Sáng hôm sau, khi những giọt sương còn đọng trên lá, anh em tôi đang đi đến trưòng Đoàn.Tôi cảm thấy mọi thứ hôm ấy không có gì khác lạ, từ những chiếc xe tới những ngôi nhà, con ngưòi nhưng chỉ có một thứ khác là hôm nay chúng tôi tập trung ở trưòng Đoàn để chuẩn bị đi trại. Tuy chúng tôi đến cũng khá sớm nhưng dường như đã có rất nhiều bạn đều đã đến trước
BÀI CẢM NGHĨ VỀ KÌ TRẠI
HUẤN LUYỆN VÀ NÂNG BẬC LẦN X TẠI ĐÀ LẠT-LÂM ĐỒNG
Người viết: Quốc Hưng – Tuấn Hưng
Đơn vị: Chòm sao Nam Thập – Sao Thủy
Tiểu Trại 3 – Hoa Phượng Đỏ
“Ve ve ve, hè về”.
Khi nghe những tiếng ve thì học sinh chúng em lại sắp được nghỉ hè, chuẩn bị cho một mùa hè vui chơi với gia đình và ngưòi thân, những cây kem và những li nước ngọt mát lạnh là những thứ mà học sinh mong đợi trong mùa hè này. Nhưng đối với thành viên Sao Bắc Đẩu, kì trại Huấn Luyện và Nâng Bậc lần X tại Đà Lạt – Lâm Đồng là những ngày vui nhất trong 1 năm học tập và làm việc của mỗi thành viên.Tuy chỉ có 4 ngày nhưng đó biết bao nhiêu là kỉ niệm của từng trại sinh . Ôi ! Ước gì những ngày trại đó kéo dài mãi quá!
Và đây cũng là lần thứ 5 của em được tham gia kì trại của Tổng Đoàn. Những kì trại trước đã để lại cho chúng em nhiều kỉ niệm khó phai, cũng không riêng gì về kì trại. Đây có lẽ là một kì trại đáng nhớ nhất, không phải là một kì đi chơi như các lần đi chơi khác mà nó còn đọng lại cho tôi những kỉ niệm khó quên ở lứa tuổi vẫn còn tập trung nhiều ở việc học.
Vào một ngày chủ nhật nọ, khi vẫn đang sinh hoạt như bình thưòng ở Sao Bắc Đẩu, sau buổi lễ chào cờ thì anh Phúc thông báo rằng bắt đầu từ tuần này bắt đầu đăng kí đi trại. Trong lòng tôi suy nghĩ rất nhiều có nên đi hay không vì lúc đầu tính không đi ở nhà chơi (sau khi những người cũ ở chòm tôi nghỉ đi sinh hoạt vì bận thì tôi cũng đã hơi chán vì không có ai quen đi trại chung). Tới trưa, lúc mẹ tôi kêu tôi và em tôi ra thì mẹ có hỏi là có muốn đi trại không, em tôi thì tất nhiên trả lời muốn vì nó rất háo hức khi mỗi mùa hè tới là có 1 kì trại, nhưng tôi thì ngược lại vì nghĩ nó sẽ chẳng vui bằng những lần đi trại trước với các bạn và anh chị chung chòm. Tôi cứ trả lời không muốn đi cho tới hôm mà còn lại ngày cuối cùng để đăng kí đi trại, em tôi nó cứ thuyết phục tôi với những cái lí do này nọ mà tôi không nhớ nổi, vậy mà đến lúc nó nói với tôi một câu này đã làm tôi thay đổi hoàn toàn ý nghĩ mình :”Anh Bin ơi, mình đi trại là để vui chơi chung mà còn để kết bạn và tạo ra những kỉ niệm đẹp về những tình bạn đó”. Và thế là tôi cũng đã bớt suy nghĩ hơn về vấn đề không được đi chung với mọi người chung chòm mà thay vào đó tôi đã chấp nhận đi trại với em trại tôi. Tuy là hè rồi nhưng tôi vẫn đi học thêm và sinh hoạt ở Sao Bắc Đẩu như những ngày bình thưòng khi còn học. Nhưng lòng tôi lúc này cũng mong chờ về những ngày đi trại để kết bạn và tạo ra những kỉ niệm đẹp mà em tôi nói. Và thế là những ngày họp trại đã tới, tôi suy nghĩ rất nhiều là mình sẽ gặp ai trong chòm sao ở Bắc Tao Đàn mà chung tiểu trại với mình, nhưng chỉ toàn là những ngưòi mình chưa từng gặp hoặc đã gặp mà không nhớ. Nhưng lúc đầu mình cũng ít bắt chuyện với mọi người cho tới lúc mà gặp anh Trí và Băng (2 ngưòi mà mình đã chung tiểu trại khá nhiều lần) giới thiệu cho tôi với những bạn khác vì tôi không quen biết ai ở bên Đông Tao Đàn. Lúc đó tôi quen thêm 2 ngưòi nữa là Ngân và Linh, Ngân thì lúc đó tôi đã cảm thấy là bạn đó khá quậy theo kiểu nhoi nhoi nhưng khá là dễ thương, còn Linh thì khá im lặng nhưng lúc mà cả nhóm đang khá chán thì ngưòi đầu tiên làm cả nhóm cưòi là Linh. À mà tôi còn quen biết thêm 2 anh em Thịnh và Hưng, họ là 2 anh em gần như là sinh đôi nhưng tính cách khá trái ngược nhau. Tôi còn biết thêm là còn rất nhiều người nữa trong tiểu trại nhưng ngày hôm đó lại bận nên tôi cũng khá hi vọng là sẽ gặp thêm những ngưòi bạn mà sẽ cũng tôi đi chơi trong những ngày trại đó. Sau đó bên anh chị thủ lĩnh đã phân chia ra bạn nào tập múa, em tôi cũng được vào nhóm múa nhưng tôi thì không mặc dù anh chị nói là có thể vào tập nếu rảnh. Những buổi tập múa ấy có vẻ đều rất suôn sẻ và vui nhưng có điều là tôi lại không đi tập múa mà chỉ có em tôi. Và rồi thời gian trôi qua nhanh đến nỗi tôi cũng khá bất ngờ là tối hôm ấy là trước ngày tập trung, tuy tôi đã làm quen với tất cả bạn chung tiểu trại nhưng có vẻ tôi vẫn mong là tôi có thể hoà đồng với các bạn ấy hơn.
Sáng hôm sau, khi những giọt sương còn đọng trên lá, anh em tôi đang đi đến trưòng Đoàn.Tôi cảm thấy mọi thứ hôm ấy không có gì khác lạ, từ những chiếc xe tới những ngôi nhà, con ngưòi nhưng chỉ có một thứ khác là hôm nay chúng tôi tập trung ở trưòng Đoàn để chuẩn bị đi trại. Tuy chúng tôi đến cũng khá sớm nhưng dường như đã có rất nhiều bạn đều đã đến trước hoặc là ngủ lại ở đó hôm trước để chuẩn bị cho kì trại lần này. Khi chúng tôi đi vào thì thấy có những cái thẻ trại sinh cùng những chiếc áo đỏ rực màu hoa phưọng của tiểu trại tôi. Các anh chị tập trung các bạn lại một chỗ rồi điểm danh từng bạn. Sau đó chúng tôi ra chơi những trò chơi vận động. Ôi lúc ấy thật là vui! Tuy có vẻ là tiểu trại tôi chỉ được 1 lần hạng nhất ở trò kéo co nhưng tâm trạng mỗi ngưòi đều nghĩ là vui là chính chứ không nhất thiết phải được hạng nhất. Tiếp theo là trò chơi lớn, nó có 4 trạm mà mỗi tiểu trại phải vượt qua, tiểu trại tôi vượt qua những trạm đó cũng khá nhanh nhưng có nhiều lúc nó rất buồn cười. Sau đó chúng tôi đi ăn trưa và ra nằm nghỉ. Vào buổi chiều, mọi người thay đồ của Tổng đoàn và ăn cơm để chuẩn bị cho lễ khai mạc trại. Lúc 6 giờ, mọi người đều mặc đồng phục chỉnh tề, ngay ngắn, đứng trước tượng đài anh hùng Lý Tự Trọng để chuẩn bị cho Lễ khai mạc và nghi thức truyền thống. Khi anh Nam Anh hô khẩu hiệu, mọi người đều lắng nghe và chú ý rất kĩ để có thể làm đúng theo hiệu lệnh.
Đã đến giờ khởi hành đến vùng đất Đà Lạt – Lâm Đồng. Khi đến nơi, mọi người chia làm nhiều nhóm để mua đồ và ăn sáng. Sau đó, mọi người lên đường đến vườn hoa thành phố, nơi đây là đẹp nhất dành cho những cặp đôi muốn chụp ảnh. Khi mới tới nơi, tôi đã cảm thấy được không khí trong lành và mùi thơm của các loài hoa đủ sắc đua nhau nở. Sau đó, tôi và mọi người đến nơi được mệnh danh là thế giới của đồ len. Khi đến nơi anh tôi và tôi hùng tiền để mua vài món đồ len tặng bố mẹ. Sau đó tôi và mọi người cùng nhau về khách sạn nhận phòng, ăn trưa và nghỉ trưa. Vào buổi chiều, tôi và mọi người đến thác DATANLA để tham quan. Tôi đã phải đi một quãng bậc thang để được tham quan thác DATANLA, nhưng để ngắm một cảnh đẹp hùng vĩ thì cũng rất đáng.
Sau đó, tôi và các bạn về khách sạn để ăn chiều và chuẩn bị đi đến đồi Mộng Mơ, đó là nơi giữ hồn cao nguyên đại ngàn, cũng là nơi mà tất cả trại sinh Sao Bắc Đẩu được xem biểu diễn nhạc cụ dân tộc cồng chiêng – một trong những di sản văn hoá Việt Nam. Tiếp theo tôi được xem các tiểu trại biểu diễn về băng reo của mỗi tiểu trại, rồi sau đó lại đến biểu diễn những bài hát cổ động, dân vũ và khiêu vũ.
Sáng ngày trại thứ 3, mọi trại sinh đều dậy sớm để ăn sáng và nhanh chóng lên xe cho chuyến đi tới X-Q sử quán – nơi tôn vinh nghề thuê truyền thống của thành phố Đà Lạt. Ở đó có những bức tranh thêu nhìn rất đẹp và nhìn ngỡ như là thật. Xong chúng tôi đến Thung Lung Tình Yêu và được tham quan 40 phút, tuy chỉ là 40 phút những đó là chỗ mà tôi thấy thú vị nhất. Đầu tiên chúng tôi đến mê cung tình yêu để tham quan,tuy là mê cung đó khá là dễ ra nhưng ở đó tôi đã chụp lại rất nhiều cảnh đẹp, sau khi rời khỏi mê cung là tôi và các bạn trại sinh đi coi phim 7D, phim khá dài đến nổi mà lúc coi xong tôi phải chạy thật nhanh ra xe vì lúc đó đã hơn 45 phút. Sau đó chúng tôi về khách sạn và nghỉ trưa, đến chiều tôi được tham quan chùa Linh Phước với những công trình kiến trúc khảm sành đặc sắc, cho nên chùa còn được gọi là chùa Ve Chai. Tham quan xong, tôi được đến ga xe lửa Đà Lạt – nơi được coi là nhà ga cổ nhất Đông Dương và cao nhất trên thế giới. Tối hôm ấy tôi đến Trung Tâm Hoạt Động TTN Tỉnh Lâm Đồng để chuẩn bị cho Lễ Đăng Quang.
Từ sáng sớm, tôi và mọi người đã chuẩn bị trả phòng cho khách sạn. Sau khi trả phòng xong tôi và các bạn cùng nhau ăn sáng và chuyển đồ vật dụng lên xe. Sau đó, tôi và các bạn đến chợ để mua rau củ, phải nói chợ Đà Lạt nhộn nhịp và đầy các loại rau củ quả, hoa mà lần đầu tôi được thấy. Tiếp theo trên đoạn đường về, chúng tôi được tham quan thác PREEN, đây là một nơi có phong cảnh đẹp tuyệt trần, với thác nước mạnh mẽ cú tuôn xuống xối xả mạnh mẽ như chàng trai trẻ dung mạnh đứng canh giữ ngõ vào Đà Lạt.
Rồi giây phút giã bạn chia tay cũng đến, thế là một chặn đường dài đã đi qua, giờ tôi vẫn ngồi nhớ lại cảnh của những tuần trước các bạn tập văn nghệ dưới trời mưa, cảnh mọi người hì hục gọi nhau hỗ trợ khi mang đồ lên xuống, tiếng réo nhau khi thiếu điểm danh thiếu thành viên nào trước khi xe lăn bánh… Chợ bừng tỉnh mọi thứ đã qua đi nhưng nó sẽ vẫn luôn mãi ở trong tim tôi và những người bạn trong kì trại này, cảm xúc mà không ai có thể lãng quên, vì nó là những kỉ niệm quý giá nhất mà ta có thể dành tặng cho nhau trong suốt hành trình mà chúng ta đã cùng nhau đi qua – TRẠ HÈ SAO BẮC ĐẨU LẦN 10 – THÀNH PHỐ ĐÀ LẠT, LÂM ĐỒNG