CÓ NHỮNG MÙA CẢM XÚC…

Một mùa xanh thôi, để học tập, và cố gắng thật nhiều, và để lớn lên, trưởng thành, tung cánh bay đi về những miền đất lành. Một và chỉ duy nhất một mà thôi, xin hãy trân trọng !

Đông qua xuân đến, thay cái giá lạnh se sắt bằng không khí mát dịu mơn mởn. Xuân sang hè về, mang đến luồng gió mới, một chút nóng ấm, một chút tươi xanh, một chút sôi động. Rồi lại thu, đông trong tiết trời hun hút heo may, gợi biết bao nỗi nhớ. Ùa về trong tôi kỉ niệm biết bao mùa tựu trường, biết bao niềm vui, nỗi buồn. Cơn mưa thu man mác chạm nhẹ vào cõi lòng ai, rơi vào trong nỗi nhớ, ướt nhòe một vần thơ. Có những con đường gắn liền với mùa mưa, có những cảm xúc viết nên một mùa…

Xuân, là thời gian bắt đầu. Xuân, là thời gian tươi trẻ. Mơn mởn không khí mát dịu, cánh mai vàng rung rinh trong gió, khẽ thì thầm bài hát mừng năm mới về. Tuổi thơ của con người là một mùa xuân thân thương, trong những suy nghĩ thật trong trẻo, thơ ngây, trong đôi mắt long lanh của bé, trong tiếng cười giòn tan vô ưu, trong cả vòng tay ấp ôm của gia đình. Rồi xuân dần bước đi, nhường chỗ cho mùa mới, cho những trải nghiệm mới đến trong niềm hân hoan tươi xanh.

Mùa hè luôn là mùa xanh nhất trong năm. Mùa hè của đời người cũng vậy, ai cũng đều có một thời để nhớ, để thương, để nhìn lại trong niềm vui rạo rực. Đã là tuổi xanh, thì luôn sôi nổi, tràn đầy nhiệt huyết, đam mê và những cảm xúc thật trẻ trung. Luôn đầy tràn những ước vọng trong vắt được bay lên bầu trời cao xanh thẳm, được sống, được yêu và được trân trọng từng phút giây đẹp nhất. Mùa hè luôn là mùa của cây cối tràn trề nhựa sống, vươn lên trong nắng ánh nắng vàng chói lọi một vầng trời, để tạo nên những món quà ngọt ngào nhất, thơm ngon nhất, tuyệt vời nhất trong năm. Mỗi năm chỉ một mùa hè. Mỗi đời người chỉ một mùa xanh. Nếu cây không tận dụng hè vàng ươm nắng để cho ra trái ngon quả ngọt, nếu ai kia không biết nâng niu thời gian duy nhất ấy, liệu có tìm lại được chăng ? Cậu học trò mãi miết chơi đùa, hè qua rồi mà cậu vẫn chưa chuẩn bị gì cho năm học mới. Cậu được gì, mất gì sau những cuộc vui ? Và rồi tất cả qua đi, mùa xanh cũng theo mây trôi về cuối trời, để cơn gió thu se lạnh ùa đến trong nỗi tiếc nhớ một những điều đã qua…

Thu sang là một khởi đầu mới, là một kết thúc của mùa hạ kia. Là một mùa tựu trường trống thúc giục giã, là trang sách trắng thơm mở ra, là hạt mưa bay trên con đường, rơi vào trong tôi một nỗi nhớ không tên, một cảm xúc rất lạ. Mây thu trắng trong, trôi lững lờ trên bầu trời xanh biếc. Làn gió heo may thổi qua, gió lạnh hun hút tràn về.

Xuân, hạ, thu, đông, lần lượt đến rồi đi. Biết bao mùa qua, nhưng đời người chỉ một. Một mùa xanh thôi, để sống thật tươi trẻ, tràn đầy nhiệt huyết, ước mơ. Một mùa xanh thôi, để ấp ủ và thực hiện những hoài bão trong tim.

Một mùa xanh thôi, để học tập, và cố gắng thật nhiều, và để lớn lên, trưởng thành, tung cánh bay đi về những miền đất lành. Một và chỉ duy nhất một mà thôi, xin hãy trân trọng !

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng