NHÌN LẠI
Hồng Đức Bảo
Thủ
lĩnh nhóm sao Hôm– Đông Tao Đàn –
(Những kinh nghiệm và sáng tạo trong việc sinh hoạt
nhóm)
Sao Bắc
Đẩu – cái tên có lẽ vẫn còn nhiều bạn lạ lẫm, không biết đến nhưng với tôi đó
chính là gia đình thứ hai của tôi – một gia đình tuyệt vời.
Có thể
nói từ nhỏ đến lớn, tôi được phát triển trong sự bảo bọc che chở của ba mẹ,
luôn được cưng chiều và yêu thương. Mọi sinh hoạt hàng ngày giống như một vòng
tròn tuần hoàn lặp đi lặp lại, ngày qua ngày, từ nhà đến trường rồi lại trở về
nhà. Nên có lẽ tính cách của tôi có phần ít nói và rất là nhút nhát. Có lẽ mọi
thứ vẫn sẽ tiếp tục như vậy nếu như không có một ngày mẹ tôi đọc được một tờ
báo viết về Sao Bắc Đẩu. Thế là mẹ đã thuyết phục tôi đi sinh hoạt tại câu lạc
bộ Sao Bắc Đẩu. Khi nghe mẹ tôi nói, tôi có phần không thích, vì có lẽ ngày chủ
nhật là ngày duy nhất tôi có thể ngủ nướng sau cả tuần học tập luyện thi căng
thẳng – năm đó tôi học lớp 12. Nhưng mẹ vẫn khuyên bảo tôi nên đi sinh hoạt,
nên ra ngoài xã hội để được có thêm nhiều kinh nghiệm và vốn sống, nó rất có lợi
cho sự phát triển sau này của tôi. Cuối cùng tôi cũng đồng ý, nhưng có vẻ như trong
suy nghĩ vẫn hơi có chút không thoải mái cho lắm. Thế là chủ nhật tuần sau đó,
mẹ chở tôi ra công viên Tao Đàn ngoài quận 1 để đăng ký cho tôi tham gia sinh
hoạt.
Và đó chính là bước chân đầu tiên để cho tôi có thể được
như ngày hôm nay. Chòm sao Bò Cạp – Đông Tao Đàn, đó chính là nơi khởi đầu của
tôi tại Sao Bắc Đẩu. Lúc mới tham gia, tôi vẫn còn nhát nhát và rất ít nói
nhưng nhờ các anh chị trong ban huấn luyện và các bạn trong nhóm giúp đỡ dần dần
tôi cũng có được sự tự tin hơn trước rất nhiều. Dường như chỉ trải qua có ba tuần
nhưng tôi tự nhận ra bản thân mình có rất nhiều sự thay đổi, hòa đồng hơn, hoạt
bát hơn và quan trọng nhất là dường như tôi đã có được sự tự tin đối với bản
thân hơn. Và trong ba tuần đó tôi có thêm rất nhiều bạn, có thêm rất nhiều niềm
vui… tôi nhận ra rằng những lời mẹ tôi nói khi trước rất đúng và cái suy nghĩ
“chán” lúc ban đầu cũng được thay thế bằng niềm vui khi được đi sinh hoạt mỗi
tuần. Và cứ thế mỗi tuần tôi luôn sắp xếp tham gia sinh hoạt đầy đủ, luôn cố gắng
lên sớm để phụ giúp mọi người dựng lều, cột cờ mỗi đầu giờ. Và cứ thế trải qua,
có lẽ cũng hơn được hai tháng tôi tham gia sinh hoạt tại Sao Bắc Đẩu, tôi dường
như đã quen với mọi thứ tại chòm Bò Cạp thì tôi được anh Phước – thủ lĩnh chòm
Bò Cạp – “đẩy” lên chòm sao Tiểu Hùng Tinh với lý do là “già” quá. Anh Phước
nói rằng tui được chuyển lên chòm Tiểu Hùng Tinh tham gia tập huấn, huấn luyện
để chuẩn bị cho việc trở thành thành viên của ban huấn luyện. “Ban huấn luyện!?
Có phải là mình sẽ giống như những anh chị thủ lĩnh đó?” đó chính là suy nghĩ đầu
tiên của tôi, nhưng tôi lại cảm thấy điều này đến với tôi thật bất ngờ vì tôi
nghĩ tôi chỉ mới tham gia được hơn hai tháng, mấy nút dây cơ bản tôi còn chưa nắm
hết, kĩ năng cũng không biết nhiều sao có thể lên ban huấn luyện được! Nhưng được
mọi người trong nhóm động viên tôi đã vững tin hơn với bản thân, tôi nhận ra rằng
đó chính là một sự thử thách, một cơ hội đối với bản thân mình.
Và thế là tôi trở thành một thành viên trong nhóm Tiểu
Hùng Tinh của anh Du – phó chủ nhiệm tại Đông Tao Đàn – với số lượng thành viên
khoảng bốn năm bạn. Những thành viên Tiểu Hùng Tinh thường xuyên phải giúp đỡ
những anh chị thủ lĩnh của những sao khác, và tại đó chúng tôi được học hỏi, chỉ
bảo và định hình được công việc mà những thủ lĩnh phải trải qua và thực hiện. Mỗi
một anh chị thủ lĩnh là mỗi một phong cách riêng, mỗi nhóm mà tôi tham gia đều
có những sắc màu riêng biệt, điều đó đã nói lên tầm quan trọng của những thủ
lĩnh trong nhóm. Tôi nhận thấy làm thủ lĩnh đó là một công việc đầy khó khăn và
áp lực, nhưng tôi cũng nhận ra rằng đó cũng là một công việc rất thú vị. Lúc đó
tôi thường tưởng tưởng bản thân mình được quản lí một nhóm sao của mình, điều
đó có lẽ sẽ rất thú vị. Và ước muốn ấy đã trở thành hiện thực khi tôi được chuyển
qua phụ trách sao Mèo Rừng cùng với chị Quyên và Vi. Cuối giờ ngày hôm ấy cũng
chính là ngày đầu tiên tôi được tham dự buổi sinh hoạt cuối giờ của thầy Toàn,
thầy nghiêm khắc dạy bảo, hướng dẫn; thầy động viên chia sẻ những kinh nghiệm
và chỉ rõ những sai sót mà chúng tôi hay mắc phải; thầy vui đùa cùng chúng tôi…
với tôi thầy là một người thầy, người anh luôn nghiêm khắc, vui vẻ và rất là
tài giỏi. Thầy đã để lại trong tôi rất nhiều ấn tượng, thầy chính là tấm gương
sáng cho chúng tôi học tập. Và sau hơn ba tháng phấn đấu và cố gắng tôi đã
chính thức được công nhận là thành viên
ban huấn luyện của Sao Bắc Đẩu Đông Tao Đàn, tôi đã chính thức mang trên mình
trách nhiệm và nhiệm vụ của một thủ lĩnh. Nhưng tôi cho rằng đó không phải là
áp lực mà còn là sự thúc đẩy, sự thử thách dành cho bản thân.
Giờ đây đã hơn một năm rưỡi tôi sinh hoạt tại đại gia
đình Sao Bắc Đẩu – với chức danh thủ lĩnh sao Hôm – tôi nhận ra tôi đã thực sự
trưởng thành hơn rất nhiều, từ cách ăn nói, cử chỉ cho đến suy nghĩ; tôi trở
nên hòa đồng hơn, chững chạc hơn. Dường như tôi rất được các bé yêu mến, có lễ
tính tôi dễ chịu và hay thích đùa nhưng cũng chính vì những điều ấy mà tôi rất
khó đưa các bé vào nề nếp, khó làm cho các bé ngoan hơn. Nhưng với tôi, để các
bé được tự do thoải mái vui chơi có lẽ sẽ tốt hơn khi là chúng ta ép buộc rập
khuông hoặc la rầy trách móc mấy bé.
Theo tôi việc mà ban huấn luyện chúng tôi cần làm chính là làm cho mấy bé cảm
thấy thoải mái, vui vẻ cùng bạn bè vui chơi trong ngày chủ nhật, hướng dẫn cho
các bé những điều hay, tốt dẹp trong cuộc sống và không nên tạo quá nhiều áp lực
cho mấy bé trong việc hướng dẫn kĩ năng, dạy học,… Bởi vì Sao Bắc Đẩu chính là
một sân chơi cộng đồng, là nơi giao lưu và vui chơi dành cho mấy bé sau những
giờ học căng thẳng tại trường, không phải là một nơi như trường học mà mấy bé gặp
mỗi ngày. Chính vì thế, tôi luôn tìm cách tạo nụ cười cho mấy bé, luôn làm mấy
bé vui vẻ trong những cuộc trò chuyện, trong những trò chơi tập thể, trong từng
bài nhảy dân vũ,… hoặc đơn giản nhất là trong từng câu nói vui đùa cùng các bé.
Như ông cha ta thường nói: “Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ”.
Tôi không mong muốn gì nhiều, chỉ mong có thể góp một
chút công sức của mình cho xã hội, cho đại gia đình Sao Bắc Đẩu, dù có thể đó
chỉ là một hòn sỏi trong biển cả mênh mông nhưng tôi vẫn cảm thấy rất hài lòng
với bản thân. Tôi rất vui và tự hào khi được là một thành viên của đại gia đình
Sao Bắc Đẩu, tôi sẽ cố gắng phấn đấu thật nhiều hơn nữa. Mong rằng tổng đoàn
Sao Bắc Đẩu sẽ luôn luôn phát triển bền vững và lâu dài, luôn là mái nhà ấm cho
mỗi thành viên và sẽ luôn gặt hái được nhiều thành công hơn trong tương lai.
Dù thế nào đi chăng nữa, Sao Bắc Đẩu sẽ luôn sáng mãi
trong tim tôi!!!
Thân!
Hồng Đức Bảo
Thủ
lĩnh nhóm sao Hôm
–
Đông Tao Đàn –
(Những kinh nghiệm và sáng tạo trong việc sinh hoạt
nhóm)
Người đăng: Nguyễn Thị Mỹ Phụng – Nhóm Admin