Lê Duy Minh
– Thủ lĩnh Tiểu sao 1
– Đẳng cấp hoa hướng dương: 1
– Ngày tháng năm sinh: 17/11/1983
– Ngày vào SBĐ: 30/3/2010
– Ngày được công nhận: 9/4/2010
– ĐTDĐ: 0909274790
– Email: minhdukhao@gmail.com
“Không có gì là không thể làm được, chỉ có muốn
l àm hay không.”
“Bản
thân tôi hiện tại là thủ lĩnh của Tiểu Sao 1. Tôi đã gắn liền với vai trò này hơn
1 năm nay. Được sự tín nhiệm và ủy nhiệm của Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu cũng như Ban
chủ nhiệm của Sao Bắc Đẩu – Bắc Tao Đàn, tôi, với vai trò thủ lĩnh, đã không ngừng
học hỏi và cố gắng hoàn thiện bản thân mình, mặc dù còn 1 vài thiếu sót nhưng
theo tâm niệm của tôi, tôi đã làm hết những gì mà tôi đã được học hỏi từ thầy
và các anh chị em trong Tổng đoàn. Từ những trải nghiệm và học hỏi đó, tôi xin
trích 1 bài viết nói về bản thân tôi từ trước và sau khi tôi sinh hoạt Sao Bắc
Đẩu. Tôi xin tạm gọi những dòng suy nghĩ của tôi gộp thành 3 chữ: “GÓC TÂM SỰ”
1. Quá khứ là một kỷ niệm đẹp
Tôi
biết đến phong trào thanh thiếu niên thông qua 1 đội nhóm cấp quận mang tên Du
Khảo Trẻ Q.11. Với tôi, đội nhóm này đã giúp tôi trưởng thành hơn thông qua những
phong trào, hoạt động, những buổi dã ngoại
và cắm trại… Đó thật sự là một ngôi nhà mà tôi không bao giờ quên, cho dù là nó
còn hay đã mất.
Quá
khứ là 1 kỷ niệm đẹp đối với tôi và cho những ai đã từng tham gia sinh hoạt đội
nhóm này.
2. Tia sáng Sao Bắc Đẩu
Từ khi đội không còn sinh hoạt nữa, tôi nghĩ
phong trào sinh hoạt thanh thiếu niên của mình từ đây chấm hết. Bỗng nhiên một
ngày, Phụng và Phúc cứ gợi ý rủ tôi lên sinh hoạt Sao Bắc Đẩu. Sự kiên trì và
nhiệt tình của Phụng đã làm cho tôi suy nghĩ và đi đến quyết định, đi thử để
xem như thế nào. Thời gian đầu tôi cứ sinh hoạt bình bình với suy nghĩ giúp cho
bé Phụng ở vai trò thủ lĩnh sao Thủy vì Phụng mới được thăng chức cần một người
thân tín để hỗ trợ, còn tôi ở vai trò phó thủ lĩnh. Tôi cứ sinh hoạt bình thường,
không có gì nổi trội, rồi 1 ngày tôi sẽ ra đi khi cảm thấy mình không còn cần
thiết nữa. Nhưng ai biết được cuộc đời sẽ đi về đâu. Bỗng 1 ngày tôi nhận được
thông báo, tôi sẽ là thủ lĩnh của Tiểu Sao 1. Tôi thật bất ngờ, tôi chưa chuẩn
bị tâm lý gì cả. Tôi nghĩ, mình có nổi trội gì đâu mà được ưu ái đến như vậy. Tối
nào tôi cũng suy nghĩ có nên hay không nên giữ vai trò này, với tôi điều đó rất
quan trọng, vì đã quyết định làm thì phải làm cho đến cùng, cho dù có gặp nhiều
khó khăn đi chăng nữa. Được sự động viên của thầy Toàn, tôi tự nhủ sẽ làm tốt
nhiệm vụ của mình, bằng hết khả năng mà mình có thể. Tôi làm thủ lĩnh Tiểu Sao
1 với biết bao sự lo lắng trong tư tưởng tôi.
