HÀNH TRÌNH TRƯỞNG THÀNH CỦA TÔI – Lê Phạm Phong Lữ – Thành viên Ban Quản trại Tiểu trại 3 (Nhân Ái)

TRẠI HÈ 2024: CẦN THƠ – AN GIANG 🌾|
– – – – – – – – – – –
HÀNH TRÌNH TRƯỞNG THÀNH CỦA TÔI
Lê Phạm Phong Lữ – Thành viên Ban Quản trại Tiểu trại 3 (Nhân Ái)
Mỗi cuộc hành trình đều có những kỷ niệm và có những lúc vui buồn cùng nhau. Đúng thật đây là chuyến đi trại hè với Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu đầy ý nghĩa nhất với tôi trong tất cả những năm đi trại của mình. Khi biết Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu tổ chức đi trại hè, tôi liền nói với ba của mình rằng: “Ba ơi, cho con đi trại nha”! Lúc đó tôi vô cùng háo hức và vui mừng khi được biết sẽ tổ chức trại và ba tôi cũng đồng ý cho tôi đi, thật là đã vui còn vui hơn! Với tổng cộng 4 tiểu trại và gần 200 trại sinh tham gia, trại hè năm nay có tên là “Hành trình trên đất phù sa”.
Ai ai cũng đều vui vẻ và hào hứng khi tới được đất trại của năm nay là Fami Nguyễn Homestay (Châu Đốc). “Những giây phút vui bên nhau qua rồi, chỉ còn lại trong tim ta là nỗi nhớ…” Đó là những câu hát được các trại sinh Tiểu trại 3 ngân nga trên chuyến xe trở về Thành phố Hồ Chí Minh sau khi kết thúc kỳ trại. Trong suốt quãng đường về, tôi luôn nhớ lại những ngày mà tôi và những người bạn đã đi chợ cùng nhau, ngày mà ai cũng vui sướng khi tới đất trại, ngày mà cùng nhau nghe những câu chuyện về Chùa Hang, những sự tích về Miếu Bà Chúa Xứ, rồi cùng nhau dạo phố ở Công viên Cá Basa, cùng nhau chụp ảnh, cùng nhau ngồi xuống bàn ăn, mua quà lưu niệm, cùng nhau thưởng thức đồ ăn vặt vào buổi tối dưới đầy những ánh đèn chiếu sáng làm cho xung quanh thật giản dị… Tôi cũng còn nhớ những buổi sáng phải dậy sớm tập thể dục để trau dồi sức khỏe, rồi lại vào nhà ăn, cùng nhau quây quần ăn uống vui vẻ cùng nhau vào một ngày mới.
Nhớ khi đi Rừng Tràm Trà Sư, dù trời mưa khá lớn nhưng mọi người vẫn quyết định đi tham quan. Tôi và mọi người được lên một chiếc xuồng máy và di chuyển tham quan, khung cảnh vô cùng đẹp đẽ với nhiều loài chim xung quanh. Nhớ những lần cùng mọi người quây quần bên nhau xung quanh lửa trại để nhảy múa. Một lúc sau, tôi được ăn liên hoan cùng những thành viên trong tiểu trại của mình với rất nhiều loại đồ ăn như bánh bao, bánh bò,… Chúng tôi ăn uống vui vẻ và giao lưu với các tiểu trại khác, thật là một buổi ăn liên hoan tràn đầy niềm vui với những tiếng cười của những bạn nhỏ. Tôi còn nhớ những câu chuyện mà các bạn chia sẻ với nhau trong suốt những ngày qua, về những bài nhảy cổ động của các tiểu trại, những điệu nhảy đường phố, những bài ca múa nhạc đầy ý nghĩa và giản dị, những tiếng vỗ tay, reo hò của các cổ động viên ở bên dưới sân khấu,… Dù tôi không nhớ chính xác kết quả của những bài nhảy, vũ điệu mà các anh chị Ban Giám khảo chấm cho tiểu trại tôi là bao nhiêu nhưng chắc chắn là rất cao. Rồi tôi nhớ lúc cùng những người bạn, những người anh, người chị cùng nhau đi chơi tại Công viên nước Hải Đến, cùng nhau cười đùa trong làn nước mát lạnh, thi với nhau xem ai bơi nhanh hơn hay đặc sắc hơn nữa là cùng nhau thi xem ai trượt trên các đường ống nước mà không sợ… Đó là những phút giây được lăn lộn, bung xoã hết mình của tôi.
Tôi nhớ lúc chơi trò chơi lớn, tất cả mọi người đều hết sức kéo co dưới trời mưa, nhưng vì thế lại khiến cho tinh thần của mọi người ngày càng hăng hái hơn. Tiểu trại của tôi tuy xếp hạng trò chơi này không được cao nhưng vẫn rất vui vẻ và sung sức. Tôi nhớ không khí trang nghiêm của Lễ Đăng Quang. Tôi đã rất sung sướng khi được vinh danh, công nhận đẳng cấp mới của mình – Hướng dương 2, nó đã thể hiện cho tôi thấy sự cố gắng của bản thân qua từng ngày. Điều đặc biệt nhất của buổi Lễ Đăng Quang này chính là khoảnh khắc đọc tên các bạn Thủ khoa năm nay. Có tận 7 bạn được Thủ khoa, trong đó có hai “đồng Thủ khoa”. Điều ý nghĩa nhất trong lúc đọc tên các bạn Thủ khoa này chính là tôi đã đạt được một thành tựu mà bản thân không nghĩ mình có thể làm được, đó là vinh dự đạt được Thủ khoa Hướng dương 2. Tôi nghe đến tên của mình mà trong lòng vừa bất ngờ vừa hào hứng, khi mà trong suốt 7 năm từ lúc mới sinh hoạt tới bây giờ, đây là lần đầu tiên tôi được Thủ khoa. Mọi người hô to tên của tôi làm tôi rất vui mừng và vô cùng hài lòng với quãng thời gian đã rất cố gắng của mình. Cuối cùng trong buổi đăng quang này chính là tất cả các thủ lĩnh cùng nhau lên sân khấu, bắt chéo tay nhau để hát các bài hát chia tay và kết thúc buổi đăng quang. Ai ai chắc chắn cũng đều sẽ trân trọng quãng thời gian này, từng phút giây, từng kỷ niệm của những ngày qua đều đang được tôi ghi nhớ lại. Tôi không chắc những người khác nghĩ về kỳ trại này như thế nào, nhưng đối với tôi, đây là kỳ trại đáng nhớ nhất của tôi trong suốt quãng thời gian học tập, sinh hoạt ở Sao Bắc Đẩu.
Tôi cảm ơn ba mẹ mình vì đã tạo điều kiện cho tôi được tham gia kỳ trại năm nay. Tôi cảm ơn các anh chị thủ lĩnh vì đã dạy tôi, hỗ trợ tôi trong những ngày qua. Tôi cũng rất cảm ơn bản thân mình vì đã luôn nỗ lực, cố gắng để có được ngày hôm nay. Bây giờ đây, tôi ngồi đây và nhớ lại những gì mình đã làm, những gì mình đã trải qua trong kỳ trại này. Nó không đơn giản là niềm vui, không đơn giản là tình yêu thương mà còn là sự kết nối, gắn kết của tất cả các thành viên trong “đại gia đình” Sao Bắc Đẩu.
Chia sẻ bài viết lên:
Đóng