ĐOÀN THỊ THU CHUNG -Thủ Lĩnh Sao Hôm

 CẢM ƠN 

 Đoàn Thị Thu Chung

 Thủ Lĩnh Sao Hôm

“Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy,

Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.”

 

“Hạnh phúc là cho đi mà không cần nhận lại”- Tôi rất thích câu này. Tôi thích công tác tình nguyện, tôi thích được quan tâm, chăm sóc cho những gì mình yêu thương. Biết đến công tác tình nguyện từ nhỏ, đứng ở vị trí một đứa thiếu nhi lớp 3 được các anh, các chị tổ chức một sân chơi trong dịp hè, tôi thích lớn lên sẽ được giống như các anh, các chị. Để làm được điều đó, tôi đã cố gắn thật nhiều, và cuối cùng tôi cũng đã làm được. Từ một con bé nhút nhát, rụt rè đến cầm một tờ giấy phát biểu chỉ có một đoạn nhỏ cũng run lên bần bật, toát hết cả mồ hôi mẹ, mồ hôi con. Nhưng giờ đây tôi đã tự tin hơn, bản lĩnh hơn và năng động hơn rất nhiều.

     Tôi đã lớn hơn, tham gia nhiều, đi nhiều và biết nhiều hơn, mối quan hệ cũng được mở rộng. Tham gia nhiều sân chơi, nhiều kỳ trại của địa phương cũng như trường học và Thành Đoàn tổ chức, tôi rất ấn tượng với hình ảnh của một người thầy có dáng người thấp, cái bụng tròn và quản trò rất vui. Trong một dịp tình cờ tôi đã được biết đến CLB Sao Bắc Đẩu qua sự giới thiệu của một người thân. Thật bất ngờ tôi đã gặp lại thầy- Thầy Huỳnh Văn Toàn với cương vị là Tổng trưởng Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu, tiếp xúc với thầy lần đầu tiên tôi thấy sao mà thân thiết đến lạ, thầy thật gần gũi như một người thân trong gia đình. Với nụ cười lúc nào cũng hiện diện trên môi, thầy mang lại cho người đối diện một cảm giác thoải mái và vui vẻ khi trò chuyện.

     Đã tham gia công tác tình nguyện cũng nhiều năm, nhưng tôi thật sự thấy lạ lẫm khi bước chân vào CLB, nhìn thấy cách tổ chức, sinh hoạt của tất cả các anh chị, các bạn rất bài bản, rất hay. Được sắp xếp vào sinh hoạt tại một nhóm chòm sao, tôi được học thêm những kĩ năng cần thiết, được cách giải quyết tình huống gặp phải trong cuộc sống mà trước giờ tôi chưa được biết.

Đảm nhận vai trò Thủ lĩnh của một nhóm sao. Lúc đầu, tôi không biết bản thân có đảm nhiệm và hoàn thành tốt được công việc hay không, tôi bối rối, tôi lo sợ. Nhưng rồi tôi đã vượt qua, đã đúc kết được thật nhiều kinh nghiệm từ chính những người bạn, những người thân trong đại gia đình của tôi. Tôi thấy mình đã lớn hơn nhiều trong cách suy nghĩ và xử lí tình huống. Tôi đã nhận được rất nhiều, rất nhiều tình cảm của các em, của những bậc phụ huynh. Những cái ôm xiết nhẹ của các em làm tôi vơi đi những mệt mỏi, căng thẳng sau một tuần học tập tại trường lớp, những câu hỏi, câu chuyện ngây ngô của các em làm cho tôi bật cười, các em thể hiện tình cảm rất chân thật, rất ngây thơ. Đó chính là động lực giúp tôi vượt qua những trở ngại để sống và cháy hết mình với đam mê. Tôi yêu các em, tôi trân trọng và cảm ơn tất cả những tình cảm mà các bậc phụ huynh cũng như các em dành cho mình.

     Tính đến thời điểm này tôi đã tham gia được 4 năm, Sao Bắc Đẩu đối với tôi bây giờ là một đại gia đình mà ở đó tôi có nội Hường, ngoại Dung, có người cha người mẹ thứ hai Thầy Huỳnh Toàn- cô Hồng Hạnh, có các anh, các chị, các em. Tôi yêu tất cả những gì thuộc về đại gia đình Sao Bắc Đẩu của tôi. Vì ở đó có những trái tim luôn nung nấu một ngọn lửa, một tình yêu đối với công tác tình nguyện. Như thầy đã nói, chúng tôi làm những công việc ở đây “ không bảng vàng, không bia đá” nhưng chúng tôi có được những tình cảm, lòng tin yêu của các bạn, các em và cả những bậc phụ huynh nữa.

