BÀI CẢM NHẬN TRẠI CỦA EM TRẦN KHÁNH LINH, THÀNH VIÊN TIỂU TRẠI 3

Họ tên :Trần Khánh Linh

Tiểu trại : Tình Dừa

Được sinh hoạt tại gia đình
Sao Bắc Đẩu yêu thương từ lúc em tròn năm tuổi tính đến nay đã được hơn bốn
năm, tham gia hai kỳ trại huấn luyện và nâng bậc lần 5, lần 8 em vô cùng vui
sướng và luôn tự hào vì mình được sinh hoạt trong một đại gia đình đoàn kết yêu
thương, chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau. Kỳ trại năm nay để lại trong em bao kỷ
niệm em nghĩ rằng nó sẽ khắc sâu trong tâm trí em bởi khi tham gia kỳ trại này
em được các anh chị thủ lĩnh và các thành viên ban quản trại cũng như các anh
chị trại sinh lớn hơn em giám sát và giúp em hoàn thành kỳ huấn luyện mà không
có sự trợ giúp của bố mẹ trong suốt bốn ngày tham gia trại.Thú thật khi bố mẹ
động viên em tham gia trại một mình em rất lo sợ vì sợ mình không thể sống xa
bố mẹ cũng như hoàn thành hết các nhiệm vụ của kỳ huấn luyện nhưng được sự động
viên của bố mẹ, em đã mạnh dạn đăng ký tham gia trại và thi nâng bậc nơ bướm 2.
Nhưng thật không may mắn cho em chuẩn bị đến ngày thi nâng bậc thì bà nội em
đột ngột qua đời cả gia đình tất tưởi chuẩn bị hành trang về Bắc Ninh làm đám
tang của bà. Sau đám tang của bà em trở lại Sài Gòn thì các anh chị và các bạn
đã hoàn thành 3 buổi thi nâng bậc nhưng được sự động viên của mẹ của thầy của
anh Thọ và chị Phụng em đã cố gắng hoàn thành bài thi nơ bướm 2 của mình và hồi
hộp đợi ngày lên đườngtham gia Trại Huấn
Luyện và Nâng Bậc lần 8 tại thành phố Bến Tre.

Và ngày trại đầu tiên đã đến em dậy rất sớm để kiểm
tra lại lần cuối tư trang hành lý để bố đưa tới Trường Đoàn Lý Tự Trọng.Khi kéo
va li ra khỏi cửa trong lòng em cảm giác vui buồn lẫn lộn nhưng em vẫn tỏ ra
cứng rắn và tự lập trả lời mẹ con có thể tự lo được mẹ không cần lo cho con đâu
để mẹ tôi có thể tạm yên tâm đi làm mặc dù trong lòng em rất muốn mẹ và bố cùng
đưa em tới trường đoàn. Từ nhà em tới Trường cũng khoảng hơn hai mươi cây số
theo lời phỏng đoán của bố em với thời gian đi khoảng nửa tiếng đồng hồ em suy
nghĩ và mường tượng cảnh em được gặp các anh chị thủ lĩnh,các anh chị trong ban
quản trại và các trại sinh sẽ chắc là vui lắm bởi đây là dịp em được sinh hoạt
với các anh chi ở các sao, chòm sao khác, các anh chị thủ lĩnh khác những ngày
đi sinh hoạt tại Tao Đàn.Sau khi tới Trường Đoàn bố em có việc nên đã không có
thời gian ở lại với em mà phải đi làm.Lần trước tời trường Đoàn em còn nhỏ nên
không nhớ gì về trường Đoàn, lần này tói em cảm thấy Ngôi trường này thật mới
lạ và rộng rãi.Em ngồi chơi với các bạn cùng tiểu trại nô đùa và réo rắt tiếng
cười. Thầy Toàn kêu tất cả các bạn tập trung lại để kiểm tra 2 bài hát Đi trại
hè và Ngày trại vui, em rất sợ mình không hát được,nhưng may mắn là không có
tên em. Vui nhất là lúc thầy nói : “Bởi vậy người ta nóiiiiiiii, ở quê tui hổng
có chuyện đó đâu nha, ỪM, thôi tui mệt quá à!” . Đó là câu thầy nói đi nói lại
nhiều lần, nên bạn nào cũng thuộc luôn!

Trước khi nhận phòng ở Trường Đoàn Lý Tự Trọng để nghỉ
ngơi, thì em nghĩ chắc là phòng sẽ đẹp lắmnhưng lúc vào phòng rồi, thì biết
rằng phòng không có máy lạnh, không có vòi nước để tắm mà chỉ có 5 cái giường
tầng và 1 cái hành lang.Trước khi em nhận phòng, thì em còn đi ăn trưa nữa, em
thấy trong phòng ăn rất ồn và mọi người thì vừa ăn vừa nói chuyện với nhau.

Đến 2h thì các anh chị thủ lĩnh trong tiểu trại em
phát cho nhóm em mỗi người 2 cái gáo dừa để gõ cổ vũ cho các bạn chơi những trò
chơi vận động.Em thấy ba trò chơi đều phải có năm nam và năm nữ để chơi.Cứ hết
năm nam và năm bạn nữ chơi xong là mười bạn khác lên chơi. Tuy đau tay nhưng em
và các bạn cũng như các anh chị trại sinh luôn cổ vũ để mong thắng được giải
nhất. mặc dù tiểu trại em được hạng ba nhưng vẫn không bao giờ nản lòng mà vẫn
tieép tục vui cười như những ngày khác

Đến 4h thì các tiểu trại tập trung xuống sân để làm lễ
đăng quang và bế mạc cho các abjn thi đậu nơ bướm và hướng dương. Các tiểu trại
cũng thi nhau nhảy văn nghệ và hô băng reo xem nhóm nào nhảytốt nhất và hô to
nhất. Dù vẫn được hạng ba nhưng mọi người không ai tỏ ra vẻ chán nản vì cho dù
thắng hay thua cũng không quan trọng. Quan trọng là vui tươi là được .

Đến 6g tối, là lúc làm lễ thủ tục nhập trại, mấy anh chị
phụ trách đeo cho em cái thẻ Ansin, không biết sao lúc đó em thấy mình oai vệ
hơn.Sau đó là đến phần dâng hương tượng đài anh Lý Tự Trọng, một buổi lễ thật
to lớn, tối hôm đó em đã được chụp hình rất nhiều cùng voiw scác bạn em vui
lắm.

Thường ở nhà thì em không có ăn khuya, nhưng đi trại
thì phải ăn khuya không là bị đi về.Sau đó là giờ đi ngủ, ngưng mọi hoạt động.

Buổi sáng ngày trại thứ hai, ai cũng phải thức dậy sớm lúc 4g sáng, bởi vì
không quen dậy sớm nên em rất buồn ngủ. Vào lúc đó , em cũng hồi hộp như ngày
đầu tiên đến trại.

Xe bắt đầu khởi hành, điểm đầu tiên em ghé là phố đi bộ Nguyễn Huệ. Ở đây,
em cảm thấy như mình lọt vào một quốc gia yến vậy, có rất nhiều chim yến bay
lượn trên bầu trời, chắc không có nơi nào có nhiều yến như thành phố mình. Em
được chụp hình tập thể cùng với các anh chị và các bạn, bây giờ nhìn lại tấm hình
chắc đẹp lắm bởi vì người ta thường nói hình lúc nhỏ của mình đẹp hơn hình lúc
lớn mà

     Xe lại tiếp tục lên đường , trên
đường đi Bến Tre, mọi người ddùa vui nói chuyện và bật nhạc lên nghe, không khí
và bầu trời lúc đó rất nhhộn nhịp và vui tươi. Đến chỗ dừng chân Minh Tâm mọi
người đều xuống xe để đi nghỉ ngơi và ă cơm hoặc hủ tíu

Buổi sáng ngày trại thứ 3, em dậy sớm để hành động thể dục, lần này em
không bị buồn ngut nữa vì em đã ngủ rất dung giờ và ngủ ngon nên không bị buồn
ngủ nữa

Sau đó lên xe đi du hí trên sông Tiền, mặc dù không
hiểu nghĩa từ du hí là gì nhưng em nghĩ nó sẽ rất vui. Trạm đầu tiên em đi là
chỗ nuôi ong lấy mật.Ở đó có ong bắp cày, vò vẽ, gấu, mật và ong chúa.Trạm thứ
nhất sẽ là một nơi nuôi ong chuyên nghiệp trong tương lai, em nghĩ vậy. Em còn
được đi xe ngựa nữa, nhìn con người với con ngựa giống như đã thân thiết từ lâu
lắm rồi. Trạm thứ hai cũng là trạm nuôi ong, người ta cũng giới thiệu về mật ong,
nhưng ở đây em được nghe đờn ca tài tử nữa.Nghe xong em đượ ngồi ghe.Sau đó em
đi tàu du hí đến chỗ ăn trưa, rồi em ăn món cá chiên xù. Ăn xong em đi tìm hiểu
về Ông Đạo dừa, em được ăn kẹo dừa lúc người ta mới làm xong, nó rất béo và
ngọt

Sáng ngày trại thứ 4, em dậy sớm rồi dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị đi về thành
phố Hồ Chí Minh. Thầy Toàn có tặng quà cho những bạn : tóc ngắn nhất, tóc dài
nhất, người đen nhất người trắng nhất, người mập nhất người ốm nhất, sinh cùng
ngày cùng tháng cùng năm, anh em sinh đôi.

Trên đường về, em có ghé qua : nhà khách Tiền Giang,
trạm dừng chân Thanh Long 3, trại rắn Đồng Tâm và chùa Vĩnh tràng. Sau một thời
gian dài em cũng về tới thành phố Hồ Chí Minh.

Sau lần đi cắm trại này, em thấy mở man được kiến
thức, em được biết thêm nhiều điều mới lạ, bổ ích và có được những kỷ niệm.Muốn
được như vậy, em phải nhờ vào ba mẹ và mọi người xung quanh, em xin cảm ơn tất
cả mọi người.Em sẽ cố gắng học thật giỏi để năm sau em được đi trại them một
lần nữa.

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng