TRẠI HÈ 2024: CẦN THƠ – AN GIANG |
– – – – – – – – – – –
NHỚ MÃI CHUYẾN ĐI NÀY
Phạm Bùi Trúc Mai – Thành viên Ban Quản trại Tiểu trại 4 (Nghĩa Tình)
“Những chặng đường mình đi qua
Những con người ở nơi xa
Tôi sẽ ghi hết, cất hết, giữ hết
Để mai sau này khi mở ra
Thấy rằng hôm qua mình đã sống thật thà
Đã chẳng hoang phí ngày thanh xuân của chính ta…”
– Trích bài hát “Nhớ mãi chuyến đi này” (Bùi Công Nam)
Đúng như sự hứa hẹn của thầy Huỳnh Toàn vào trại hè năm ngoái, rằng trại hè năm nay sẽ diễn ra tại một mảnh đất miền Tây xinh đẹp. Và đoạn hát này đã được cất lên trên chuyến xe của Tiểu trại 4 – Tiểu trại Nghĩa Tình trong hành trình từ Sài Gòn về đất trại An Giang – quê hương thâ thương với ruộng đồng cò bay thẳng cánh.
Trại hè năm nay, tôi đã đồng hành với các anh chị Ban Quản trại mới – đó là anh Văn Tây và chị Thiên Lam – cùng các bạn thủ lĩnh như là Lam Khanh, Gia Hân, Phúc Lam và Tiến Đạt. Tất cả chúng tôi đều là lần đầu hợp tác cùng nhau, tuy trong khoảng thời gian đó cũng có xích mích, cũng có cãi vã, nhưng sau cùng, tất cả chúng tôi vẫn ngồi ở căn phòng nhỏ đó mà trò chuyện, ăn uống cùng nhau.
Nhớ về ngày trại đầu tiên, đó là một buổi chiều mưa khá to và trời cũng chuyển tối khá nhanh. Nhưng dẫu thời tiết có không chiều lòng người đi chăng nữa thì cũng không ngăn cản được sự nôn nao, háo hức của các bạn trại sinh. Giờ khai mạc cũng đã đến, tiết mục nhảy mở màn là bài hát “Hành trình trên đất phù sa” – bài trại ca chính thức của trại hè năm nay. Sau đó là màn giới thiệu Ban Chỉ huy trại và Ban Quản trại. Phần mà tôi háo hức nhất chính là phần đốt đuốc khai mạc cũng đã đến, những ánh lửa rực đỏ cháy mãnh liệt trước tượng đài anh Lý Tự Trọng như đang muốn nói rằng tuổi trẻ của chúng tôi, những khát khao, những đam mê cũng đang cháy rực như ngọn đuốc ấy. Và giờ khởi hành cũng đã đến, lên xe thôi!!!
Quãng đường từ Sài Gòn về đến An Giang tuy khá xa, nhưng tất cả chúng tôi ai nấy cũng đều không cảm thấy mệt mỏi mà trên môi luôn nở nụ cười rất tươi. Khoảng 4 giờ sáng, chúng tôi đã có mặt tại bến Ninh Kiều để chuẩn bị cho chuyến tham quan tại Chợ nổi Cái Răng. Tuy thời tiết có chút mưa lất phất nhưng chúng tôi vẫn được xuống tàu và tham quan. Do trời khá tối nên điểm đến đầu tiên của chúng tôi là một nhà bè chuyên sản xuất hủ tiếu, kẹo dừa, và các loại khô. Những sợi hủ tiếu, những loại nui, bánh phồng tôm đủ màu sắc làm cho các bạn trại sinh tò mò, nhìn ngó khắp nơi. Những viên kẹo dừa ngọt ngào, béo ngậy, những loại khô được các cô, các chị cho dùng thử, bạn nhỏ nào cũng tấm tắc khen ngon. Trời cũng đã dần sáng hơn, cùng ra lại tàu và tham quan chợ nổi thôi nào! Trên sông lúc nào cũng tấp nập xuồng, ghe lớn nhỏ, nhịp sống ở đây dường như ồn ào, náo nhiệt nhưng bên cạnh đó vẫn luôn giữ được nét thanh bình, yên ả của miền đồng bằng sông Cửu Long.
Chợ Cái Răng này rất khác biệt so với các ngôi chợ khác. Ở đây mọi người đều buôn bán bằng xuồng. Cạnh bên những chiếc tàu của khách du lịch là những chiếc xuồng nhỏ của các cô chú bán hàng. Từ những món ăn sáng như hủ tiếu, bánh canh, bún riêu hay những món nước ngon lành như cà phê, sữa đậu nành, nước dừa…, món nào cũng thơm ngon và hấp dẫn. Bên cạnh đó là những chiếc xuồng bán trái cây, nào là nhãn, thơm, sầu riêng, hay mít… – mỗi ghe đều có một đặc trưng khác nhau. Nơi đây còn có một điều làm cho tôi cảm thấy thú vị: để nhận biết được chiếc ghe, xuồng đó bán gì, chỉ cần nhìn lên “cây bẹo” được gắn trước ghe. Mọi sản phẩm được bán sẽ treo lên “cây bẹo” đó, mà trong ngôn ngữ miền Tây, từ “bẹo” có nghĩa là chưng ra, trưng bày hàng hóa để mời gọi khách hàng. Chính vì điều thú vị nho nhỏ đó mà khiến tôi cũng không thể nào rời mắt được khỏi những chiếc xuồng, ghe ấy. Đúng là miền Tây mà, lúc nào cũng mang một phong cách rất riêng, tuy độc đáo nhưng lại cho ta cảm giác chân chất, giản dị, dễ mến rồi lại khó quên!
Sau khi tham quan chợ nổi xong, cùng lên bờ và dùng bữa sáng thật ngon nào! Những dĩa cơm sườn thơm phức hay là những tô nui, hủ tiếu khói bay nghi ngút, bạn nào bạn nấy cũng đều ăn rất nhiệt tình, sạch sành sanh luôn nha! Cuối cùng cũng được lên xe và về đến homestay rồi. Nơi chúng tôi tập kết cho 3 ngày trại tiếp theo chính là Fami Nguyễn Homestay – một nơi nghỉ ngơi khá khang trang và tuyệt vời. Vừa nhận phòng xong, nhóm bạn thủ lĩnh trẻ chúng tôi đã cùng nhau dựng cờ, dựng lều, dựng phông trại. Tuy trải qua cả đêm dài trên xe nhưng không đứa nào tỏ ra mệt mỏi mà ngược lại còn rất tò mò, vui vẻ, phấn khích cho những ngày trại tiếp theo.
Buổi chiều, tất cả trại sinh được đi tham quan Miếu Bà Chúa Xứ, cùng được nghe thuyết minh về sự tích ở nơi đây. Bạn nhỏ nào cũng tỏ ra thích thú, hai mắt tròn xoe mà chăm chú lắng nghe. Trời cũng đã tối dần, nhưng những điểm tham quan vẫn chưa dừng lại tại đó, cùng nhau đi đến Công viên cá Basa – nơi được mệnh danh là con đường ăn uống – với chúng tôi nhé! Những hộp cá viên chiên, những cái bánh tráng nướng nóng hổi hay là những ly trà đào, đá me làm cho bạn nhỏ nào cũng thích thú, mê mẩn.
5 giờ sáng ngày thứ ba, cùng nhau khởi động cho tỉnh ngủ bằng một bài nhảy Zumba nào! Sau khi tâp thể dục xong, vào nhà ăn dùng bữa sáng rồi thay đồ để đến với Rừng tràm Trà Sư thôi nào! Trong băng reo của Tiểu trại 4 có câu: “An Giang sông nước hữu tình / Chim rừng sải cánh, bóng tràm nghiêng che” – quả thật phong cảnh ở rừng tràm thật sự rất đẹp. Bèo xanh rờn che kín mặt sông, từng tiểu trại ngồi trên thuyền máy, lướt sóng xé tan mặt sông tĩnh lặng. Thế mới thấy được rằng, khung cảnh thiên nhiên ở Việt Nam ta cũng không thua kém gì so với các nước bạn. Dẫu cho thời tiết cũng không thuận lợi cho lắm nhưng tinh thần các bạn nhỏ lẫn các anh chị thành viên Ban Quản trại chúng tôi vẫn luôn rất hứng khởi, phấn khích.
Trời cứ mưa rả rích suốt cả buổi sáng lẫn trưa, khiến cho hoạt động trò chơi Teambuilding cũng phải dừng lại. Nhưng may mắn sao, đến tối khi “Đêm hội văn hóa” diễn ra, bầu trời bỗng dưng khô ráo, thoáng mát đến lạ thường. Nhắc đến “trại hè Sao Bắc Đẩu” là không thể nào không nhắc đến “Đêm hội văn hóa” – một đêm hội quy tụ tất cả các tiết mục ca múa nhạc, cổ động, trình diễn thời trang, các vũ điệu đường phố,… Nhờ có đêm hội ấy mà tất cả các thành viên của tiểu trại đều xem nhau như một gia đình thu nhỏ, chơi hết sức, diễn hết mình, cố gắng mang lại kết quả xứng đáng về cho tiểu trại mình. Những màn trình diễn hết sức mãn nhãn người xem, nhưng đâu mấy ai biết được rằng để có được thành quả như thế lại là những ngày hết sức cố gắng, nỗ lực của các anh chị Ban Quản trại và tất cả trại sinh.
Trời lại ngày càng mưa nhiều hơn, khiến cho các hoạt động buộc phải chuyển sang nhiều phương án khác. Ngày trại gần cuối rồi, cùng đắm mình vào dòng nước mát lạnh tại Công viên nước Hải Đến thôi nào! Cùng nhau thi bơi, trượt ống nha các bạn ơi! Sau đó là cùng di chuyển đến chợ Châu Đốc, những ly thốt nốt đặc trưng hay những chiếc bánh bò núng nính đang chờ đợi chúng ta đó! Từng tốp, từng tốp bạn vừa đi vừa trò chuyện với nhau. Bạn ở tiểu trại này gặp mặt bạn ở tiểu trại kia làm rộn ràng cả một góc chợ. Các cô chú bán hàng cũng lấy làm bất ngờ với sự xuất hiện của nhiều bạn nhỏ đi tham quan như vậy, nhưng các cô chú vẫn rất hồ hởi, thân thiện khi nhận được sự ủng hộ của các bạn.
“Sẽ nhớ mãi hành trình nơi đây
Nhớ phút giây, nhớ mỗi ngày
Nhớ những khung trời mà mình đã có ở đó
Có gió và mây bay…”
Đêm đăng quang cũng đã đến, khoác trên mình bộ đồng phục Sao Bắc Đẩu trang nghiêm, bạn nào cũng rất mong chờ đến giây phút gọi tên mình để được chứng nhận đẳng cấp mới. Điều đó như cũng muốn nói rằng, các bạn đã lớn hơn, tự biết chịu trách nhiệm về hành vi của mình. Và rồi 7 Thủ khoa của kỳ thi Nâng bậc năm nay cũng đã dần lộ diện. Kết quả đã khiến mọi người rất hài lòng, vì cảm thấy đó là kết quả xứng đáng so với những gì các bạn đã bỏ ra.
Cuộc chơi nào cũng có hồi kết, 5 ngày trại cứ thế mà lẳng lặng trôi qua. Cùng tạm biệt nơi đây và trở về với ngôi nhà yêu thương thôi nào! Trên đường về, chúng tôi còn được ghé đến một ngôi chùa với tên gọi rất đặc biệt là “Chùa Bánh Xèo”. Sở dĩ được gọi với cái tên ngộ nghĩnh đó là vì những du khách sau khi tới cúng chùa sẽ được chiêu đãi bằng những chiếc bánh xèo nóng hổi, mới ra lò thơm phức. Các bạn ăn rất nhiệt tình, có bạn ăn 3-4 cái là chuyện thường nha!
“Đời là những chuyến đi
Mà chuyến đi nào cũng đều đáng nhớ
Và rồi một ngày nào tôi sẽ nhớ
Nhớ mãi chuyến đi này!”
Chuyến xe của Tiểu trại Nghĩa Tình cũng đã dần lăn bánh về đến Công viên Tao Đàn rồi! Nhìn từ xa, ba mẹ đứng mong ngóng con mình trở về sau chuyến đi dài ấy. Trao cho nhau những cái ôm sau tận mấy ngày không gặp, ba mẹ cũng nhận ra con mình cũng đã lớn hơn, trưởng thành hơn, tự giác hơn rất nhiều. Qua đây tôi cũng xin gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất đến thầy Huỳnh Toàn đã tạo nên một kỳ trại hè thật vui và thật ý nghĩa. Cảm ơn các anh chị Ban Chỉ huy trại và các bạn Ban Quản trại đã cùng nhau cố gắng hết mình để có một kỳ trại thành công hơn mong đợi. Cảm ơn mẹ và ông bà ngoại đã tạo điều kiện cho con và em có thể tham gia trại hè cùng Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu. Con xin hứa sẽ cố gắng trau dồi bản thân mình thật tốt để cả nhà không phải thất vọng nhé!