NHỮNG NGÀY THÁNG CỦA TÌNH YÊU THƯƠNG – CHỊ ĐOÀN THỊ THU CHUNG

Bài cảm
nhận

NHỮNG
NGÀY THÁNG  CỦA TÌNH YÊU THƯƠNG!

                               Đoàn Thị Thu
Chung – Thũ lĩnh nhóm sao Mai

 

Một ngày đặc biệt của tôi không giống
như những ngày khác!

Buổi sáng bắt đầu từ lúc 5h30 chứ không
phải là 6h30 hay 7h như thường lệ.

Một buổi sáng với bộ đồng phục màu xám
và thật nhiều sợi dây đủ màu sắc.

Một buổi sáng với tiếng gọi “Chị ơi!” của
mấy em nhỏ.

Một buổi sáng với cột cờ, với những tiếng
đếm tập thể dục của các em.

Và buổi sáng ấy tôi chỉ có được đúng một
ngày trong tuần, khi tôi bước đến sân Tao Đàn và hòa mình vào đại gia đình của
tôi! Ở đó tôi có một người thầy với cái bụng tròn căng và gương mặt hóm hỉnh,
có những anh chị em luôn muốn cống hiến hết sức của mình vì tình yêu công tác
tình nguyện. Ở đó tôi bắt gặp được những lời chào hỏi, nhũng nụ cười, những cái
ôm nhẹ nhưng chứa đầy tình cảm. Hay đôi lúc bắt gặp ở đó là hình ảnh tụm năm tụm
ba ngồi tám chí chóe mà quên mất công việc để rồi bị cốc nhẹ vào đầu…

Tự bao giờ trong tôi hình thành một thói
quen sáng chủ nhật vác ba lô lên vai, cưỡi trên chiếc xe máy thân quen và lướt
trên cung đường quen thuộc từ quận 9 đến sân Tao Đàn.

Hòa vào không khí lạnh lạnh của buổi sớm
mai là dòng người hối hả với đủ các công việc của riêng mình. Và tôi cũng vậy,
tôi cũng có công việc của tôi. Nở một nụ cười thật tươi đón chào ngày mới với một
tinh thần sảng khoái.

Và công việc ấy cứ tiếp diễn đến nay đã
hơn 6 năm. Lại một năm nữa đã qua đi, mở ra một năm mới với thật nhiều điều hứa
hẹn. Và kí ức về những ngày cùng hoạt động với đại gia đình Sao Bắc Đẩu sẽ mãi
là những kí ức tốt đẹp nhất trong cuộc đời của tôi và cả của bạn.

Trước thềm năm mới, tôi đã có thời gian
nhìn lại những gì mà tôi đã tải nghiệm trong một năm qua và tôi có cảm giác như
nó mời vừa diễn ra thôi. Một chuyến cắm trại với một hành trình dài trên xe lửa
với đủ các kiểu ngủ của các anh chị lẫn các em nhỏ, với bờ cát trắng ôm lấy
sóng nước xanh trong và nắng gió của vùng đất Nha Trang hiền hòa mến khách, một
chuyến trại với đêm lửa thật ấm áp, một đêm đăng quang đầy những cảm xúc khó tả,
xúc động xen lẫn tự hào vì tôi đang được khoác trên vai màu áo đặc trưng của
gia đình tôi.

Sao Bắc Đẩu đã lớn lên từng ngày, 6 năm
luôn là ngọn cờ đầu của clb đội nhóm cấp thành. Bao nhiêu năm là bấy nhiêu những
cung bậc cảm xúc hỉ nộ ái ố được thể hiện. Đã có thật nhiều kỉ niệm vui, bên cạnh
đó là những khó khăn và cả những đêm thức trắng vì công việc nhưng không một ai
có than thở hay bỏ cuộc vì tất cả là một gia đình.

Mỗi năm thêm một tuổi mới, thêm vào đó
thật nhiều những tình cảm mà tất cả những phụ huynh đã dành cho đại gia đình
Sao Bắc Đẩu. Từng ngày trôi qua tình cảm đó càng thêm đong đầy, đã có thật nhiều
phụ huynh cùng khoác lên người màu áo giống tôi, chính vì vậy mà chúng ta sẽ bắt
gặp được hình ảnh thật dễ thương của cả gia đình cùng nhau chung một màu áo đến
sân sinh hoạt. Bên cạnh những giờ phút quậy từng bừng với các em nhỏ là những
phút ngồi lại với các ông bố, bà mẹ cùng lắng nghe những gởi gắm, những mong muốn
của những bậc làm cha mẹ gởi đến chúng tôi. Có những em rất ngoan, nhút nhát nhưng
có những em năng động và có cả các em mà chúng tôi hay gọi là trường hợp đặc biệt
vì phải quan tâm nhiều hơn do em không có được cuộc sống tâm lí bình thường như
các bạn cùng trang lứa. Làm sao có thể kể hết được những yêu thương mà các em
đã dành cho tôi, cho những anh chị sáng sáng chủ nhật đến sân sinh hoạt. Các em
như một tờ giấy trắng và chúng tôi là một trong những người sẽ đặt nét bút lên
trên đó, tôi luôn mong rằng các em sẽ lớn lên và tiếp thu thật nhiều điều tốt đẹp.

Đã có những câu chuyện ngây ngô, những
câu hỏi ngộ nghĩnh được đặt ra trong những buổi sinh hoạt đôi lúc khiến phụ
huynh phải bật cười. Có những giờ phút các em được đóng vai một người lớn vào bếp
phụ mẹ với những món ăn đơn giản, mặc dù bột phủ đầy tay, đầy mặt nhưng em đã
có những trải nghiệm vô cùng mới lạ và thích thú, hay những buổi học trồng cây
để rồi từng ngày em luôn quan sát xem cây của mình cao thêm bao nhiêu để sáng
chủ nhật hàng tuần lên khoe với các anh, các chị…

 Đã
có những buổi tập văn nghệ ướt đẫm mồ hôi xen vào đó là sự háo hức của những cô
cậu nhóc mong đến ngày được biểu diễn, có những cái gật đầu, nụ cười hài lòng của
các bậc cha mẹ khi thấy con mình trưởng thành hơn từng ngày. Và có cả những lời
cảm ơn dành cho tôi, cho các bạn đã từng ngày cống hiến cho công việc này.

Tôi cũng đã dần lớn hơn, trưởng thành
hơn qua những ngày được sinh hoạt, vui chơi cùng đại gia đình của tôi. Tôi muốn
đong cho thật đầy những yêu thương để gia đình Sao Bắc Đẩu ngày càng lớn mạnh vững
chắc. Tuy việc chúng tôi làm ngày hôm nay “ Không bảng vàng, không bia đá nhưng
chúng tôi nhận được là tình cảm yêu thương mà tất cả đã dành cho nhau”. Vì
chúng tôi luôn mang trong lòng một quan niệm:

“ Nếu là con chim, chiếc lá

Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh.

Lẽ nào vay mà không trả,

Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình.”

Nếu
có một điều ước, tôi ước rằng Sao Bắc Đẩu sẽ luôn lớn mạnh, luôn có được thật
nhiều lòng tin yêu của quí phụ huynh và các em khi đến sân sinh hoạt, mong cho
dại gia đình của tôi thật nhiều sức khỏe, thật nhiều niềm vui trong cuộc sống,
trong công việc và sẽ mãi gắn bó với nhau tất cải vì chúng ta “ Mãi mãi là Sao Bắc Đẩu”.

 M.Phụng – Admin

 

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng