THƯỚC PHIM TUỔI TRẺ – Hà Ngọc Anh – Thành viên Ban Quản trại Tiểu trại 1 (Thân Thiện)

TRẠI HÈ 2024: CẦN THƠ – AN GIANG 🌾|
– – – – – – – – – – –
THƯỚC PHIM TUỔI TRẺ
Hà Ngọc Anh – Thành viên Ban Quản trại Tiểu trại 1 (Thân Thiện)
“Đi du lịch một mình không phải lúc nào cũng có nghĩa là bạn ở một mình. Thông thường, bạn sẽ gặp những người tuyệt vời trên đường đi và tạo ra những mối quan hệ tồn tại suốt đời” – Jacqueline Boone.
Đúng như vậy, đi để học, đi để hiểu, đi để gắn bó và đi để trưởng thành. Vậy là đã kết thúc “Hành trình trên đất phù sa” 5 ngày 4 đêm thật tuyệt vời và đầy ý nghĩa. Mỗi chuyến đi là một hành trình, một kỷ niệm, những trải nghiệm tuyệt vời và bổ ích, một thước phim đọng lại trong ta thật rõ, thật đẹp và không bao giờ phai.
“Tính tính tính tình tang tang tang
Cuộc đời mình như chiếc thuyền nan
Trôi nó trôi bềnh bồng
Đi khắp nơi đó đây
Cùng ghé thăm chốn này
Cùng ghé thăm miền Tây
Thiên Thiện đây, tay nắm tay
Mời bạn cùng ghé thăm miền Tây”
Cứ ngỡ cuộc hành trình không có gì thú vị nhưng khi xách balo và đi thì tôi mới nhận ra nhiều điều. Tuy 5 ngày không quá ngắn cũng không quá dài nhưng đủ để ta cảm nhận mùa hè tuyệt vời khi cùng vui chơi lăn xả cùng những người đồng đội mới hay cũ, vượt qua các trò chơi thử thách để hiểu ý và trở nên thân thiết hơn. Người đồng đội ở đây không phải cùng độ tuổi với tôi mà có ở mọi lứa tuổi. Thật sum vầy và ấm cúng như một đại gia đình mà khi tham gia cùng Sao Bắc Đẩu, bạn mới có cảm giác như vậy.
Có đêm phải cùng nhau tập hợp thức khuya để hoàn thành đạo cụ văn nghệ và cổ động. Những con người từ không quen không thân mà lại nói chuyện rôm rả, cười đùa, pha trò, quậy phá như những người bạn thân thiết từ lâu. Có lẽ khi nhắc lại, chúng ta lại muốn gặp nhau, ngủ cùng.
Mỗi mùa đi trại tôi luôn mong chờ nhất là đêm lửa trại. Chúng tôi được quây quần bên nhau, cùng nhau kết thành những vòng tròn thật to quanh ngọn lửa hồng. Những cái ôm, những cái bắt tay, những cái khoác vai… Dường như giữa chúng tôi không còn khoảng cách mà đã là một, không còn ngại ngùng gì nữa. Chúng tôi cùng nhau nhảy theo điệu nhạc với các vũ điệu đường phố, Chachacha hay Twist, cùng hát những bài ca tuổi trẻ. Tất cả sẽ đọng lại trong tim mỗi người mà khi ta nhớ đến lại bất giác mỉm cười và muốn kim đồng hồ quay trở về khoảnh khắc ấy. Đêm hội văn hoá cũng thật tuyệt khi những màn trình diễn mãn nhãn đã gây ấn tượng với Ban Giám khảo sau bao ngày luyện tập vất vả của từng tiểu trại. Phần chiếm trọn tiếng cười có lẽ là phần biểu diễn thời trang của từng tiểu trại. Mỗi tiểu trại đều có những nét đặc sắc riêng biệt và điểm chung giống nhau là đều thể hiện nét đẹp của miền Tây: những con người hiền lành, dễ mến, những món ăn đặc sản và những địa điểm thật đẹp, hùng vĩ.
Đi trại thì ai cũng mặc định trong đầu là sẵn sàng thức dậy thật sớm để tập thể dục và ngồi thiền để tịnh tâm nghĩ về những điều tươi đẹp phía trước, hít thở bầu không khí nơi đây. Tiếp theo, cùng trải nghiệm đi Chợ nổi Cái Răng (Cần Thơ), được ngồi xuồng máy, tham quan Rừng Tràm Trà Sư, Miếu Bà Chúa Xứ, Thiền viện Đông Lai hay còn gọi là Chùa Bánh Xèo, và đi chợ Châu Đốc, chợ Tịnh Biên để mua đồ về làm quà cho gia đình.
Đêm được mong chờ nhất trong hành trình trại đó là Lễ Đăng Quang, đêm mà các bạn chính thức được công nhận đẳng cấp mà mình đã đạt được trong kỳ thi nâng bậc. Sau phần Lễ Đăng Quang là Lễ Bế Mạc Trại, giây phút chia tay nhau đến gần, những cái ôm, cái bắt tay, nụ cười hạnh phúc được trao nhau, những phần quà lưu niệm được gửi đến các anh chị, các bậc phụ huynh cùng các bạn trại sinh. Đêm nay có bạn sẽ khó ngủ, vừa nhớ, vừa thương, không muốn hành trình kết thúc, chỗ ngủ mới thích nghi được lại phải rời đi rồi, mới làm quen được bạn mới lại phải chia xa…
“Sẽ nhớ mãi hành trình nơi đây
Nhớ phút giây, nhớ mỗi ngày
Nhớ những khung trời
Mà mình đã có ở đó
Với gió và mây
Đời là những chuyến đi
Chuyến đi nào thì cũng đáng nhớ
Và rồi một ngày nào tôi sẽ nhớ
Nhớ mãi chuyến đi này”
Chúng ta sẽ nhớ mãi từng khoảnh khắc bên nhau. Mỗi chuyến đi là mỗi trải nghiệm thật tuyệt vời. Khi nhắc lại trong tiềm thức tôi lại mỉm cười một mình, bởi vì đó là một ký ức đẹp trong ngăn xếp ký ức của tôi và có lẽ nó sẽ được đưa vào ngăn xếp trí nhớ dài hạn để tôi được lưu giữ mãi những khoảnh khắc tươi vui và hạnh phúc ấy.
Chia sẻ bài viết lên:
Đóng