     5 năm đi qua là cả một chặng đường mà Sao Bắc Đẩu đã phải vượt qua những khó khăn thử thách. Mồi hôi, công sức và cả máu nữa cũng đã đổ xuống. Bao lần Thầy đã mất ngủ để ngồi trắng đêm cùng với các anh chị, các bạn để đưa ra những chương trình hoạt động, giải quyết những khó khăn gặp phải trong quá trình sinh hoạt, để sửa chữa, nâng cấp trang web- “máu” của Sao Bắc Đẩu… Bao lần các bạn phải ngồi ngoài công viên canh đồ cả đêm để sáng hôm sau Câu lạc bộcó một chương trình hay, đặc sắc mang một dấu ấn riêng mà thầy thường gọi là “made in Sao Bắc Đẩu”. Tất cả những tiết mục biểu diễn được chính các bạn thành viên Ban Huấn Luyện dàn dựng và phần thể hiện của các em. Dù tập luyện có vất vả, nhưng các em vẫn luôn tươi cười.

     Mỗi kỳ trại đi qua để lại một dấu ấn thật đặc biệt trong lòng tôi. Lần đầu tiên, tôi choáng ngợp với mật độ làm việc liên tục trong suốt mấy ngày liền. Nhưng đến lần hai, lần ba tôi đã dần thích nghi với những hoạt động của trại. Đã có thật nhiều kỉ niệm đẹp mà tôi đã trải qua. Nhớ hoài khoảnh khắc thầy đã không kiềm được xúc động trong lần trại Nam Cát Tiên, nước mắt đã chực rơi trên má thầy. Chưa lần nào tôi thấy thầy xúc động như thế. Và tôi cũng vậy, dẫu biết rằng trại xong thì vẫn sinh hoạt bình thường, vẫn gặp gỡ các bạn, các em. Nhưng không hiểu tại sao nước mắt lại rơi, cảm xúc lúc đó thật khó tả. Nhớ hoài hình ảnh của các bậc phụ huynh trong lần trại Cần Giờ đi sau các em trong chuyến lội sình – một thủ tục nhập trại của CLB, các chú, các cô đã xỏ được cả chục đôi giày dép của các em rơi lại trong cuộc hành trình. Nhớ hoài hình ảnh của chú Tuấn – Một thành viên Danh dự, áo ướt đẫm mồ hôi ngồi cưa tre dựng cổng trại… Còn nhiều lắm những hình ảnh, những kí ức thật đẹp, thật cảm động qua những kỳ trại Huấn luyện và nâng bậc.

     Cứ mỗi sáng chủ nhật tôi lại nhìn thấy hình ảnh của Thầy- người đã dành trọn cuộc đời mình cho công tác Đoàn , công tác tình nguyện, thầy đã để lại sau lưng những khó khăn của gia đình riêng để chăm lo cho đại gia đình Sao Bắc Đẩu. Hình ảnh nhỏ bé của cô, hình ảnh của bé Thảo rất ngoan, rất yêu đời mặc dù em không được may mắn như những người khác. Hình ảnh của các bạn hì hục kéo xe vận chuyển những vật dụng sinh hoạt… Có lẽ những hình ảnh đó đã trở nên quá quen thuộc với tôi.

     “ Từ rất xa, anh em Sao bắc Đẩu xum vầy”- một câu trong bài hát “Sao Bắc Đẩu tình bạn” mà thầy đã viết. Thật vậy, chúng tôi đến từ nhiều nơi, gần có, xa có nhưng khi tụ họp về đây, chúng tôi là một gia đình. Cùng chung vai góp sức, chia sẻ những khó khăn, những cay đắng ngọt bùi. Những con tim có chung một chí hướng, một niềm tin cùng về đây xây dựng một ngôi nhà lớn mà ở đó chúng tôi được “ Sống để yêu thương”.

     Hai tiếng “ Cảm ơn” có đủ để dành cho tất cả:

–        Cảm ơn những giọt mồ hôi của các bạn đã rơi xuống để tô đẹp thêm hình ảnh của gia đình Sao bắc Đẩu của chúng ta.

–        Cảm ơn những đóng góp lặng thầm của những bậc phụ huynh giúp CLB giải quyết được phần nào những khó khăn, trở ngại trước mắt.

–        Cảm ơn những nụ cười, những tình cảm thật dễ thương mà tất cả các bạn, các em đã dành cho gia đình Sao bắc Đẩu…

Chào đón sinh nhật lần thứ 5 của Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu- Tôi kính chúc đại gia đình của chúng ta ngày càng đổi mới, phát triển và thành công nhiều hơn nữa trong thời gian sắp tới. Chúc cho các thành viên danh dự, thành viên BCN- BHL cùng toàn thể các em luôn vui vẻ, yêu đời và hạnh phúc.

Tất cả chúng ta hãy trở thành “ Một viên gạch” góp phần xây dựng lên một ngôi nhà Sao Bắc Đẩu thật lớn, thật vững chắc nhé.

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng