PHÚT NHÌN LẠI MÌNH TRẠI HUẤN LUYỆN LẦN II NĂM 2009

Nếu mai này màu phượng hồng thôi thắm,
Lá ngừng xanh và chim không trên cành
Tôi vẫn yêu lắm ba ngày trại ấy
Đầy niềm vui và hạnh phúc chứa chan!

BA NGÀY KỈ NIỆM VÀ CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC

 Ba
ngày không một giọt mưa rơi, ánh nắng đẹp chiếu long lanh trên gương
mặt của từng thành viên tham gia trại huấn luyện và nâng bậc lần II, có lẽ
thời tiết cũng yêu thương, tạo điều kiện cho hạt giống của lòng sẻ chia và
những tình cảm tốt đẹp nảy mầm.

 

 Tôi
phải gửi lời cảm ơn đến rất nhiều thành viên tham gia trại, cảm ơn một người
bạn,người anh cùng đồng hành xuyên suốt kì trại, cùng được sẻ chia trong những
lúc khó khăn nhất và cùng hưởng được những niềm vui, những thành công của kì
trại, cảm ơn những anh chị với những lời động viên, khuyến khích cho tôi cố
gắng vượt qua những khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ, cảm ơn những phụ huynh
thân thương cùng hoạt động cùng sẻ chia, cùng ăn, cùng chăm sóc các em…., từng
tiếng cười khanh khách, sự sát cánh trong những chiếc lều, nồi rau câu, những
lúc tâm sự về chuyện vui, chuyện buồn trong quá trình sinh hoạt tại sao – chòm
sao trong những ngày ở Tao Đàn, cảm ơn chiếc áo trại ấm rộng thùng thình của
ban tổ chức nó luôn gợi cho tôi những kỷ niệm của trại, tính kỉ luật, tinh thần
đồng đội ! Xin chân thành gửi những lời cảm ơn thân tình nhất, sâu sắc
nhất dành cho tất cả!

 

 Nhưng
có lẽ điều làm cho tôi hạnh phúc tôt đỉnh, niềm ước ao vô bờ
nay đã trở thành sự thật chính là các em. Làm sao có thể quên được
Vĩnh Khang, Khang Hy “út tiêu” mà cũng loi choi lóc chóc giúp hết
việc này đến việc khác. Làm sao kìm được xúc động khi khó khăn ập đến, mọi
người dường như đã mệt mỏi mà các em – nhỏ bé và mỏng manh luôn cố gắng vượt
lên, hoàn thành tốt công việc.

Các em biết không, chị nhớ lắm gương mặt của từng bạn, những nụ cười,
từng giọt mồ hôi, từng câu giận hờn khi chị Hảo…dữ quá! Còn cả cái ôm cứng
ngắt bên phải lẫn bên trái của Bảo Châu, Thiên Ân trong đêm ngủ quá say tưởng
chị là…gối ôm! Rồi cả những bộ đồng phục Sao Bắc Đẩu trong ngày cuối cùng của
tiểu trại Yêu Nuớc sạch sẽ và tươm tất, chị sao mà hãnh diện quá với chức danh
“thủ lĩnh giặt đồ” cuả mình. Còn cả bộ sưu tập 14 kiểu ngủ của chị
Hảo trong 1 đêm mà bé Châu đã “cực khổ lượm lặt được” ( Hay quá ha!
Dám chọc chị nữa! ). Ngay cả sự bảo vệ thủ lĩnh của đoàn quân nhí Sao Mai trước
một tập thể rộng lớn của nhiều thành viên hợp thành tiểu trại Yêu Nước…rất hạnh
phúc phải không các em

Từ thủ tục nhập trại, đến trò chơi lớn, rồi lửa trại, cả quá trình sinh
hoạt và chương trình rèn luyện, nâng bậc, tất cả những gì các em đã làm khiến
chị thấy rằng: cả chị lẫn các em đã lớn hơn nhiều rồi. Bài học về cách thể hiện
tình yêu thương đất nước, con người; tính dũng cảm vượt qua các thử thách; sự
hào hiệp sẻ chia; và lòng cao thượng quên đi những tị hiềm, nhỏ nhen, ích kỉ
của bản thân mình hướng đến sự tốt đẹp, lợi ích cuả tập thể, cộng đồng, xã hội
– đó là tất cả những gì chị ao ước sẽ truyền đạt hết cho các em trong từng buổi
sinh hoạt ở Sao. Giờ đây, ba ngày trại đã qua, các em hầu như thể hiện được
những điều đó, niềm sung sướng vỡ ra, trào dâng rồi chan hòa khắp cơ thể chị!

Chị cũng từng hi vọng sẽ cố gắng giữ vững thủ khoa ở lần thi này, nhưng
khi giờ thi kết thúc, chị biết mình đã mắc phải một sai lầm và khó có thể đạt
được điều đó, song đó có là gì đâu khi các học trò của mình- Duy Dương, Bảo
Châu và các em khác đã có được kết quả thật tốt, chị biết mình còn nhiều lắm
những cơ hội để rèn luyện, cố gắng và trưởng thành. Các em à, hãy tự hào, các
em hoàn toàn xứng đáng với những gì mình đã đạt được, hãy nổ lực nhiều hơn,
giúp đỡ các bạn khác vươn lên để cùng nhau sống có ích cho bản thân, gia đình
và xã hội.

Tạm biệt Cần Giờ được một ngày, hôm nay trời lại mưa ầm ĩ, lòng chị lại
nhớ đến Sao Mai, nhớ đến từng kỷ niệm không phai – nhớ đến người em nhỏ bị chậm
phát triển trí tuệ, nhớ đến gương mặt vô cùng kì vọng của các em mới vào sinh
hoạt Sao Bắc Đẩu; các em và chị hãy cùng nhau chung tay góp sức, giúp Tân có
thể giao tiếp tốt, hoà đồng, năng động, hướng đến phát triển các giá trị về thể
chất và tinh thần như chùng ta nhé! Chị yêu và cảm ơn tất cả các bạn, các em ở
tiểu trại Yêu nước, các tiểu trại trong lần trại 2009 này và nhóm Sao Mai thật
nhiều, và dù mai này có ra sao, mọi niềm vui, nỗi buồn hãy vui nhớ về kỉ niệm
của ba ngày trại bên nhau, nhớ về các anh chị, các em nhé!

 

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng