TÔI VỚI HÀNH TRÌNH 5 NĂM
Nguyễn Thị Quý Nhã
Chủ nhiệm Đông Tao Đàn
5 Năm qua là hành trình được đồng
hành, vun đắp,xây dựng và “lớn lên” cùng Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu của nhiều bạn trẻ thì tôi là một thành viên đã có
những trải nghiệm, những kỷ niệm thật tuyệt vời, tinh thần đồng
đội, tình bạn, tình anh – chị –
em của một gia đình trên chặng đường đã qua. Đó còn là cảm nhận về sự trưởng thành của Sao Bắc Đẩu trong “Năm năm một chặng đường”.
Tôi và
hai chữ “Hạnh phúc”
Với cái
nắng gắt xen lẫn những cơn mưa Sài Gòn bất chợt, một mùa hè lại về! Có lẽ với
nhiều bạn học sinh, sinh viên là khoảng thời gian được thư giãn, nghỉ ngơi, vui
chơi sau một năm học, nhưng với nhiều bạn trẻ thì đó là bắt đầu một mùa chiến
dịch. Đó là hành trình đến với những vùng đất nghèo khó, gian truân và tất
nhiên cần lắm những tấm lòng nhân ái, sự quan tâm, chia sẻ và bàn tay khối óc dám
nghĩ – dám làm. Đó là một hành trình không như những chuyến đi bình thường khác
– không chỉ cảm nhận cuộc sống bằng đôi mắt, thể hiện tình yêu cuộc sống bằng
nụ cười. Mà chính là một hành trình mang lại hai chữ Hạnh phúccủa rất nhiều
bạn trẻ thành phố.
Đối với tôi, 5 năm qua…..được cùng các
anh, chị, các em những người có chung “ngọn lửa-nhiệt tình – với mong muốn được góp một phần cùng
xã hội” tạo sân chơi lành mạnh dành cho thanh, thiếu
niên thành phố khi đến với Câu lạc bộ Sao Bắc Đẩu. Ở
đây, tôi được
cống hiến, được trưởng thành, được chia sẻ, được động viên và được là thành
viên của đại gia đình Sao Bắc Đẩu – điều đó với tôi là Hạnh phúc.
Tôi
trưởng thành
Những năm qua, khi cùng sát cánh với
mỗi thành viên gia đình Sao Bắc Đẩu để xây dựng nội dung sinh hoạt cho mỗi chủ đề của tuần, hay nội
dung muốn truyền tải cho các em ở mỗi nhóm tuổi khác nhau, hay đơn giản chỉ là
hướng dẫn cho các em những hoạt động của cuộc sống
như: biết dọn sách – vở sau khi học bài, biết dọn đồ chơi sau mỗi lần chơi song,
biết giúp đỡ bố mẹ những việc nhỏ trong nhà, cách nói chuyện điện thoại, biết
giúp đỡ bạn bè khi cần … khiến tôi miệt mài tìm hiểu những kiến thức, những vấn
đề liên quan để có thể hỗ trợ các bạn của mình nhiều hơn khi ở vai trò mới. Vớisự nhiệt tình, trẻ trung, năng động và tinh
thần chịu học hỏi của các bạn đã cuốn tôi vào chuyến hành trình như một sức hút
khác – đó là sức hút của tình yêu với công tác
thiếu nhi.
Và sau mỗi ngày sinh
hoạt, chúng tôi – những đứa em, những đứa học trò được một người thầy,
người anh cả trong đại gia đình Sao Bắc Đẩu
hướng dẫn, phân tích, nhắc nhở hay chỉ ra những chỗ làm tốt, hoặc
chưa tốt của buổi sinh hoạt hôm ấy, hay đơn giản chỉ
là nhắc nhở cách hành sử của một ai đó sao cho phù hợp hơn. Sau những lần như vậy, tôi thấy mình trưởng thành hơn, lớn hơn trong cách
nghĩ, cách làm. Và cái suy nghĩ “không biết mình có làm được không và phải làm
như thế nào đây?” của ngày trước đã dần không còn nữa, mà thay vào đó là “mình
phải làm gì, chuẩn bị cho các bạn như vậy đã được
chưa, có phù hợp với khả năng của các bạn không, các em có hào hứng không, hay
những gì mình làm có giúp ích gì cho các em không?”.
Trong chuyến hành trình ấy, tôi có dịp học rất nhiều kiến thức, kỹ năng về
công tác tổ chức, cách viết bài hướng dẫn hay đơn giản là cấu trúc của một buổi
sinh hoạt khi cùng các thành viên gia đình Sao Bắc Đẩu trên chuyến hành trình
thực hiện, tổ chức các hoạt động: Giỗ tổ Hùng
Vương, ngày hội các dân tộc Việt Nam, ngày hội các trò chơi dân gian, ngày hội
các nhân vật lịch sử … cho các em cùng tham gia. Để rồi tôi nhận ra, các em
thiếu nhi của mình còn cần lắm những sân chơi ngoài công viên như các bạn và
tôi đang làm. Để:
“Sao Bắc Đẩu hôm nay chúng tôi lên đường
Hành trang trên vai niềm tin và ý chí,
Đoạn đường chông gai, ngại chi nào gian khó
Hình bóng Bác Hồ luôn sáng mãi trong tim ta”
(Hành tranh Sao Bắc Đẩu – Huỳnh Toàn)
Tôi yêu
Sau những năm tháng cùng phấn đấu,
học tập và trưởng thành, tình yêu đến dịu dàng cho những ngày chủ nhật của tôi.
Tôi yêu sự chân thành, giản đơn, nhiệt tình, bướng bỉnh và cả cái tính đỏng đảnh
nhưng đầy nhiệt huyết của các anh, chị, các em đem đến vào mỗi sáng chủ nhật đã
làm cho sân chơi của gia đình Sao Bắc Đẩu ngày càng đẹp hơn, lớn mạnh hơn trong
tổ chức. Yêu sao những trái tim biết truyền cảm hứng, biết yêu thương, biết hy
sinh, biết phấn đấu, và biết cùng nhau chia sẻ:
“Những
trái tim như ngọn lửa hồng
Lòng
khát khao tình yêu cuộc sống
Như cánh chim trời tung
bay góp sức
Tô đẹp
tương lai, nối đất trời vòng tay thân ái”
(Dấu chân tình nguyện – Vũ Hoàng)
Tôi yêu cả những điều giản đơn, bình
dị, yêu cả những lá thư không gửi cho mình nhưng lại là người được nhắc và bị
phê bình, yêu cái gọi là sống và cống hiến, yêu cái sự quan tâm, giúp đỡ lẫn
nhau rất tình người, tình anh em và yêu sự nhiệt tình, tận tâm của nhiều anh,
chị thành viên danh dự đã dành cho gia đình Sao Bắc Đẩu vào mỗi sáng chủ nhật và
cho cả bản thân tôi nữa.
Tôi mơ
…
Đến một ngày những cái tên như Sao
Bắc Đẩu Đông Tao Đàn, Sao Bắc Đẩu Bắc Tao Đàn, Sao Bắc Đẩu Quận 4, Sao Bắc Đẩu
Quận Gò Vấp … hay Sao Bắc Đẩu Đà Lạt sẽ không còn quá xa lạ với bất kỳ bạn
trẻ yêu thích hoạt động kỹ năng sinh hoạt tập thể, kỹ năng dã ngoại, sân chơi
ngoài công viên hay đơn giản là tình yêu với công tác tập hợp thanh thiếu niên.
Những hoạt động, những sân chơi như thế sẽ được nối dài, được nhân rộng như chính
tình yêu, lòng nhiệt tình của những con người đang nung nấu một ngọn lửa, một
tình yêu đối với công tác tình nguyện.
Để những người như tôi và những
người anh – người chị – người em của gia đình Sao Bắc Đẩu có dịp cháy lâu hơn,
cháy mạnh hơn với công tác giáo dục cộng đồng. Để rồi cả tôi và các thành viên
của gia đình sẽ tự hào mỗi khi được giới thiệu về Sao Bắc Đẩu với bạn trẻ ở các
tỉnh trong cả nước.
Và giấc mơ của tôi về những bạn trẻ
hăm hở cống hiến nhiệt tình và sáng tạo cho hoạt động tình nguyện của thành phố:
“Hãy
cháy lên, này trái tim thanh niên
Vì cuộc
sống này từng ngày bình yên
Hãy bay
lên và hát vang câu ca
Vì cuộc
sống này giàu đẹp mai sau”
(Khi Tổ Quốc cần – Phạm Đăng Khương)
Lo âu
Giữa giấc mơ đầy ắp những mênh mông,
nhưng đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ thì vẫn còn đó sự lo âu của một người em, người
chị và chính là một người thanh niên tình nguyện đã và đang trưởng thành hơn
trong suy nghĩ, nhận thức về khái niệm công tác giáo dục cộng đồng. Phải chăng
sự thay đổi đó khiến tôi ý thức hơn về những trăn trở của mình chưa một lần đặt
tên khi đọc được đâu đó những bài viết về nạn bạo hành trẻ em, hay số lượng
thiếu nhi bị tự kỷ năm nay cao hơn năm trước, hay đơn giản hơn là sự cân nhắc
của phụ huynh khi không biết chọn sân chơi nào cho con trẻ.
Trong khi những nỗ lực hết mình của
Ủy ban chăm sóc trẻ em, Hội Liên Hiệp Thanh niên thành phố, các câu lạc bộ, đội
nhóm đang được thực hiện để tạo nhiều sân chơi thiết thực, bổ ích cho thanh
thiếu nhi thành phố thì vẫn còn đâu đó những hình ảnh tuổi thơ bị đánh cắp đang
ngày ngày diễn ra trên khắp cả nước. Những điều chúng tôi đang góp phần làm
thay đổi một phần thực trạng thiếu sân chơi cho thanh thiếu nhi thành phố.
Giấc mơ
có thật…
Nhưng tôi tin chắc rằng bằng nhiệt huyết
và tình yêu của mình thì nỗi lo sẽ hóa thành sức mạnh khi mỗi thành viên trong
gia đình Sao Bắc Đẩu luôn sẵn sàng hành động bằng long nhiệt huyết, bằng mồ
hôi, công sức dù nhỏ bé của mình với những việc làm thiết thực xuất phát từ
tình yêu với công tác tình nguyện. Và
“Với
khối óc bàn tay hăng say nhiệt tình
Góp công
sức dựng xây quê hương của mình
Từ nhịp
sống hôm nay, là hạnh phúc mai sau”
(Hành khúc thanh niên tình nguyện – Thể Hiển)
Hành trình của tôi không chỉ là “5
năm một chặng đường” mà nếu cuộc sống được sống hai lần, tôi cũng “Một ngày là thành viên Sao Bắc Đẩu – Mãi
mãi là thành viên Sao Bắc Đẩu”
Người đăng: Nguyễn Thị Mỹ Phụng – Thủ lĩnh Sao Thủy