Chắc
các bạn nghĩ là tôi hơi phóng đại về sự lo lắng của mình, không phóng đại đâu
các bạn ạ. Khi tôi sinh hoạt Sao Thủy, mọi việc đều do bé Phụng làm, tôi chỉ hỗ
trợ mang vật dụng và làm công tác hoạt náo quản trò là xong nhiệm vụ, rất đơn
giản đối với tôi vì tôi đã từng làm qua mà. Nhưng khi làm thủ lĩnh Tiểu Sao 1
thì cần hơn thế nữa, phải làm nhiều việc hơn, phải dùng cái đầu để động não
hơn. Phải tham gia tổ chức những sự kiện trong năm như: Trung Thu, sinh nhật,
Noel, Tất niên… còn rất nhiều thứ phải học. Đặc biệt, trước tôi, Thục Hảo đã
làm việc rất xuất sắc ở vai trò thủ lĩnh Tiểu Sao 1. Tôi thật sự chưa tự tin lắm.
Nhưng đối với tôi, việc tôi đã hứa với thầy, bằng mọi giá tôi sẽ làm được. Tôi
bắt đầu gọi điện và chủ động nhờ Hảo giúp đỡ tôi ở những chương trình lớn như
Noel và Tất niên vì tôi chưa định hình được nó là như thế nào. Xe tuần lộc là
gì?! Bánh khúc cây là gì?! Công tác tổ chức ra sao??? Còn văn nghệ nữa chứ! Ôi!
Rắc rối quá! Hảo hứa với tôi sẽ tư vấn, hỗ trợ cho tôi trong vòng 1 tháng, với
tôi thế là đủ. Tôi cần biết công tác tổ chức vì công tác tổ chức yếu chẳng làm
được gì cả. Nhưng rồi mọi việc cũng qua đi, mùa Noel 2010 là bước ngoặc mới mở
đầu cho sự hoàn thiện bản thân tôi ở cấp độ cao hơn.
Tôi
cứ nghĩ trong cuộc đời sinh hoạt của tôi, chỉ có Du Khảo mới là ngôi nhà thân
thương của mình. Nhưng các bạn ơi! Nay tôi đã có thêm một ngôi nhà thứ hai nữa
các bạn ạ. Đó chính là ngôi nhà Sao Bắc Đẩu, một ngôi nhà đã giúp tôi trưởng
thành hơn trong công tác tổ chức của mình. Hoàn thiện bản thân đó chính là Sao
Bắc Đẩu. Tôi ví von hai ngôi nhà này là gì các bạn biết không. Du Khảo là gia
đình bên ngoại, Sao Bắc Đẩu là gia đình bên nội. Còn 1 gia đình nữa, đó chính
là gia đình Tiểu Sao 1, là gia đình của tôi đang sinh sống đó các bạn ạ. Ở đó
có rất nhiều bé dễ thương do tôi quản lý, bé nghịch lắm các bạn ạ, tôi phải la
hét mãi. Tôi phải dùng cái đầu để suy nghĩ khi nào nên cứng và khi nào nên mềm
đối với bé. Vì vấn đề này khá “nhạy cảm”, tôi lại có thêm 1 bài học về cách
chăm sóc bé, lâu lâu tôi có cảm giác mình như 1 bảo mẫu ở nhà trẻ vậy đó. Đành
chịu thôi, ở tuổi này bé khá hiếu động, cứ chạy nhảy mãi. Dĩ nhiên, trong Tiểu
Sao không phải bé nào cũng hiếu động hết, có bé nhút nhát, có bé ít nói, có bé
dễ thương và có bé ngoan ngoãn…Tất cả đã đem lại cho Tiểu Sao một cung bậc
màu sắc lạ thường. Một màu sắc mà nó có đầy đủ hương vị của trẻ thơ, đầy tinh
khiết và trong sáng mà tôi suy nghĩ giá gì mình trở lại ở lứa tuổi Tiểu Sao,
mình sẽ chơi cho thật thỏa thích các bạn ạ. Nhiều khi tôi nghĩ chính các bé là
động lực chính giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ mà cấp trên giao. Chính sự trong
sáng thơ ngây đó đã làm cho tôi lo lắng khi mới bước vào vai trò thủ lĩnh Tiểu
Sao. Không biết là mình có làm nổi hay không, có bé nào đi lạc hay không. Nhưng
cũng chính sự trong sáng đó đã là động lực chính giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ,
sự ưu tư và lo lắng ban đầu đã tan biến hết, chỉ còn đọng lại nơi đây sự tự tin
hoàn thành nhiệm vụ, cho dù là như thế nào.
Có
một điều làm tôi rất tâm đắc, các bé rất thương anh chị thủ lĩnh của mình, có
bé khi bước vào vị trí sinh hoạt, chào hỏi xong, sau đó là nhảy vào ôm chầm lấy
tôi. Ôi, các bé dễ thương làm sao. Có anh chị phụ huynh nói, những lời mà anh
Minh dặn dò bé nhớ răm rắp, bé về là làm theo liền, biết phụ việc nhà nữa, biết
quét nhà, và làm những việc linh tinh nho nhỏ. Đối với tôi đó là sự động viên
khích lệ cho những cố gắng mà tôi đã cố công vun đắp.
Một
điều không thể phủ nhận đó chính là sự động viên chia sẽ từ quý vị phụ huynh từ
tinh thần cho đến vật chất. Từ những phong trào lớn hay nhỏ, phụ huynh đều hổ
trợ một cách nhiệt tình, có phụ huynh hổ trợ chi phí, có phụ huynh hổ trợ tinh
thần. Đặc biệt là khi phát động phong trào văn nghệ cho những chương trình lễ hội
lớn như chương trình tất niên vừa rồi. Có khá đông phụ huynh mong muốn cho con
em mình được tham gia tập văn nghệ… Thế mới biết được sự nhiệt tình của quý vị
phụ huynh đến mức độ nào. Trong thời gian tập văn nghệ, phụ huynh còn tư vấn hổ
trợ và giúp tôi quản lý các bé, tôi cứ nhắc nhở các bé mãi vì bé khá hiếu động,
những giọt mồ hôi cứ tuôn trào trên trán của tôi và bé Trang phó thủ lĩnh của
tôi. Nhiều lúc tôi đã quen rồi với sự mệt nhọc đó vì đã hơn một năm nay mồ hôi
tôi lúc nào cũng đổ, khi bắt đầu chuẩn bị cho những chương trình lễ hội lớn. Cực
nhọc là thế nhưng bên cạnh tôi lúc nào cũng có sự hổ trợ nhiệt thành từ quý vị
phụ huynh. Rất hạnh phúc các bạn ạ! Thật là hạnh phúc khi sự mệt nhọc của mình
luôn có sự đồng cảm, đôi khi đó chỉ là 1 lời động viên, một chai trà xanh giải
nhiệt giữa trưa nắng gắt… Những điều đơn giản đó luôn thấm đượm tình cảm mà phụ
huynh đã dành cho tôi, cho Tiểu Sao và cả Sao Bắc Đẩu nữa. Còn rất nhiều điều
tôi muốn nói tới quý vị phụ huynh, có lẻ tôi chẳng biết nói gì hơn bằng hai chữ
“Cảm ơn”. Cảm ơn tất cả những gì mà phụ huynh đã dành cho những người đã và
đang làm công tác như tôi được tự tin và vững bước đi theo lý tưởng mà mình đã
chọn. Cảm ơn các anh chị phụ huynh rất rất nhiều. Bằng tất cả sự nhiệt thành của
mình tôi xin hứa sẽ cố gắng hơn để làm tốt nhiệm vụ giáo dục cũng như giải trí
vui chơi cho tất cả các bé trong Tiểu Sao, để không phụ lòng quý vị phụ huynh
mong đợi ở những người làm công tác như chúng tôi.
3. Một
người thầy đáng kính
Trong
công tác xã hội, đoàn đội cũng như cấp độ Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu, không ai không
biết đến vai trò và sự ảnh hưởng của thầy Huỳnh Toàn. Tôi biết đến thầy từ khi
tôi còn đang sinh hoat ở đội Du Khảo Trẻ Q.11. Thầy khá nổi tiếng với những trò
chơi trên sân khấu. Những trận cười hả hê khi tôi xem thầy quản trò, thầy dẫn dắt
họ vào lối chơi của thầy 1 cách nghệ thuật. Thầy có rất nhiều biệt tài nhưng
tôi chỉ thích thầy khi thầy quản trò thôi. Nói thiệt là “không cười đau bụng
không ăn tiền”. Chắc có lẽ là để đạt đến mức độ đó thầy phải tự rèn luyện bản
thân mình rất nhiều.
Khi
tôi bước vào môi trường Sao Bắc Đẩu thì tôi lại nhìn thầy với một ánh mắt khác.
Thì ra trước đây tôi chỉ biết thầy khi thầy đứng trên sân khấu thôi. Đơn giản
là một người quản trò rất hay và nổi tiếng. Còn bây giờ thì tôi đã hiểu thầy
hơn thông qua công tác Sao Bắc Đẩu của thầy. Thầy rất nghiêm khắc khi chúng tôi
phạm sai lầm trong lĩnh vực chuyên môn của mình. Thầy cũng rất hiểu ý, thầy có thể đọc được
cảm xúc của người đó, đơn giản là thầy có thể chia sẽ với họ. Đặc biệt là khi học
trò của thầy có dấu hiệu mệt mỏi, thầy sẽ ở bên cạnh khi cảm thấy cần thiết.
Các bạn ơi, thế là tôi lại biết thêm một khía cạnh sống của thầy, một người thầy
sống rất nội tâm. Nó giống như một diễn viên hài đứng trên sân khấu để biểu diễn
góp vui cho khán giả. Khi buông rèm rồi thì có những nội tâm cần suy nghĩ. Tôi
không dám nghĩ là sẽ hiểu hết về thầy nhưng đối với tôi thầy là một người thầy
đáng kính. Một người thầy mà tôi cần phải học hỏi nhiều trên sân khấu lẫn công
tác tổ chức chuyên môn. Thầy có rất nhiều thế hệ học trò, trong đó có những học
trò cưng mà thầy tâm đắc. Tôi không biết là tôi có nằm trong số đó hay không,
nhưng đối với tôi, được làm một trong những học trò của thầy là một điều hạnh
phúc. Tôi sẽ cố gắng học hỏi từ thầy và các bạn xung quanh để công tác nghiệp vụ
của mình ngày càng vững chắc, giúp ít nhiều cho Sao Bắc Đẩu hiện tại và tương
lai.
Nếu
muốn nói hết tất cả những gì mà hơn một năm qua tôi đã trải nghiệm thì nhiều vô
kể. Tôi chỉ lấy một góc nào đó trong suy nghĩ của tôi để nói lên những gì tôi cần
phải nói như một lời tri ân của tôi đối với những ai đã từng giúp đỡ và hổ trợ
cho tôi hoàn thành được nhiệm vụ. Một lần nữa tôi xin cảm ơn quý vị phụ huynh,
xin cảm ơn thầy, cảm ơn tất cả anh chị em trong hệ thống Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu.
Chúng ta đang sống trong thời khắc giao mùa giữa năm cũ và năm mới. Tôi xin
kính chúc quý vị phụ huynh, chúc thầy một năm mới an khang thịnh vượng. Và đặc
biệt là chúc tất cả anh chị em trong hệ thống Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu hoàn thành
xuất sắc nhiệm vụ trong năm 2012. với một mục tiêu cực kỳ quan trọng “5 năm một
chặng đường”. Chúc tất cả chúng ta hoàn thành xuất sắc mục tiêu ngoài mong đợi.
TP.HCM,
ngày 13 tháng 1 năm 2012″
Thế Dự – Ban điều hành Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu