KỶ NIỆM TRẠI HÈ
Họ và Tên: Huỳnh Thanh Trúc
Tiểu trại 4: Linh Lan
Mới thoáng thôi mà một kì trại nữa lại trôi qua thật nhanh. Đà Lạt – nơi mà tôi đã cùng tất cả mọi người tham quan và vui chơi trong suốt bốn ngày thân yêu vừa qua. Có lẽ, đây chắc chắn là kì trại mà tôi nhớ nhất và để lại nhiều kỉ niệm thân thương và đẹp đẽ mà tôi đã từng trải qua.
Tôi thật may mắn khi được xếp vào tiểu trại 4 và được dẫn dắt bởi chị Mỹ Phụng và chị Thảo Vi. Trên đường đi tới trường đoàn tôi nôn nao và lo lắng biết bao nhiêu vì đây là lần đầu tiên tôi đi trại. Trong đầu tôi bây giờ cứ xuất hiện những câu hỏi vu vơ : Không biết trường đoàn ra sao nhỉ? Đi trại thế nào, sợ trời mưa quá đi…Vừa đến nơi, hầu như tất cả mọi người đã có mặt đông đủ và đang tập hô băng reo để chuẩn bị. Tôi chào tạm biệt ba mẹ rồi cùng hòa vào đám đông với không khí tràn đầy sức sống. Ít phút sau, các tiểu trại đã góp mặt đông đủ với nhũng màu áo đầy màu sắc khác nhau khi nhìn từ trên cao xuống trông mọi người như những bông hoa rực rỡ đua nhau nở trong vườn hoa. Áo tiểu trại của tôi năm nay có màu xanh lá – màu của thiên nhiên. Thầy Toàn sinh hoạt với mọi người một chút rồi bắt đầu trò chơi vận động.
Trò đầu tiên đó là trò “ Bánh xe tình bạn”. Mỗi tiểu trại có 20 người chơi và sẽ chui vào một tấm bạt hình tròn rồi cùng nhau đẩy tấm bạt đó về phía trước. Tuy lúc đầu có hơi lúng túng nhưng rồi cũng quen. Nhờ nỗ lực và cố gắng chúng tôi đã đạt được hạng nhất. Những trò kế tiếp trò nào chúng tôi cũng giành được giải nhất nhì. Nhưng đến trò kéo co có lẽ vì thiếu may mắn nên tiểu trại tôi đã thua. Khi nhận được lá thăm ai cũng háo hức cứ nghĩ rằng mình sẽ thắng nhưng khi mở ra coi và nhìn sang đội bạn thì hầu như ai nấy cũng to con và vạm vỡ. Đúng 11 giờ chúng tôi vào căn tin để ăn cơm. Bữa cơm được góp phần bởi thịt kho trứng, mực xào và canh củ dền. Tối đến, tôi được viếng thăm tượng đài anh Lý Tự Trọng và bắt đầu khai mạc “Trại Huấn Luyện và Nâng bậc lần X”.
10 giờ là khung giờ mà chúng tôi bắt đầu đi. Trong suốt chặng đường đi, tôi chỉ chợp mắt một chút vì trên xe có vẻ khá lạnh. Đến Đà Lạt nơi đầu tiên tôi đến là chợ Đà Lạt. Thời tiết ở đây rất lạnh và kèm theo mưa. Chúng tôi tham quan xong còn được đi uống cà phê nữa đó
Ở đó thích nhất là được tham quan vườn hoa. Nhìn đâu đâu cũng là những bông hoa sặc sỡ như : cẩm tú cầu, hoa hồng, hoa lan v..v…
Khoảng 9 giờ là nhận phòng ở khách sạn. Phòng tôi ở tít trên lầu bốn nhưng tất cả mọi người đều phấn khởi mặc dù phải xách từng chiếc vali nặng nề. Người ở chung phòng với tôi là: Khánh Linh, Nam Phương và Ngọc Khánh. Vui nhất là khi tổ chức đêm hội văn hóa, mọi người quay quần bên ánh lửa bập bùng. Mỗi tiểu trại đều có những tiếc mục văn nghệ như cổ động, khiêu vũ….tiểu trại tôi đã dành được số điểm rất cao. Đã vậy khi múa xong cả bọn còn được ăn BBQ. Không những chỉ có vậy về đến khách sạn, hai chị tiểu trại trưởng và tiểu trại phó còn chiêu đãi cho mỗi bạn một ly mì xúc xích ngon tuyệt. Vì quá mệt nên chắc có lẽ tôi đã đánh một giấc thật sâu sau khi ăn xong.
Tối hôm sau là lúc làm lễ đăng quang. Tôi lấy làm hồi hộp và mong chờ đến lúc trao đẳng cấp nơ bướm, hướng dương. Và điều làm tôi lo sợ nhất là lúc công bố thủ khoa. Thật bất ngờ! Tôi đã dành được thủ khoa Nơ bướm 2 về cho tiểu trại của mình. Hôm sau, tôi đành phải xa Đà Lạt, thu dọn vali và thức dậy thật sớm để ăn sáng và lên xe chuẩn bị trở về Sài Gòn. Điểm đến cuối cùng chính là thác Prenn. Tại những ngọn thác chúng tôi chụp những tấm hình rất đẹp và được ngắm nhìn những chú voi với những cái vòi và chiếc ngà trắng.Chúng tôi đành phải kết thúc cuộc vui tại đây.
Tạm biệt Đà Lạt thân yêu của tôi!
Kì trại này chắc chắn sẽ khắc ghi mãi trong tim tôi. Tôi sẽ cố gắng học giỏi và chăm ngoan để năm sau có cơ hội trải nghiệm nữa. Cảm ơn Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu vì đã tổ chức những ngày trại thú vị và mang lại cho mọi người niềm vui trong suốt những năm qua.
Yêu nước – Dũng cảm – Hào hiệp – Cao thượng .