ẤN TƯỢNG KHÓ QUÊN- PHỤ HUYNH NGUYỄN THỤC HƯƠNG

Khi nhắc tới mùa hè là nhắc luôn những kí ức và những kỉ niệm đã và đang trải qua trong tôi. Với lứa tuổi như tôi ở hiện tại, đã từng đi qua bao kí ức, mùa hè của từng giai đoạn và những kỉ niệm khác nhau, mỗi giai đoạn đều là những kỉ niệm khó quên. Và với kỳ đi Trại hè Nha Trang vừa qua đã dẫn dắt cho tôi mỗi ngày đi qua là mỗi cung bậc cảm xúc khó tả, nên phải gọi là “ấn tướng khó quên”.

TRẠI HÈ NHA TRANG:

ẤN TƯỢNG KHÓ QUÊN- KỸ NIỆM LƯU GIỮ

Nguyễn Thục Hương – Phụ huynh Ngọc Hân – Tiểu trại 2

Khi nhắc tới mùa hè là nhắc luôn những kí ức và những kỉ niệm đã và đang trải qua trong tôi. Với lứa tuổi như tôi ở hiện tại, đã từng đi qua bao kí ức, mùa hè của từng giai đoạn và những kỉ niệm khác nhau, mỗi giai đoạn đều là những kỉ niệm khó quên. Và với kỳ đi Trại hè Nha Trang vừa qua đã dẫn dắt cho tôi mỗi ngày đi qua là mỗi cung bậc cảm xúc khó tả, nên phải gọi là “ấn tướng khó quên”.

Hành trình 4 ngày 3 đêm mang tựa đề “Thắp sáng ước mơ – Vinh danh tỏa sáng”. Khi nghe tới chủ đề thôi đã cho tôi nghĩ ngay tới một bầu không khí nhiệt huyết, tràn đầy năng lượng của tuổi trẻ, sẽ vươn xa và thật thành công hơn nữa. Ngày đầu tiên chúng tôi nhập trại tại trường Đoàn Lý Tự Trọng, nơi đã tạo ra bao nhiêu thế hệ thanh niên xuất chúng. Tại đây chúng tôi đã thắp lên những ngọn đuốc và lễ khai mạc bắt đầu… Sau phần khai mạc, chúng tôi được lên xe cùng với tiểu trại của mình và hành trình bắt đầu từ đây.

Xe chạy xuyên suốt một chặng đường dài. Sáng sớm chúng tôi cũng đã đặt chân tới chặng đầu tiên của tỉnh Khánh Hoà, đó là nơi tưởng niệm 64 Chiến sĩ Gạc Ma – vòng tròn bất tử. Chúng tôi tưởng niệm và thắp nhang để tưởng nhớ tới các chiến sĩ. Khi được nghe lại về những chiến tích và hi sinh của các anh, phải nói là tâm trạng của tôi lúc đó rất tệ, cảm xúc nghẹn ngào nhói ở tim, nước mắt chực dâng trào… Tôi và Tổ quốc nợ ơn các anh món nợ ân tình, cao cả. Phải nói chuyến viếng thăm đấy rất ý nghĩa và đầy tính nhân văn cho các thế hệ nay và mãi mai sau luôn khắc cốt ghi tâm về các anh và phải cố gắng học tập để là người thật có ích. Khi viếng khu tưởng niệm Gạc Ma xong, chúng tôi lại tiếp tục hành trình đến nơi ở để tập huấn.

Khi nhắc tới việc tập huấn cho những ngày sắp tới, không thể không nhắc tới người mà chúng tôi thường gọi với tên thân thương là Thầy để thể hiện sự tôn trọng. Thầy thật ra là người đầu tàu dẫn dắt đàn con đi xa, là người cha già tận tụy, người anh tâm lý luôn quan sát và theo dõi mỗi bước chân của các con em xuyên suốt hành trình. Người Thầy kính yêu ấy là Thầy Huỳnh Văn Toàn, người đã cho ra đời đứa con tinh thần với tên gọi là Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu. Với đứa con tinh thần này, Thầy đã hy phải hy sinh bao tâm huyết, tâm tư, tình cảm và cả vật chất. Thầy đã không bỏ rơi một ngày nào cho dù bận rộn hay ốm đau. Thầy đã truyền tải nguồn năng lượng đó cho các thế hệ trẻ. Thầy luôn có một trái tim thiện lành, là thứ dẫn dắt các em trưởng thành và vươn xa mãi về sau.

Tiếp tục hành trình Huấn luyện Trại hè Nha Trang đối với tôi thì không có gì xa lạ, nhưng lần này lạ thật. Khi hòa nhập cùng các em nhỏ với những trò chơi bãi biển thì tôi không còn là tôi nữa mà như trẻ nhỏ luôn, vui hết mình, chơi lăn xả, không còn những lo toan hay suy nghĩ những bộn bề. Các bạn nhỏ thì khỏi nói, nhìn ánh mắt, nụ cười thể hiện trên gương mặt rạng rỡ thôi mà chúng tôi hạnh phúc vô cùng. Chỉ là rất thương và tâm phục cho các thành viên Ban Huấn Luyện, các bạn Thủ Lĩnh, trời ơi khỏi phải nói luôn. Mới ngày đầu tiên các bạn đã khan tiếng, lên kế hoạch tổ chức trò chơi, quản các bạn trại sinh, sắp xếp ăn, ở, ngủ, nghỉ thôi đã mệt. Nhưng vì các bạn và chuyến đi gọi là Trại hè Huấn luyện thì chúng ta cùng hoà nhập và chung tay kết nối từ trái tim với nhau, tạo thành một tập thể gọi chung là đại gia đình Sao Bắc Đẩu. Tiếp theo hành trình ngày sau đó thì tham quan những địa điểm của Nha Trang, và những trò chơi tập thể, đến đốt lửa trại và lễ đăng quang phải nói là ấn tượng và vui hết nấc.

Và rồi hành trình 4 ngày 3 đêm của Trại hè Nha Trang cũng kết thúc chuyến tập huấn. Khi các thành viên chia tay nhau để trở về nhà với bao cảm xúc bồi hồi và xao xuyến, và bản thân tôi cũng tự nhủ với lòng là phải cố gắng duy trì tham gia đi trại cùng Tổng đoàn vào những trại hè của mỗi năm. Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu là ngôi nhà chung, anh em một nhà luôn đoàn kết nối vòng tay lớn!

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng