NƠI ẤY TÔI ĐÃ LỚN LÊN – Đoàn Thị Thu Chung

NƠI ẤY TÔI ĐÃ LỚN LÊN

Đoàn Thị Thu Chung

– Phó chủ nhiệm TT  SBĐ Đông Tao Đàn.

 

Nhanh như cái chớp
mắt, thêm một năm nữa nhẹ nhàng trôi qua!

Đối với bản thân
tôi, năm qua có nhiều thay đổi lớn. Chuyển đổi công việc, tập tành với việc
kinh doanh từ một cửa hàng bé tí ti. Làm quen với những thứ mà trước giờ tôi
chưa bao giờ nghĩ tới. Đối với tôi tất cả đều bắt đầu từ chữ “DUYÊN”

Và cũng bởi chữ
“DUYÊN” ấy mà tôi đã gắn bó với gia đình lớn của tôi được ngót nghét 13 năm.
Trong 13 năm ấy, tôi nhìn thấy từng chút một những bước chuyển mình, những thay
đổi dù là nhỏ xíu, và nghe được cả nhịp thở của Đại gia đình Sao Bắc Đẩu của
tôi.

Mỗi con người
sinh ra đều có một nơi gọi là GIA ĐÌNH, đó chính là niềm hạnh phúc lớn lao mà mỗi
người đều được quyền có được. Và có lẽ đối với tôi, tôi may mắn hơn, hạnh phúc
hơn khi có được gia đình thứ hai đó chính là Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu. Không phải
tự nhiên mà tôi gọi nơi ấy là GIA ĐÌNH. Bởi tiếng gọi ấy thiêng liêng lắm, bởi
nơi ấy sẽ là nơi mà tôi tìm về mỗi khi cảm thấy chơi vơi hay mệt mỏi, bởi nơi ấy
sẽ cho tôi cảm giác bình yên và an toàn.

Sẽ rất khó để
tìm được những tình cảm yêu thương của gia đình từ những người xa lạ. Nhưng nó
chỉ là khó chứ không phải là không thể. Bởi tôi đã tìm được tình cảm ấy. Chúng
tôi, những thành viên của Đại gia đình Sao Bắc Đẩu từ rất nhiều ngành nghề, nhiều
lứa tuổi, nhiều ước mơ, hoài bão đến với nhau vì cùng chung một sở thích, cùng
chung một lí tưởng, niềm đam mê hay đơn giản chỉ là một cái duyên. Nhưng dù là
lí do gì đi nữa, bây giờ đây tôi biết rằng, chúng tôi đã là anh em, đã vun đắp
được những tình yêu thương như những người máu mủ, ruột thịt.

Chúng tôi gặp
nhau mỗi tuần chỉ một lần vào sáng chủ nhật, cứ thế suốt ngần ấy năm trôi qua,
đã có những người đến và ở lại chừng ấy năm, nhưng cũng có người đến rồi đi vì
nhiều lí do khác nhau trong cuộc sống. Nhưng dù là ai, dù còn ở lại hay đã rời
đi thì tôi biết rằng trong lòng mỗi người đều có một khoảng riêng dành cho gia
đình lớn này. Bởi nơi đây đem đến cho mỗi người những cảm xúc, những kỉ niệm rất
sâu sắc mà nếu như vô tình bỏ lỡ sẽ không bao giờ tìm lại được.

Có một câu hỏi
mà Thầy Huỳnh Toàn – Người anh cả, một trong những người đã khai sinh ra Tổng
Đoàn Sao Bắc Đẩu thường hỏi chúng tôi rằng: “Các bạn, các em đến với Sao Bắc Đẩu
để làm gì?”, một câu hỏi hết sức đơn giản nhưng không phải ai cũng giải đáp được,
và cũng có rất nhiều người đã trả lời rằng: “Đến với Sao Bắc Đẩu để được học hỏi,
giao lưu” hay “Đến đây để được trở thành một người thủ lĩnh giỏi”… Riêng đối với
bản thân tôi, tôi đến Sao Bắc Đẩu trước hết là để thỏa mãn niềm đam mê, sau đó
là được rèn luyện, trưởng thành, cuối cùng là được yêu thương và chia sẻ.

Có lẽ những người
anh em đã đồng hành cùng tôi suốt chừng ấy thời gian sẽ là những người nhìn nhận
được rõ nhất sự thay đổi của tôi – từ một cô bé còn đang học cấp 3, nhà từ quận
9 – một quận ngoại thành của thành phố Hồ Chí Minh mỗi sáng chủ nhật bắt xe
buýt lên Công viên Tao Đàn sinh hoạt. Dù thời gian đó tôi đã được làm quen với
loại hình sinh hoạt cộng đồng nhưng thật sự vẫn cảm thấy rất lạ lẫm trước những
gì mình đang trải nghiệm, tôi thích bộ đồng phục màu ghi xám, tôi thích những
bông hoa hướng dương đầy màu sắc, tôi thích cách mà các anh chị lớn truyền tải
và cung cấp kiến thức cho tôi lúc ấy. Và rồi tôi hạnh phúc và vô cùng thích thú
khi được chính thức khoác bộ đồng phục ấy trên người, tự tin nắm chặt tay phải
để lên con tim mình hát to bài Hành khúc Sao Bắc Đẩu. Cho đến bây giờ khi tôi
đã là một người thủ lĩnh, đã trải qua biết bao nhiêu lần hát vang bài hát ấy
nhưng cảm xúc trong lòng tôi vẫn nguyên vẹn như những ngày đầu.

Cũng chính nơi
đây đã cho tôi những dấu ấn khó phai trong cuộc đời này, mở ra cho tôi những mối
quan hệ vô cùng tốt đẹp, nuôi lớn và thôi thúc ước mơ tôi. Tôi sẽ không bao giờ
quên được giây phút được vinh danh là “Thủ lĩnh thanh niên tiêu biểu”, “Là thủ
lĩnh được phụ huynh tin yêu và bình chọn”… Nơi đây đưa tôi đến và trải nghiệm rất
nhiều nơi mà tôi chưa từng đặt chân đến, trao cho tôi những cảm xúc vỡ òa trong
vòng tay của đồng đội, cho phép tôi được làm sai và sửa chữa và hơn hết trao
cho tôi niềm tin để tôi mạnh dạn vượt qua chính bản thân mình, đạt được những kết
quả mà chính tôi cũng chưa từng nghĩ tới.

Có những lời nói
rất khó để nói ra đó chính là: “YÊU” và “CẢM ƠN”

Ngày hôm nay, trong
không khí náo nức của những ngày cuối năm, thời khắc giao mùa, khi mà chúng ta
trở về bên gia đình, sum vầy với ông bà, cha mẹ, anh em. Tôi có dịp ngồi nhìn lại
một chặng đường không quá dài nhưng cũng chẳng phải là ngắn mà tôi đã được trải
qua cùng Đại gia đình Sao Bắc Đẩu.

Một lời cảm ơn
tôi dành cho người Cậu, người đã đưa tôi đến với gia đình lớn này: “Cảm ơn Cậu
đã trao cho con cơ hội để trải nghiệm để ngày hôm nay con có thêm được những
người thân thương.”

Lời cảm ơn tôi
dành cho Thầy, người mà tôi hay gọi là “Sư phụ”: “Con cảm ơn Thầy đã tin tưởng
và giao cho con những nhiệm vụ và bắt buộc con phải hoàn thành, con cảm ơn Thầy
đã rèn luyện con trở thành một người thủ lĩnh uy tín.”

Cảm ơn những người
đồng đội, những anh chị em thành viên Ban chủ nhiệm, ban huấn luyện đã đồng
hành, chia sẻ và sẵn sàng chấp nhận những lỗi sai của tôi, kiên nhẫn và nhẹ
nhàng chờ tôi sửa chữa.

Cảm ơn Quý phụ
huynh đã tin yêu, giúp đỡ, trao cho tôi động lực để tôi phấn đấu và hoàn thành
những nhiệm vụ được giao.

Cảm ơn các em là
thành viên Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu, các em đã cho tôi tình cảm trân quý, để tôi tự
nhận thấy mình có trách nhiệm hơn.

“TÔI YÊU TẤT CẢ
NHỮNG GÌ THUỘC VỀ SAO BẮC ĐẨU”.

Năm hết Tết đến,
kính chúc Đại gia đình Sao Bắc Đẩu cùng quý phụ huynh và gia đình một năm mới
“AN KHANG THỊNH VƯỢNG – BÌNH AN – THÀNH CÔNG”

Chào xuân Canh
Tý – 2020.

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng