TRẠI HÈ 2024: CẦN THƠ – AN GIANG |
– – – – – – – – – – –
NGƯỜI MIỀN TÂY “THÂN THIỆN”
Tô Hoàng Phương Trang – Thành viên Ban Quản trại Tiểu trại 1 (Thân Thiện)
“Mới chớm đầu mùa hạ
Mà đã nắng cháy da
Ve râm ran các ngả
Hè sang ôi, oi nồng”
– Trích “Nắng hạ” (Thủy Cúc)
Tiếng ve râm ran khắp phố phường như báo hiệu với ta một mùa hạ nữa lại về. Đó là mùa của sự chia ly và của những chuyến du lịch khắp trời mây cùng gia đình, bạn bè. Còn đối với tôi, mùa hè là mùa khám phá, mùa của sự học hỏi, mùa của những cơ hội giúp bản thân tiến bộ, nâng cấp kiến thức, trình độ. Điều mong chờ nhất với tôi mỗi khi hè đến là kỳ trại hè của Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu. Năm nay, tôi có duyên cùng mọi người được tham gia chuyến “Hành trình trên đất phù sa” và có cơ hội được làm việc, học tập từ anh chị thủ lĩnh. Đây là một chuyến đi để lại trong tôi rất nhiều kỷ niệm.
Năm nay, tôi có cơ hội được tham gia thi nâng bậc – đẳng cấp Hướng dương 3. Điều này khiến tôi cảm thấy rất lo lắng và hồi hộp khi bản thân chính là thí sinh nhỏ tuổi nhất tham gia thi Hướng dương 3. Hơn thế, tôi cảm thấy rất may mắn khi được là một trại sinh của kỳ trại hè 2024 đến với vùng đất miền Tây sông nước này, kỳ trại mang tên “Hành trình trên đất phù sa”. Mùa hè năm nay đã mang đến cho tôi rất nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau.
Có lẽ nhiều người sẽ nghĩ “Miền Tây thì có gì thú vị!” hay “Chúng ta sẽ làm những gì ở miền Tây?” nhưng đối với chúng tôi, được tham gia, trải nghiệm và khám phá những điều mới mẻ cùng nhau là điều may mắn, tuyệt vời nhất. Chúng tôi đã cùng nhau sinh hoạt, ăn uống, ngủ nghỉ và khám phá các địa danh, nét đặc trưng của miền Tây. Tôi thấy khoảng thời gian ấy thật vui vẻ và thật ý nghĩa.
Đến với ngày trại đầu tiên, tôi đã rất háo hức và mong chờ khi được biểu diễn khai mạc cho trại hè 2024 với phiên bản sơ khai của bài trại ca. Chúng tôi đã rất cố gắng, nỗ lực luyện tập để có thể mang đến phần biểu diễn tuyệt đẹp, hay nhất để khởi đầu một hành trình trại suôn sẻ, thú vị.
“Miền Tây sao thấy thân thương
Kênh rạch chằng chịt thành đường giao thông
Xuồng ghe thuyền chạy trên sông
Chở bao sản phẩm ruộng đồng miền Tây”
– Trích “Miền Tây nỗi nhớ” (Hoa Chu Van)
Khi đặt chân đến với vùng đất phù sa, tôi đã được trải nghiệm cảm giác mua sắm tại chợ nổi – điều mà mà chúng tôi sẽ chẳng thể thấy được khi ở thành phố Hồ Chí Minh. Đây là một trải nghiệm vô cùng mới lạ và mang đến cho tôi nhiều sự ngạc nhiên nhất. Nào là những chiếc ghe bán các loại nước khác nhau, mùi thơm đến từ những chiếc ghe bán bánh bao nóng hổi hay là những chiếc ghe bán trái cây đang di chuyển khắp con sông rao bán… Ngoài ra, những cái bè trôi nổi bán đầy những món mang hương vị đặc trưng luôn thu hút đông đảo lượng khách du lịch. Tôi cảm thấy rất vui và hào hứng khi được tham gia trải nghiệm mua sắm tại chợ nổi Cái Răng và hiểu thêm về đời sống sinh hoạt của người dân nơi đây.
Đất trại – nơi diễn ra các hoạt động chính của kỳ trại năm nay có tên FaMi Nguyễn. Tại đây, trại sinh chúng tôi đã có những bữa cơm cùng nhau, những giờ luyện tập cho các tiết mục đêm lửa trại, những đêm cùng nhau làm thời trang, những giấc ngủ bên nhau… Đặc biệt nhất, chú Nghĩa – chủ của những căn homestay và gia đình chú An – những người đã làm cho chúng tôi những bữa cơm ngon tại đây đã chào đón chúng tôi rất nhiệt tình. Họ là những con người rất dễ thương, thân thiện và đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều. Những cụm từ “Thân Thiện”, “Hiền Hoà”, “Nhân Ái”, “Nghĩa Tình” của người miền Tây tôi đều có thể thấy ở họ. Tôi cảm thấy rất may mắn khi được gặp và hiểu hơn về người miền Tây.
Địa danh để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất chính là Rừng Tràm Trà Sư. Ngày hôm ấy, ông trời có lẽ “có nỗi buồn” nên đã mưa khá to. Tuy vậy vẫn không cản được tinh thần và sự mong chờ khám phá của các trại sinh đối với nơi này. Các trại sinh khoác lên mình những bộ đồ bà ba đầy màu sắc và lên thuyền đi khám phá. Dọc đường, chúng tôi đã bắt gặp được những con vật mới lạ, những chiếc hộp nuôi ong lấy mật, những cảnh quan tuyệt đẹp mà khó có thể bắt gặp nơi thành thị đông đúc. Ngày hôm đó đã mang đến cho tôi rất nhiều trải nghiệm mới lạ khi lần đầu tiên đi tham quan lúc trời mưa.
Ngoài các địa điểm tham quan đặc sắc, tôi còn ấn tượng sâu sắc với hai đêm cuối cùng tại đất trại, đó là đêm lửa trại và đêm đăng quang. Đêm lửa trại là thời khắc mà các tiết mục văn nghệ, những bộ cánh thời trang có 1 không 2, những chiếc áo bà ba rực rỡ sắc màu, những nét đặc trưng của từng tiểu trại được trình diễn. Để có một tiết mục văn nghệ đặc sắc, các bạn trại sinh đã chuẩn bị từ nhiều tuần trước khi đi trại, ai ai cũng nỗ lực tập luyện để có được tiết mục xuất sắc nhất. Những bộ cánh thời trang tái chế là điều đặc sắc mà các trại sinh chờ đợi. Năm nay ấn tượng nhất là hình ảnh những chú trâu “handmade” được 4 tiểu trại áp dụng vào phần trình diễn của mình. Mỗi tiểu trại đều có phong cách trình diễn, thần thái riêng làm cho đêm ấy càng trở nên rực rỡ. Tôi đã phải choáng ngợp bởi sự đầu tư từ vũ đạo, công sức và đạo cụ mà các tiểu trại đã sử dụng, những tiết mục đó là điều tuyệt vời nhất mà tôi đã được chứng kiến và tham gia. Xin cảm ơn các bạn vì đã cùng nhau nỗ lực, cố gắng vì một màn trình diễn xuất sắc nhất đến người xem.
Đêm đăng quang đối với tôi là một đêm khó quên nhất trong kỳ trại năm nay. Ngày trước đó, tôi đã thao thức và bồi hồi vì sắp được mang trên người đẳng cấp mới, nhận được giấy chứng nhận nâng bậc và không biết ai sẽ là người giành được thủ khoa các cấp bậc năm nay bởi các thí sinh năm nay ai cũng rất mạnh. Giây phút được đeo trên mình đẳng cấp mới, tôi biết rằng bản thân mình đã vượt qua được thử thách khó khăn của bản thân vì để hoàn thành bài thi Hướng dương 3 là một điều không dễ dàng. Thời gian công bố tên các thủ khoa đã đến, thời khắc ấy tôi đã rất hồi hộp và mong đợi rằng trong đó có tên bản thân mình. Khoảnh khắc tên tôi – Tô Hoàng Phương Trang – được xướng lên với tư cách là thủ khoa Hướng dương 3, tim tôi đã hẫng đi một nhịp vì không thể tin được vào những gì tôi đã nghe nhưng khi hình ảnh bản thân được chiếu lên màn hình, tôi biết rằng bản thân mình đã làm được điều đó. Thật vinh dự và hào hứng khi bản thân tôi được đeo trên mình tấm huy chương tượng trưng cho thủ khoa, xin hứa sẽ tiếp tục cố gắng phấn đấu và cống hiến hết mình cho tập thể.
Để có thể đạt được thủ khoa, bên cạnh đó đã có những con người hỗ trợ, giúp đỡ và động viên tôi rất nhiệt tình. Nếu không có họ, tôi có lẽ sẽ không hoàn thành bài được một cách tốt nhất. Tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành đến anh Phan Minh Thành – người đã hỗ trợ, giúp đỡ tôi suốt khoảng thời gian làm bài thi, chị Đoàn Thị Thu Chung – người đã động viên, cổ vũ tôi trong những lúc tôi gặp khó khăn, anh Huỳnh Minh Quân – người đã hỗ trợ tôi để có được những tấm ảnh đẹp nhất trong bài làm. Và hơn hết chính là gia đình tôi vì đã bên cạnh đốc thúc, động viên, cổ vũ và hỗ trợ tôi hết mình để hoàn thành bài dự thi một cách tốt nhất. Xin cảm ơn tất cả vì đã bên cạnh và giúp đỡ tôi trong suốt thời gian làm bài.
“Những giây phút vui bên nhau qua rồi
Chỉ còn lại trong tim ta là nỗi nhớ
Chỉ còn lại trong tim ta là kỷ niệm
Tạm biệt nhé, tạm biệt nhé bạn ơi…”
– Trích “Giây phút bên nhau” (Nguyễn Văn Hiên)
Vậy là thời gian 5 ngày trại đã lặng lẽ trôi qua một cách nhanh chóng, câu hát chia tay đã vang lên, giờ đây chỉ còn lại trong tâm trí mỗi người là những mảnh cảm xúc, ký ức của khoảng thời gian tuyệt đẹp khi được sinh hoạt cùng nhau. Đó là những gì đẹp nhất, tuyệt vời nhất còn đọng lại trong tim mỗi trại sinh. Cảm ơn Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu vì đã tổ chức một kỳ trại bổ ích, mang đến nhiều bài học cho sự trưởng thành. Cảm ơn Ban Quản trại vì đã góp phần tạo nên một kỳ trại trọn vẹn nhất. Và cảm ơn tất cả các trại sinh vì đã cùng nhau làm nên một trại hè vô cùng ý nghĩa và có nhiều kỷ niệm khó phai. Cảm ơn những kỳ trại đã trôi qua và trở thành một phần ký ức, bài học cho sự trưởng thành của tôi.