LINH LAN – TIỂU TRẠI TÔI YÊU
Người viết: Lê Viết Tín
Tiểu Trại 3 – Hoa Linh Lan
Đà lạt – thành phố ngàn hoa – thành phố của tình yêu, nơi đã hội tụ nhiều kỉ niệm trong bốn ngày trại ngắn ngủi của tôi cùng với ngôi nhà thân thương “Linh Lan”. Dường như tất cả mọi chuyện đều kết thúc nhưng để lại trong ta nhiều kỉ niệm và cảm xúc. Bây giờ hãy nhìn ngắm lại những cảnh đẹp thân thương ấy…
Trại huấn luyện và nâng bậc lần X là một kì trại đáng để đi trong những năm qua. Tất cả các bạn ai ai cũng muốn tham gia và rất quyết tâm “giành dụm” tiền để đi trại. Không kể đến các anh chị anh các em nhỏ, ai cũng phải cố gắng thi thật tốt để cố đc một kì trại thật xứng đáng với những gì mình đã trải qua.
Trước khi bắt đầu kì trại, những con chữ dường như tan biến hết trong đầu, chỉ có vài chữ “quần áo” hiện lên trong đầu. Thực hiện gấp rút những công việc đó để có một giấc ngủ êm đềm chuẩn bị cho ngày trại đầu tiên.
Chuẩn bị cho cuộc hành trình đã xong. Đi trên con đường đầy sương gió, một buổi sáng nhẹ nhàng, yên bình, thanh thản trên quận Thủ Đức nhưng lại có một nơi năng động, náo nhiệt, đó chính là Trường đoàn Lý Tự Trọng nơi chúng tôi sẽ bắt đầu cuộc hành trình đến thành phố Đà Lạt – Lâm Đồng nơi sẽ diễn ra Trại huấn luyện và nâng bậc lần X. Những lời dặn dò của ba mẹ dành cho các bạn trại sinh nhỏ tuổi, những tiếng nói cười rôm rả mừng vui khi hội ngộ nhau của các bạn trại sinh lớn hơn, dù mỗi người một vẻ nhưng xem ra tất cả đều đã sẵn sàng cho chặng đường dài sắp đến. Cầm trên tay chiếc vali đi vào trường cùng với sự vỗ tay hào hứng chào mừng và tiếng la hét của một đội quân “hùng hậu” mặc áo xanh lá với tấm bản “Linh Lan” cũng chính là tiểu trại của tôi đang chào đón tôi.
Sau đó chúng tôi bắt đầu trò chơi vận động với các phần thi sôi nổi trên biển: thả diều, bánh xe tình bạn, đua ghe ngo, kéo co… Các bạn nam thường ngày chẳng thể hiện mà hôm nay được dịp trổ tài. “Cơ bắp cuồn cuộn” làm các bạn nữ ai cũng ngỡ ngàng, còn các bạn nữ thường ngày dịu dàng nay cũng “man” ra phết. Khi các phần thi khép lại, giải thưởng “trước mắt” chúng tôi nhận được tiếng nhạc du dương cùng với tiếng vỗ tay ồ ạt đến từ các bạn trại sinh. Những sự mệt nhọc dường như xua tan theo làn nước mát, giờ chỉ còn là tiếng vỗ tay vui mừng để chúc mừng sự ciến thắng của các tiểu trại. Sau đó, chúng tôi đến bữa ăn đầu tiên, bữa ăn với những miếng thịt và miếng cá ngon ra phết, các bạn ai cũng tranh nhau giành từng miếng thịt, miếng cá mà ăn. Vào đúng 18h chúng tôi bắt đầu lễ khai mạc và nhập trại cùng với trại trưởng – thầy Huỳnh Văn Toàn. Trại trưởng đã điều hành buổi lễ thủ tục nhập trại trang trọng; để ra mắt ban quản trại, giới thiệu Thành viên danh dự, quý Phụ huynh và trao thẻ cho tất cả trại sinh. Đồng hồ chỉ 11h xe chúng tôi bắt đầu lăn bánh. Trên xe chỉ có những tiếng “ồ” “à” ồn ào đến mức khó chịu. Lên xe và sau khi xe bắt đầu chuyển bánh, chúng tôi dự định là sẽ ngủ một giấc thật sâu để thật tỉnh táo khi đặt chân trên đất trại để tham gia sinh hoạt. Nhưng, muốn chợp mắt để vào giấc ngủ thì lại khó hơn tụi em suy nghĩ. Và sự thật thì, xe lại bắt đầu ồn ào. Trong suốt quãng đường, công việc kéo dài nhất đó là bật nhạc lên và hát theo. Thỉnh thoảng, trên đường đến Đà Lạt, chúng tôi còn được chiêm ngưỡng rất nhiều các cảnh tượng đẹp của các vùng núi.
Chúng tôi bắt đầu chuyến hành trình trên đất Đà Lạt này. Sáng đó, chúng tôi ngắm cảnh, tham quan nơi này, con mắt chúng tôi lúc nào cũng phải nhìn tứ phía để ngắm cảnh đồng thời để xem coi chúng ta có bị lạc hay không. Không phần hấp dẫn đó chính là những ly trà sữa, trà chanh, nước ép, ca cao, bạc sỉu… từ các tiệm cà phê đã vẫy tay gọi chúng tôi vào uống. Sau khi cuộc do thám vòng quanh chợ Đà Lạt kết thúc, tiểu trại chúng tôi đã dừng chân và thưởng thức cho mình một ổ bánh mì ngon lành cho bữa sang đó.
Nhà thờ Domaine chính là điểm đến tiếp theo của chúng tôi. Nhà thờ thật hùng vĩ, hoành tráng làm sao. Các bạn tìm những chỗ đứng khác nhau để chụp hình, người thì chen, người thì đẩy ai ai cũng muốn mình có một bức hình thật đẹp tại nơi này. Ngoài ra, nơi đây còn là thế giới của đồ len và là nơi có nhiều hoa anh đào nhất. Trong những lúc đi tham quan thì mọi người ai cũng có cảm giác chung đó là rất là lạnh. Sau đó chúng tôi về khách sạn, nhận phòng. Về đến phòng, ai ai cũng háo hứng nhìn ngó xung quanh xem cảnh, phòng chúng tôi có 3 giường mà 6 người ở, làm tôi nhớ đến cảnh tượng “Anh em một giường”. Ai trong phòng cũng đều tắm rửa, thay đồ, và ngủ một giấc thật êm để bù sức chuẩn bị cho chuyến hành trình tiếp theo vào buổi chiều.
Tiếng “reo” “reo” từ chiếc điện thoại đã đánh thức chúng tôi. Ai nấy đều cũng “chạy hộc mạng” để thay đồ thật nhanh để có được một chuyến đi thật dài. Xe đã đến, chúng tôi lên đường đến địa điểm tiếp theo. Trên xe, ai nấy đều có một việc riêng của mình, nhưng sôi nổi nhất chính là những bài ca được bật lên từ cuối xe, mọi người hò reo, cổ vũ nhiệt tình theo tiếng nhạc. Điểm dừng tiếp theo của chúng tôi đó là thác Dantala, một địa điểm không kém phần hấp dẫn. Chúng tôi phải lội bộ vài cây số để có thể đến được nơi đẹp nhất của tháp, tiếng thác ầm ầm rì rào nghe du dương như một bản nhạc, lúc đi chúng tôi mỗi người một tiếng thở dài và thắc mắc “Sao mà lâu quá” và khi đến được chân tháp thành quả mà mọi người được hưởng cũng rất xứng đáng với chặng đường của họ. Ngoài việc chụp hình ở nơi đây ra, chúng tôi còn thưởng thức những ly kem, xiên que “ngon đến hết chỗ chê”. Rời khỏi ngọc thác này cũng là một điều rất khó khăn như lúc mới xuống, đã mệt giờ còn mệt hơn. Người ai nấy đều chảy mồ hôi đầm đìa nhưng trên nét mặt của mọi người ai cũng có nụ cười thật vui. Nhũng sự mệt nhọc từ các bạn đã được xua đi bằng những làn gió mát trong lành.
Tối đó chính là phần mong chờ có 1 không 2 của trại hè này. Đó chính là đêm hội văn hóa diễn ra ở đồi mộng mơ(nơi giữ hồn xanh cao nguyên đại ngàn, xem biễu diễn nhạc cụ dân tộc cồng chiên – di sản văn hóa Việt, một không gia đa sắc màu, là sân chơi các tiểu trại cùng nhau thể hiện). Sự mong chờ háo hức của các em thể hiện qua bữa cơm chiều vội vã, sau đó các em nhanh chóng thay đổi các trang phục hóa trang đầy màu sắc và tập kết trước sân khấu chính. Trước khi bắt đầu vào buổi lễ chính, chúng ta sẽ được nghe kể về lịch sử của Đà Lạt được sinh ra từ đâu. Cùng với những cái bắt tay của người dân tộc khiến ai cũng cười vang và làm theo. Ban giám khảo và các tiểu trại đã sẵn sàng, sau phần khởi động bằng một loạt các bài hát sinh hoạt cộng đồng vui tươi, đêm hội văn hóa đã chính thức được bắt đầu. Với các nội dung: Nhảy cổ động, dân vũ, khiêu vũ, văn nghệ cá múa nhạc, thời trang,… đêm hội đã diễn ra thành công, đảm bảo được yêu cầu về chất lượng và nội dung, các bạn cũng đã thực sự cháy hết mình cho đêm hội. Đêm hội đã khẳng định tình cảm, sự gắn kết, những tiết mục được các tiểu trại dàn dựng đầy tính sáng tạo, thể hiện tinh thần đầy trách nhiệm và sự quyết tâm. Một đêm hội đầy cảm xúc, thành quả này là sự cố gắng nỗ lực của cả 1 tập thể. Thế mới biết không có gì mạnh bằng sự nhiệt tình và lòng say mê, chính điều đó đã mang đến một đêm hội văn hóa đầy màu sắc và ý nghĩa.
Đặc biệt nhất trong đêm ca múa nhạc đó chính là phần lửa trại. Ngồi bên ánh lửa bập bùng, hát những bài ca rộn ràng, nhớ lại về những kỉ niệm vui chơi của ngày trại vừa qua.Các bạn trại sinh, các anh chị thủ lĩnh, thành viên danh dự và quý phụ huynh đã tạo nên một vòng tròn khổng lồ, hân hoan, rạo rực chờ đón ánh lửa thiêng, ánh lửa của niềm tin, sức trẻ và lòng nhiệt huyết. Mồ hôi, khói bụi và cả sức nóng của ngọn lửa không ngăn cản được nhiệt huyết của các bạn trại sinh, chúng tôi cứ thế ca hát, nhảy múa cho đến khi tàn lửa trại.
Sau đêm trại văn hóa, người ai cũng mệt. Ai cũng muốn về “nhà” ngủ một giấc thật ngon. Trước khi đi ngủ, các bạn trại sinh được thưởng thức 1 ly mì gà nóng hổi, thơm phức coi như là quà “đền bù” cho một ngày làm việc vất vả. Kết thúc ngày trại thứ hai, những tiếng gáy “khò” “khò” vang lên từ các phòng của các bạn trại sinh, khi mọi người dần chìm sau vào trong giấc ngủ êm đềm…
Ngày trại thứ ba đã bắt đầu, những tiếng hò reo nhau kêu dậy vang ra từ các phòng. Những đôi mắt mệt mỏi chưa tỉnh giấc. Ăn bữa ăn sáng với tô bún bò khiến chúng tôi khỏe khoắn, ấm áp hơn trong thời tiết khắc nghiệt này. Sáng đó chúng tôi đi tham quan những nơi đẹp nhất của Đà Lạt không kể đến đó là Thung lũng tình yêu một trong những nơi đẹp nhất của Đà Lạt với những làn hoa thơm ngát và là nơi có nhiều thú vui để chơi. Ai vào đây cũng đều kiếm cho mình một chỗ thật đẹp để có những bức hình thật tươi. Sau đó, tiếng tranh thêu vẫy gọi chúng tôi đến một nơi chuyên về thêu tranh, đó chính là X-Q sử quán. Nơi tôn vinh lên những nét đẹp về làng tranh từ thời xưa đến giờ. Nơi chúng tôi được thả hồn vào trong thiên nhiên, được xem những cảnh quan rất đẹp được thêu lên trên những tấm vải. Các bạn trại sinh ai cũng háo hức nhìn lóe cả con mắt để xem những bức tranh thêu. Những bức tranh với nhũng chủ đề khác nhau gợi cho chúng ta nhớ về cảnh đẹp của Việt Nam trên khắp mọi miền đất nước. Thời gian đã điểm, chúng tôi quay về khách sạn nghỉ trưa chuẩn bị cho hành trình sắp tới. Niềm vui sướng vẫn nở nụ cười trên môi các bạn trại sinh.
Chiều đó, chúng tôi đến Ga xe lửa Đà Lạt, một trong những nhà ga cổ nhất Đông Dương và cao nhất Việt Nam. Những màu áo xanh của các bạn trại sinh đã làm cho nơi này thêm đông vui. Ngoài ra nơi đây còn có những quầy lưu niệm để các bạn trại sinh đến ghé và mua để tặng quà cho người thân và những người mà họ quý báu. Điểm dừng tiếp theo của chúng tôi là chùa Linh Phước, đây là một công trình kiến trúc khảm sành đặc sắc, người ta còn gọi đây là chùa ve chai. Ngoài ra nơi đây còn giới thiệu cho ta về 18 tầng địa ngục nơi ta sẽ chịu những hành vi trừng phạt cho những sự phạm lỗi của chúng ta. Các bạn ở tiểu trại chúng tôi đều hoảng sợ và rung mình trước những con quái vật.
Sau các buổi trò chơi, tham quan ngắm cảnh đối với mọi người thì đây là đêm quan trọng nhất, lễ đăng quan – bế mạc trại huấn luyện và nâng bậc lần X. Với nhũng nghi thức chào cờ quen thuộc và lễ xướng danh tên các bạn được vinh danh thăng cấp. Tiến thêm một bước xa hơn, các bạn trại sinh của chúng ta đã lớn thêm được một chút. Dù chuyến hành trình này chỉ có hạn nhưng hạnh phúc thì vô hạn, tất cả các bạn trại sinh ai cũng nhìn nhau với ánh mắt lưu luyến và cái bắt tay thân ái thể hiện tình cảm thân thương. Trong mắt mỗi người, tình cảm vẫn là điều quan trọng nhất. Dù sau này có phải chia lìa, không gặp nhau nữa nhưng các bạn vẫn là bạn, vẫn nhớ nhau, yêu quý nhau. Càng xa cách nhau thì chúng ta vẫn nhớ nhau nhiều hơn.
Liên hoan ẩm thực! Đây là đêm tuyệt vời nhất. Được thưởng thức các sơn hào hải vị, những món lẩu ngon nhất trần đời. Không chỉ ăn những món ăn do các anh chị nấu mà các bạn còn khiêu vũ nhảy cha cha cha. Và hát những bài hát chào tạm biệt. Vừa ăn vừa nhìn nhau, để cảm thấy nhớ nhau hơn. Dù chuyến hành trình 4 ngày 3 đêm này rất ngắn nhưng cũng đủ để kê1ết chặt dây than ái giữa mỗi người.
