CHUYẾN ĐI TRẠI ĐẦU TIÊN – Nguyễn Viết Hưng

CHUYẾN ĐI TRẠI ĐẦU TIÊN CÙNG GIA ĐÌNH SAO BẮC ĐẨU

Nguyễn Viết Hưng_Ban Quản Trại Tiểu trại 2

Chiếc xe chuyển bánh, xa dần về phía cổng Nhà văn hóa
thanh niên.
Ngoài trời những tia nắng
đầu tiên của ngày mới chiếu rọi xuống mặt đường, ngồi trong xe nhìn ra cửa kính
lòng tôi lại càng háo hức cho chuyến đi này. Chiếc xe này sẽ đưa tôi và những
thành viên của đại gia đình Sao Bắc Đẩu đến với Hương Phong – Hồ Côac một địa điểm du lịch khá nổi tiếng ở Vũng Tàu.
Tôi cứ thắc mắc mãi một điều, dù rất háo hức với trại hè này nhưng không hiểu tại
sao mấy hôm nay mưa không ngừng nghỉ, thậm chí sáng nay trời có vẻ hơi âm u làm
tôi có đôi chút lo lắng, tôi sợ chuyến đi của chúng tôi sẽ không tốt đẹp
như dự tính vì mưa mãi chẳng dừng, liệu mọi thứ có suôn sẻ, để mọi người có thể nhớ
về chuyến đi này không? Nhưng sự lo lắng của tôi có vẻ thừa thải vì dù mưa hay
không gia đinh Sao Bắc Đẩu của tôi cũng làm hết mình, chơi hết sức điều đó
không hiểu sao tôi có thể quên được.

Nói về đi
trại thì tôi đã trải qua rất nhiều lần nào là trại huấn luyện, trại tập huấn,
trại hè dành cho các em học sinh,… nhưng kì trại lần này đối với tôi mới thật
là nhiều cảm xúc và kỉ niệm. Tôi được biên chế vào tiểu trại 2 – tiểu trại mang
tên Âu Lạc, thật may mắn vì tôi được chia sẻ những khoảnh khắc vui, buồn, hạnh
phúc và đặc biệt được làm quen những con người hết sức dễ thương, đáng yêu đến
từ tiểu trại 2.

Số gì ra, con số gì ra là con số gì ra?

Một nụ hồng, một nụ hồng tặng cho mắt ai

Tiểu trại mấy là tiểu trại mấy

Tiểu trại 2 là tiểu trại 2

Tiểu trại 2 tên gì?

Âu Lạc là Âu Lạc…

Câu băng reo của đội thể hiện tinh thần nhiệt huyết của cả kì trại. Người
ta thường nói một chuyến đi là một trải nghiệm, thật vậy với chuyến đi trại lần
này thật sự là một trải nghiệm đáng nhớ đối với tôi cũng như tất cả các trại
sinh. Chúng tôi cùng được sống trong những ngày được cùng nhau sinh hoạt, cùng
nhau ăn, cùng nhau chơi,… tuy chỉ có 4 ngày ngắn ngủi nhưng từng đó cũng đã kết
nối được tất cả mọi người lại với nhau làm cho mọi người gắn kết hiểu nhau nhiều
hơn.

Qua kì trại này tôi thấy mình đã trường thành hơn nhiều, trưởng thành về cả
tinh thần, lần về công việc,.. Đây có lẽ là chuyến đi đầu tiên đáng nhớ nhất
trong cuộc đời của tôi, chuyến đi mà có thể tôi sẽ khó mà quên được. Về nhà rồi
nhưng tôi vẫn nhớ, tôi nhớ tất cả những gì trong cuộc hành trình này, tôi nhớ từ
những khuôn mặt của mọi người lúc ngủ trên xe cho đến cả khi mọi người tạm biệt
nhau lúc xuống xe, tôi nhớ buổi sáng hôm đó, tôi cùng mấy bạn nữa ra biển ngắm
mặt trời mọc và nhảy những vũ điệu thật vui tươi, tôi nhớ, nhớ…!

 

         

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng