TRẠI HÈ SAO BẮC ĐẨU
KẾT NỐI VÀ TRÃI NGHIỆM
Họ và Tên: Trần Ngọc Khánh
Tiểu trại 4: Linh Lan
Thế là đã 6 năm trôi qua kể từ khi
tôi đến với câu lạc bộ Sao Bắc Đẩu này. Với mỗi thành viên nơi đây, 6 năm là
một chặng đường không quá ngắn cũng không quá dài, đủ để chất chứa vô số kỉ
niệm, làm quen, thân thiết, giận hờn rồi lại làm hòa, đủ cả. Và tất nhiên, tôi
cũng có. Nhưng đó chỉ là khi chúng tôi đi sinh hoạt vào mỗi chủ nhật hàng tuần,
chứ mỗi năm, ở đây còn tổ chức một kì trại hè nữa, và trong 6 năm, tôi đã đi đủ
6 lần – Đà Lạt, Nha Trang, Đắk Lắk, Bến Tre, Bình Thuận và năm nay là Đà Lạt,
thành phố của những loài hoa.
Và cuối cùng thì ngày trại đầu tiên
đã đến. Năm nay chúng tôi tập trung tại trường Đoàn Lý Tự Trọng và tổ chức trò
chơi lớn, trò chơi vận động ngay tại đây. Từ buổi sáng còn uể oải mệt mỏi thì
sau trò chơi vận động mọi người đã “co giãn gân cốt” và khỏe trong người. Tiểu
trại 4 dù không được hạng nhất trong trò chơi vận động nhưng bù lại, chúng tôi
là tiểu trại hoàn thành trò chơi lớn nhanh nhất và tốt nhất. Chiều hôm đó cũng
là lúc diễn ra lễ khai mạc trại và trao thẻ ansin. Các bạn ai cũng mặc đồng
phục Sao Bắc Đẩu rất tươm tất. Khai mạc xong thì trời cũng đã tối. Ăn cơm xong,
các bạn trại sinh cùng các anh chị thủ lĩnh dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị lên đường
đến Đà Lạt.
6 giờ sáng là chúng tôi đã có mặt tại
Thành phố Đà Lạt. Địa điểm tham quan đầu tiên của chúng tôi tại nơi nay là chợ Đà
Lạt. Trong không khí se lạnh như vậy mà đi dạo thì còn gì bằng. Quả không “hổ
danh” là Tiểu Paris. Khi đã đến vườn hoa thành phố, tôi cảm thấy như bị choáng
ngợp với vẻ đẹp của những loài hoa tại đây. Mặc dù đã đến Đà Lạt nhưng không
hiểu sao tôi vẫn có cảm giác như đây là lần đầu tiên vậy. Nào là hoa cẩm tú
cầu, hoa hồng, hoa hướng dương nữa. Tôi không thể nhớ được là đã chụp bao nhiêu
hình nữa. Chúng tôi đi dạo một vòng quanh hồ Xuân Hương, sau đó tiếp đến Nhà
thờ Domain, được biết là một trong 2 nơi bán đồ len rẻ và đẹp tại Đà Lạt. Khi
đến khách sạn Minh Nguyên 2, mọi người nhanh chóng khiêng đồ đạc cá nhân và đồ
tiểu trại xuống xe. Ai cũng trật tự, đàng hoàng chứ không hấp tấp. Nhờ vậy mà
tiểu trại tôi loáng một cái đã xong. Nghỉ ngơi được một chút thì đến giờ ăn
trưa. Sau khoảng thời gian thư giãn tại khách sạn, chiều hôm đó chúng tôi đến
Thác Datanla và hồ Tuyền Lâm. Đây là một trong những thác nước rất hùng vĩ với
độ cao hơn 20m. Đến tối là đêm hội Văn hóa Văn nghệ được tổ chức tại Đồi Mộng
Mơ. Đúng như tên gọi của nó, ngọn đồi này làm cho bất kể du khách nào ghé thăm
cũng bị lôi cuốn bởi vẻ thơ mộng của nó. Sau phần trình diễn cồng chiêng và hát
xoan của người dân tộc là đến tiết mục của các tiểu trại như nhảy cổ động, cha
cha cha và ca múa nhạc. Tiểu trại Linh Lan, lại một lần nữa, đã “ẵm” về hạng
nhất của cả 3 nội dung. Dù vậy, cả bốn tiểu trại đã mang đến cho ban tổ chức,
ban giám khảo, tất cả trại sinh những cảm xúc thật đặc biệt thông qua các phần
thi của mình. Đó là công lao của các bạn trại sinh đã bỏ thời gian đầu tư công
sức tập luyện, chuẩn bị trong một thời gian dài để mang đến những hình ảnh đẹp
nhất, ý nghĩa nhất cho mọi người. Trong băng reo của tiểu trại Linh Lan chúng
tôi có 4 câu thơ lục bát mà tôi cảm thấy là rất hay:
“Đà Lạt thơm
ngát hương hoa
Linh Lan hội
ngộ anh em một nhà
Đồng tâm
chung sức vươn xa
Yêu thương
gắn bó thiết tha chân tình”
Sau cùng là chương trình rước đuốc
truyền thống, đốt lửa trại ngay giữa sân khấu. Sau khi các thành viên ban tổ
chức, ban quản trại, phụ huynh thực hiện rước đuốc và đốt lửa trại, tất cả trại
sinh một lần nữa cùng nắm tay nhau thành vòng tròn thể hiện tình yêu thương của
tập thể thành viên Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu, cùng nhau hát lên bài hát trại, bài
hát lửa trại, cùng nhảy múa, khiêu vũ với các giai điệu vui nhộn, rộn ràng.
Ngọn lửa bùng cháy lên như muốn xé toạc cả khoảng không rộng lớn này. Ai ai
cũng tươi cười trao cho nhau những ánh mắt thiết tha, đầy tình cảm, yêu thương
trong gia đình Sao Bắc Đẩu. Cảm giác của tôi lúc đấy khó tả lắm, vừa muốn khóc
vừa muốn cười. Tối về tôi cố ngủ một giấc thật ngon để chuẩn bị cho hành trình
ngày mai.
Sáng sớm hôm thứ ba chúng tôi lên xe
tham quan XQ Sử Quán ở Đà Lạt. Sau giờ nghỉ trưa, cả đoàn lên đường đến Chùa
Linh Phước và Ga Xe lửa Đà Lạt – nhà ga cổ nhất Đông Dương và cao nhất Việt
Nam. Đêm đó là đêm Đăng Quang cũng như đêm cuối cùng của kì trại này. Dù không
thi nâng bậc nhưng tôi vẫn rất háo hức tới đêm Đăng Quang. Khi các anh chị đọc
tên các bạn nhận bằng chứng nhận và được đeo nơ bướm, hướng dương, một nét buồn
thoáng trên gương mặt các bạn chưa có tên trong danh sách nhưng vẫn hứa với
lòng sẽ quyết tâm cố gắng nhiều hơn trong kì thi năm tới. Năm nay tiểu trại 4
đứng nhất nên chúng tôi ai cũng vui cả. Mỗi bạn còn được tặng một cái móc khóa
để làm quà lưu niệm nữa. Tối đó, cả tiểu trại còn ăn liên hoan nhiều lắm, đến
mức không ngủ được luôn.
Đã đến ngày trại cuối cùng. Sáng sớm
mọi người tất bật chuẩn bị dọn dẹp đồ đạc để đi về. Lên xe được một lúc thì
chúng tôi đặt chân đến Thác Prenn – con thác hoang sơ của núi rừng Tây Nguyên.
Trên đường di chuyển về Thành phố Hồ Chí Minh, xe đã dừng lại ở 2 trạm và chúng
tôi ăn trưa ở trạm thứ hai. Trên xe lúc về thì giỡn với nhau rất nhiều, vui
nữa! Ai cũng tiếc nuối, không muốn về nhà. Trong đầu tôi lúc đó cứ nghĩ: “Sao
nhanh quá vậy, sao về sớm quá vậy?” Xa các bạn mà tôi buồn lắm.
Nhưng phải chấp nhận thôi. Cuộc vui
có dài mấy, thú vị mấy cũng đến lúc tàn. Qua đợt trại hè này, tôi rút ra được
rất nhiều kinh nghiệm và bài học mới. Sang năm, Tổng đoàn dự tính sẽ đi đến Thị
xã Xuyên Mộc, thuộc tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Tôi sẽ tiếp tục để dành tiền tiết
kiệm và đợi đến tháng 7 năm 2018 với Trại Huấn luyện và Nâng bậc lần 11.