Trại huấn luyện và nâng bậc lần X – Hành trình về với Tây Nguyên Đại Ngàn đã để lại trong mọi người nhiều cảnh đẹp quý báu. Trại huấn luyện đã trở thành ngôi nhà thứ hai của chúng tôi, nơi các trại sinh được học tập, rèn luyện, cống hiến và trưởng thành. Mỗi người trong chúng tôi đều mang một tính cách khác nhau nhưng tất cả đã cùng về đây, cùng chung tay, góp sức để xây dựng gia đình nhỏ của tiểu trại 4 Linh Lan ngày càng hoàn thiện hơn. Mỗi người một vẻ nhưng tất cả đều hòa đồng, vui tính, luôn quan tâm hỏi thăm nhau, tạo cho nhau sự gần gũi, yêu thương… Khi ở trong một tập thể mà mọi người tôn trọng nhau, chân thành, chia sẻ, giúp đỡ nhau, cùng nhau phấn đấu, hi sinh và bao dung cho nhau thì theo tôi đó chính là gia đình tuyệt vời nhất!
“Đà Lạt thơm ngát hương hoa
Linh Lan hội ngộ anh em một nhà
Đồng tâm chung sức vươn xa
Yêu thương gắn bó thiết tha chân tình”
Câu băng reo của tiểu trại 4 “Linh Lan” tiểu trại của chúng tôi đã đọng lại trong mỗi chúng ta những ký ức đẹp.Trại huấn luyện và nâng bậc là nơi để các thành viên của Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu được vui chơi, học tập, rèn luyện và trưởng thành. Đây cũng là dịp các thành viên lại được quây quần, được cùng nhau trải nghiệm những cung bậc cảm xúc. Cũng như cùng nhau tạo ra và lưu lại những kỉ niệm thật đẹp trong hành trình 4 ngày 3 đêm, với những hoạt động hết sức vui tươi, bổ ích và hấp dẫn. Đi trại hè là để trải nghiệm, rèn luyện và cống hiến, đi là để cảm nhận, để được xa nhà và sống cùng với tập thể. Những chặng đường đi qua trong một mùa trại sẽ hiện rõ những chuyện buồn, vui, đôi khi là những hiểu lầm vu vơ để rồi nỗi yêu thương vẫn luôn đầy ắp trong tim mỗi người.
Cảm ơn tiểu trại trưởng chị Nguyễn Thị Mỹ Phụng, người đã chỉ đạo và huấn luyện cho tiểu trại 4 của chúng tôi, người đã rọi sang con đường cho chúng tôi. Xin cảm ơn thầy Huỳnh Văn Toàn, người đã tổ chức cho chúng tôi một kỳ trại thật bổ ích và có ý nghĩa. Cảm ơn các ba mẹ đã giúp chúng con trong kì trại lần này.
Trại huấn luyện và nâng bậc lần X, ngoài việc dạy cho các thành viên những kĩ năng trại cần thiết, chuyến đi này còn để lại rất nhiều ký ức đẹp, rất nhiều dấu ấn và tình thương của anh chị, bạn bè trao cho nhau. Nếu sau này có trưởng thành rồi, trong tim mỗi người, những hình ảnh này vẫn sẽ luôn đồng hành mãi cho đến hết cuộc đời. TIỂU TRẠI 4 “LINH LAN”! NGỒI BÊN NHAU KỀ BÊN NHAU CẦM TAY NHAU CHÚNG MÌNH QUYẾT TÂM KHÓ KHĂN LUÔN VƯỢT QUA MÌNH SẼ BÊN CẠNH NHAU HẠNH PHÚC TRÊN ĐƯỜNG DÀI!
HẸN TRẠI HUẤN LUYỆN VÀ NÂNG BẬC LẦN THỨ XI