Chúng ta mỗi con người đều đón nhận khoảng khắc cuộc sống theo một cách khác biệt. Tôi cũng đón nhận cuộc sống của mình, cũng từng phải cảm thấy mọi thứ như muốn tìm lối thoát ra khỏi cuộc sống, cũng từng muốn giữ lại một khoảng thời gian trong lòng
LƯU GIỮ KHOẢNG KHẮC ĐẸP NHẤT
TRONG LÒNG MỖI CHÚNG TÔI
Nguyễn Bùi Hồng Ngân_Tiểu trại 2
Chúng ta mỗi con người đều đón nhận khoảng khắc cuộc sống theo một cách khác biệt. Tôi cũng đón nhận cuộc sống của mình, cũng từng phải cảm thấy mọi thứ như muốn tìm lối thoát ra khỏi cuộc sống, cũng từng muốn giữ lại một khoảng thời gian trong lòng, nhưng khoảng thời gian đó chỉ là giữ lại trong lòng chỉ lại để hồi nhớ ngày tháng chứ không thể quay trở lại. Trong suốt những khoảng khắc cuộc sống đó, thì lần đầu tiên trong 15 năm qua tôi đến với một mùa hè khá đặc biệt và sâu sắc cùng Sao Bắc Đẩu với kì trại đến với vùng đất Xuyên Mộc- Bà Rịa Vũng Tàu.
4 giờ, ngày 11, tháng 7 2018
Buổi sáng tinh mơ hôm ấy, khi ông mặt trời vẫn còn chưa dậy, khi những ngôi sao vẫn chiếu sáng lấp lánh trên bầu trời, thì đội quân của đại gia đình Sao Bắc Đẩu của chúng tôi đều đã rộn ràng tại nhà văn hóa Thanh Niên để đón chào kì trại hè xôn xao. Những cô bạn, anh bạn khi mỗi ngày vẫn còn đang say giấc, nào những cô bé cậu bé khi mỗi ngày vẫn nhõng nhẽo đòi ngủ thêm chút nữa thì buổi sáng hôm nay lại có một lời thì thầm nào đó đã làm tất cả như dường tỉnh giấc, mặt vui cười hớn hở, nụ cười đó, tiếng cười rộn ràng đó, cùng với ba mẹ, anh chị đang tất bật cho một cuộc hành quân xa. Một chuyến đi dài đến biển cả mênh mông, biển xanh, cát trắng, làn sóng lăn tăn,…
Vậy là những khoảng khắc đẹp của tôi bắt đầu,…
Những chiếc xe đang bắt đầu lăn bánh, lăn bánh đi xa khỏi nơi thành phố chật chội đông đúc chúng tôi đến gần và càng gần hơn với biển. Tuy tôi là thành viên của tiểu trại2 – Tiểu trại Âu Lạc do anh Vũ là tiểu trại trưởng, tiểu trại trưởng của tôi tuy thật ra rất hay thờ ơ với tiểu trại của mình vì anh còn có những việc ở tổng đoàn, nhưng anh vẫn quan tâm cho chúng tôi vẫn dọn dẹp khu ở, khu ngủ nghỉ, vẫn luôn đi theo và quan sát tiểu trại mình. Vì vậy mỗi chúng tôi trong tiểu trại lại đều cố gắng cố gắng vượt lên cố gắng hết mình sung sức với 3 tiểu trại còn lại trong thời gian 4 ngày đó. Tuy vậy đằng sau lưng đó còn có thêm sự góp mặt của những anh chị thủ lĩnh trong ban quản trại càng thêm hết mình, lại là những người thật sự động viên cho chúng tôi đứng lên tham gia, dù khó khăn gian nan tiểu trại tôi vẫn vượt qua nhờ các anh chị, đặc biệt là chị Nhi, anh Hòa, anh Hưng, anh Hiếu. Trong đó tôi lại thương cho chị Nhi, chị tận tâmlo cho các em từ những điều nhỏ nhặt nhất cho tới trang phục biểu diễn của các em mà đặc biệt lắm nha chỉ có chị là người thủ lĩnh nữ duy nhất trong trại, các bạn chòm mỗi người một tay phụ chị cũng như các anh chị ban quản trại xếp hàng cho các em, tập trung các em mỗi khi có hiệu lệnh, hoà mình vào các trò chơi vận động trên biển cực kì vui nhộn và hào hứng.Tiểu trại của chúng tôi có đa phần là các em nhỏ, nhưng các em vẫn rất hăng say vẫn rất cố gắng. Ngoài việc tham gia các hoạt động, cuộc thi trên đất trại, đại gia đình Sao Bắc Đẩu còn giúp tôi tìm hiểu nhiều về những ngôi nhà những làng xóm người dân nơi đây, cùng biết thêm về nơi mà lịch sử chúng ta hào hùng có chị Võ Thị Sáu, có di tích Núi Minh Đạm,…
Vào những buổi chiều tối, khi gió trời bắt đầu thổi, màn đêm xuống, Sao Bắc Đẩu càng tạo cho tôi thêm nhiều cơ hội gắn kết, học tập, và vui chơi. Từ đó mà mỗi người thành viên càng sung sức hơn, nhất là băng reo của mỗi tiểu trại nghe thật vui tai, thật vè, thật hay mà còn ý nghĩa.
‘Đất nước chúng ta, có thành Cổ Loa, có cây nỏ thần, có An Dương Vương,
Con người dễ thương, cuộc sống sung túc, gia đình thiệt nhỏ – hạnh phúc thiệt to.
Không ngại âu lo chính là Âu Lạc’
Những câu nói vang lên như khuyến khích dội vào tâm trạng mệt mỏi của chúng tôi làm cho bản thân lại cảm thấy hăng hái vô cùng. Lại khiến cho một ngày dài năng động trở nên thật ấm áp khi đêm xuống những ngôi sao đã hoàn toàn lấp lánh trên bầu trời thì bỗng chốc tôi nhận ra được một tình cảm gia đình thật ấm áp thật gần gũi và đặc biệt. Đêm thì ngồi bên nhau quây quần ly chè nóng hổi, đêm thì ngồi bên nhau nướng bắp quay bếp củi, một cảm giác của một gia đình, tôi dường như tự tin rằng xã hội dù lớn hay nhỏ thì họ vẫn là những con người với nhau họ vẫn sẽ bên nhau và trái đất cũng vậy chúng ta cũng là 1 thành viên nhỏ trong một gia đình to lớn.
Sao Bắc Đẩu là vậy, là nơi tôi có và gặp những người bạn mới, là nơi tôi kết nối được với những người bạn cũ, là nơi tôi đi qua nỗi buồn, là nơi tôi đi qua niềm vui không ngớt, là nơi để tôi trưởng thành và lớn lên. Không những thế gia đình Sao Bắc Đẩu giúp tôi có thể là chính tôi, tôi được làm điều mình thích, được sáng tạo một không gian, tạo một cuộc sống hoàn toàn mới mà không theo khuôn mẫu, những cũng là nơi để tôi học hỏi tìm tòi là nơi tôi kiếm ra nhiều điều mới, là nơi tôi có thể ôn lại những điều tuy cũ nhưng từng quên. Rồi thì cuộc vui nào chẳng có lúc kết thúc, “đã đến giờ tạm biệt, phải xa cách nhau rồi, nhưng trong tim mỗi người,…”. Thời gian không đợi ta, thời gian trôi nhưng nếu mỗi mùa hè có thể tận hưởng với một đại gia đình với những chuyến cắm trại như thế này thì thật sự tôi sẽ xách vali và đi ngay,.. còn bây giờ thì tôi phải đi lưu giữ lại kí ức này đây và còn nhanh chóng học thật tốt thật giỏi để mùa hè năm sau vẫn có thể tận hưởng một chuyến đi cùng với đại đình Sao Bắc Đẩu nữa. Nhanh lên nào thời gian sẽ không đợi chúng ta, hãy lưu giữ khoảng khắc đẹp nhất trong lòng chúng ta, hãy nắm giữ những khoảng khắc đó…