NƠI TÔI LỚN LÊN

Nguyễn Ngọc Nguyệt Thủ lĩnh SBĐ Đông Tao Đàn 

NƠI TÔI LỚN LÊN

Gắn
bó với SBĐ đã gần 3 năm, tôi thấy mình đã trưởng thành rất nhiều. Tôi luôn xem
SBĐ là gia đình thứ 2 của mình. Nơi đó có ba, có mẹ, có anh chị  và có các em. Tôi nhớ như in những ngày tôi mới
vào sinh hoạt ở chòm Mục Phu dưới sự dẫn dắt của anh Nam Anh. Lúc đó, tôi rất
nhút nhát và sợ sệt nhưng theo thời gian với sự dạy dỗ và giúp đỡ của thủ lĩnh
cũng như các bạn thì tôi thấy mình tự tin hơn và không còn rụt rè như trước. Giờ
đây, tôi đã là 1 thủ lĩnh, đã trải qua những niềm vui, nỗi buồn cũng như những
khó khăn của 1 người thủ lĩnh phải có.

 

Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày tôi tiếp
nhận Sao Cá Heo. Đó là ngày 6/4/2013 cũng là ngày SBĐ tổ chức lễ “Giỗ tổ Hùng
Vương”. Lúc tiếp nhận, tôi cứ đếm đi đếm lại chỉ có 18 bé. Điều đó không làm
tôi bất ngờ vì thủ lĩnh Sao vắng sinh hoạt nên quân số thành viên tham gia ít
là điều hiển nhiên. Là 1 thủ lĩnh ai cũng hiểu rõ điều đó và càng phải biết rõ
hơn vai trò của bản thân đối với Sao của mình cũng như đối với SBĐ. Tôi nghĩ
BCN muốn tôi gắn bó với Sao Cá Heo để khôi phục lại quân số và bảo đảm nội dung
sinh hoạt cho các em. Hiểu được điều mong mỏi của BCN, tôi luôn cố gắng làm mọi
thứ để thu hút các em sinh hoạt đông hơn và hứng thú hơn. Để nội dung không bị
nhàm chán, tôi luôn tìm tòi học hỏi và sáng tạo hơn khi chuẩn nội dung. Nội
dung của tôi luôn xen lẫn giữa học và chơi. Thiết kế 1 trò chơi mang tính giáo
dục không phải chuyện dễ đối với các em lớp 2 – 3. Nó đòi hỏi sự suy nghĩ của
thủ lĩnh rất nhiều, đặc biệt là đối với tôi. Một cô bé chỉ mới lớp 12, phải biết
sắp xếp hợp lí giữa việc sinh hoạt và việc học. Không có nhiều thời gian nên
tôi chỉ kịp chuẩn bị nội dung vào tối thứ 7. Tôi nghĩ nếu không chuẩn bị thì
mai sẽ cho các em làm gì, nếu không thì các em sẽ rất chán. Nghĩ về các em mà
tôi luôn cố gắng chẩn bị cho kịp đến sáng mai.

Thời gian trôi qua, tôi củng các em trải
qua rất nhiều kỉ niệm khó quên, cùng nhau chuẩn bị các ngày hội lớn của Tổng
đoàn như sinh nhật SBĐ, Trung thu, Noel, Xuân,…Vào các ngày đó, tôi cùng các phụ
huynh chuẩn bị rất kĩ lưỡng để các em có 1 ngày hội vui và ý nghĩa. Sự thành
công của 1 ngày hội không thể không kể đến sự cống hiến và giúp đỡ của các phụ
huynh. Phụ huynh Sao tôi rất nhiệt tình trong các hoạt động như thế này làm tôi
cũng thấy rất vui và có động lực hơn. Tôi luôn yêu thương và quan tâm cho các
thành viên Sao mình và luôn xem chúng như em út trong gia đình. Mỗi sáng chủ nhật,
khi ra sinh hoạt nhìn thấy các em thì mọi lo toan, buồn phiền suốt tuần qua
trong tôi dường như tan biến. Tôi hay có thói quen điểm danh quân số mỗi buổi
sinh hoạt. Các ngày trong tuần tôi cứ gọi điện thoại hỏi thăm các em vắng tuần
rồi cho phụ huynh hay. Chúng ta cứ đặt mình vào vị trí của các phụ huynh mà suy
ngẫm. Nếu 1 ngày nào đó, con chúng ta không đi sinh hoạt mà thủ lĩnh thờ ơ xem
như không có gì thì họ cũng xem việc đi sinh hoạt quá tầm thường: thích thì đi,
không thích thì ở nhà. Ngược lại, nếu họ nhận được 1 cuộc gọi đến của thủ lĩnh
để hỏi thăm con mình vì sao nghỉ sinh hoạt hôm đó, thì mọi thứ lại khác. Trước
hết, họ sẽ cảm thấy vui vì mình nghĩ đến con họ. Sau đó, họ sẽ đặt lòng tin ở
thủ lĩnh nhiều hơn và sẽ có sự cải thiện hơn về mặt chuyên cần sinh hoạt. Dần
dà, mỗi sáng chủ nhật, tôi lại nhận 1 2 cuộc gọi đến hay 1 2 tin nhắn xin phép
vắng của các phụ huynh. Tôi thấy rất vui. Vui vì họ biết tôn trọng kỉ luật và
biết nghĩ đến tôi dù tôi chỉ mới học 12.

Trong các anh chị thủ lĩnh, dường như
tôi là người nhỏ tuổi nhất. Vì vậy, kinh nghiệm có được của tôi cũng không nhiều
nên tôi luôn học hỏi thêm các anh chị. Thoạt đầu, mỗi lần nói chuyện với phụ
huynh tôi đều hồi hộp và lúng túng vì trước giờ tôi ít nói chuyện với người lạ,
đặc biệt là người lớn tuổi hơn mình. Từ khi là thủ lĩnh, tôi tự dặn lòng phải tập
quen dần với việc đó. Phải bản lĩnh hơn và tự tin hơn khi đối diện với phụ
huynh. Dần dần, nỗi sợ sệt và sự rụt rè của cô bé lớp 12 đã tan biến,tôi không
còn thấy áp lực khi nói chuyện với phụ huynh của các em nữa. Hơn thế nữa, tôi
còn chủ động hỏi thăm và nhờ họ giúp đỡ mình rất nhiều. Tôi thấy mình đã lớn
hơn rất nhiều khi đi sinh hoạt SBĐ. Ở đó, tôi học được rất nhiều từ thực tế cuộc
sống và tự đúc kết kinh nghiệm cho bản thân. Tôi luôn yêu quý và kính trọng mọi
người nơi đây.

Đó
là những kinh nghiệm mà tôi muốn chia sẻ với tất cả thủ lĩnh nhân dịp đầu năm mới.
Chúng ta nên bỏ những sợ sệt, ngại ngùng và tật xấu của bản thân mà trưởng
thành hơn. Là 1 thủ lĩnh thì hãy nghĩ đến các em mà phấn đấu hơn và nỗ lực hơn.
Tôi hứa sẽ làm hết mình vì Sao Cá Heo nói riêng và SBĐ nói chung. Sang năm mới Ất
Mùi 2015, tôi xin chúc tất cả mọi người. Một năm mới dồi dào sức khỏe, an lành
và hạnh phúc. Chúc cho BCN –BHL gặt hái được nhiều thành công trong cuộc sống
và tiếp tục gắn bó với SBĐ. Thân ái xin chào!!!

 

Hoa Nắng [admin]

 

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng