SAO BẮC ĐẨU- MỘT PHẦN THANH XUÂN CỦA TÔI – NGUYỄN TÂM NHI

Ai cũng có một trang nhật ký tuổi trẻ của cuộc đời, quyển nhật ký ấy có giá trị hay không đều nhờ vào cách chắp bút của chính bản thân họ. Và tôi cũng có một quyển nhật ký riêng cho tuổi thanh xuân của mình tuổi trẻ và những câu chuyện tuổi trẻ của riêng tôi

SAO BẮC ĐẨU- MỘT PHẦN THANH XUÂN CỦA TÔI

                                      Nguyễn Tâm Nhi_BQT tiểu trại 2 Âu Lạc

Lại đón thêm một mùa trại hè cùng Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu – mùa kỉ niệm được lưu giữ trong khoảnh khắc mà mọi người thường gọi là thanh xuân. Cái tuổi đẹp nhất, nhiệt huyết nhất, cống hiến nhất mà khi ta trưởng thành, sẽ có đôi lúc, chúng ta nhớ lại thời gian thanh xuân tươi đẹp và mĩm cười, thật nhẹ nhàng và thanh thản. Hai chữ gia đình xuất phát từ nơi tôi lớn hơn từng ngày qua các bài học hay, cách làm người, lớn hơn trong từng suy nghĩ, mở lòng hơn với các mối quan hệ xung quanh, nó còn xuất phát trong nụ cười của các em thành viên, nơi mà khi ta nghĩ về ta cảm nhận được là niềm vui là sự hạnh phúc và cả sự ấm áp chính là đại gia đình Sao Bắc Đẩu. Hè về cũng là lúc tất cả các thành viên của tổng đoàn Sao Bắc Đẩu nôn nao chờ đợi kì trại Huấn Luyện và Nâng Bậc  để cùng nhìn lại một quá trình học tập, rèn luyện, phấn đấu và trưởng thành của không chỉ các em mà còn của các anh chị thủ lĩnh. Những đẳng cấp mới được khoác lên có lẽ là kết quả của sự nỗ lực và cố gắng ko ngừng của bản thân mỗi thành viên tổng đoàn Sao Bắc Đẩu. Ai cũng có một trang nhật ký tuổi trẻ của cuộc đời, quyển nhật ký ấy có giá trị hay không đều nhờ vào cách chắp bút của chính bản thân họ. Và tôi cũng có một quyển nhật ký riêng cho tuổi thanh xuân của mình tuổi trẻ và những câu chuyện tuổi trẻ của riêng tôi, trong mỗi câu chuyện ấy đều có những hồi ức đẹp kèm theo cả sự nuối tiếc mãi in dấu lại nơi đáy tim. Câu chuyện về những kì trại sắc màu của ngôi nhà thứ 2 này

Ở Nhà Văn Hóa Thanh Niên, một “đội binh” hùng hậu với đồng phục tươm tất, nơ bướm hướng dương, dây nịt, giày bata trắng đang xếp hàng và dọn hành lý vào xe. Năm giờ sáng, một thời gian “tuyệt vời” cho một buổi sáng sớm chuẩn bị cho chuyến hành trình. Trời vẫn còn tối, đèn đường vừa tắt, một vài áng mây nhẹ bay, gió thổi tạo không khí rất mát mẻ. Sau đó thì lễ trao thẻ nhập trại chính thức bắt đầu, từ thủ lĩnh đến từng bạn nhỏ, từng thành viên nhí như tụi em đều được công nhận trở thành trại sinh.Gần 180 trại sinh của tổng đoàn Sao Bắc Đẩu đã vượt hơn 100 km tạm biệt cái nóng nực, ồn ào, tấp nập của thành phố mang tên Bác để đến với khu resort Hương Phong_ Hồ Cốc miền đất nơi được thiên nhiên ưu đãi với biển xanh cát trắng và một bầu không khí trong lành khiến cho những trại sinh chúng tôi ngất ngây với phong cảnh hữu tình và tiếng sóng biển rì rào của nơi đây.

Tiểu trại mấy là tiểu trại mấy ?

Tiểu trại 2 là tiểu trại 2

Tiểu trại 2 tên gì ?

Âu Lạc là Âu Lạc

Tiểu trại tôi đó nơi mà 4 ngày vừa qua tôi gọi là gia đình, một gia đình nhỏ trong một đại gia đình lớn, có ba, có mẹ, có những người anh, người chị và cả những đứa em. Tuy chúng tôi không sinh hoạt cùng một sân Đông Tao Đàn hay Bắc Tao Đàn thậm chí là Hoàng Văn Thụ khi vào chung 1 tiểu trại chúng tôi được ăn cùng nhau, ngủ cạnh những người bạn, tâm sự và trò chuyện với nhau trước khi đi ngủ. Không ít thì nhiều chắc hẳn một phần nào đó trong kí ức mỗi bạn trại sinh tiểu trại 2 sẽ luôn nhớ về 4 ngày trại vừa rồi. Nếu có ai hỏi kỉ niệm tôi nhớ nhất là gì? Thì chắc có lẽ là lúc tập văn nghệ trước khi đi trại, tiểu trại tập 30 phút nghỉ 1 tiếng chị em rủ nhau vào sân cát chơi quên hẳn việc luyện tập. Vui chơi là số 1 nhưng quên đi việc tập là không được. Chơi phải sung còn khi tập thì phải nghiêm túc. Những giọt mồ hôi đã rơi khi các em chăm chỉ luyện tập. Giờ trưa trải bạt ra công viên ăn trưa vui đùa các em nhỏ kể chuyện cho các anh chị nghe những tiếng cười xung quanh tạo nên bầu không khí vui tươi xóa bay cái nóng và sự mệt mỏi trên gương mặt các em.

Đất nước chúng ta,

Có thành Cổ Loa

Có cây nỏ thần

Có An Dương Vương

Con người dễ thương, cuộc sống sung túc

Gia đình thiệt nhỏ- hạnh phúc thiệt to

Không hề âu lo chính là Âu Lạc

 Rồi đêm hội Văn hóa cũng tới chắc có lẽ đó là lúc mà công sức các em luyện tập được “đền đáp”.Đêm hôị văn hóa đặc sắc với nhiều màu sắc khác nhau từ 4 tiểu trại. Các bài dân vũ, các bài khiêu vũ, nhảy cổ động, nhảy hiện đại, diễn thời trang…. của các tiểu trại làm cho đêm hội văn hóa trở nên sống động, lung linh hơn không thể thiếu những tiếng hò reo nồng nhiệt của các bạn trại sinh. Nụ cười đã xuất hiện trên môi các em khi bài biểu diễn kết thúc, “chúng ta làm được rồi”, tiếng vỗ tay cũng là lời động viên gián tiếp đến nỗ lực của các em. Ngoài ra từng tiểu trại một thay phiên nhau hô to băng reo của tiểu trại mình. Có thể nói trong đêm hội văn hóa linh hồn chính là ánh lửa trại ấm áp. Ngọn lửa bùng lên được thắp sáng bởi các anh chị thành viên danh dự, các anh chị lãnh đạo tại địa phương, ngọn lửa cháy sáng cả một vùng trời, thắp lên trong tim từng trại sinh Sao Bắc Đẩu những khoảnh khắc rực rỡ nhất, những ký ức ấm áp nhất. Không còn khái niệm “quen” – “lạ”, không còn khái niệm “anh” – “tôi”, chỉ còn lại một vòng tròn nắm tay nhau thật chặt, hát vang những bài trại ca, múa vui những điệu múa dân vũ… Ngọn lửa bùng lên, trong vòng tay của đồng đội, tôi hiểu rằng mình phải luôn biết yêu thương, vì chúng ta là anh em trong đại gia đình Sao Bắc Đẩu. Giữa tiếng sóng biển mênh mông chúng tôi cùng ngồi bên nhau làm cho đêm hội văn hóa trở nên ấm áp và đầy màu sắc.

Âu Lạc là Âu Lạc

Quan trọng là cái gì

Quang trọng là thần thái

Hành trình trò chơi lớn đưa từng thành viên ban quản trại tiểu trại 2 và các em trại sinh gắn kết hơn, đồng sức đồng lòng vượt qua thử thách khó nhằn của các trạm trưởng cute phô mai que đưa ra. Rồi bất ngờ này nối tiếp bất ngờ khác chúng tôi lại cùng nhau về đích đầu tiên trong thử thách trò chơi lớn. Các trò chơi tập thể trên biển, World Cup 2018, bóng chuyền bãi biển, đem lại nhiều tiếng cười cho các thành viên nhí đến ba mẹ phụ huynh. Những buổi sáng bị đánh thức bởi tiếng tù và của các anh Ban Quản Trại và những tư thế đang ngủ của những “tên” muốn chống đối để quay về giấc ngủ trông rất đáng yêu. Lăn qua rồi lăn lại cuối cùng cũng phải từ bỏ vì những lời “đe dọa” hết sức hồn nhiên từ các anh chị chòm. Rồi tất cả cùng nhau xếp hàng chuẩn bị tập thể dục hành động. Những động tác cực kì lạ lùng và khó đỡ đã được xuất chiêu mang lại tiếng cười sảng khoái để chào một ngày mới. Một ngày đầy năng lượng để hoạt động hết ga.

Tiểu trại mấy là tiểu trại mấy ?

Tiểu trại 2 là tiểu trại 2

Tiểu trại 2 tên gì ?

Âu Lạc là Âu Lạc

Sau một quá trình học tập, rèn luyện, cống hiến và trưởng thành các bạn thành viên vượt qua được kì thi Nâng Bậc và chính thức được công nhận một đẳng cấp mới. Có người từng nói: “ Cố gắng là tất cả những gì chúng ta phải làm, cho dù kết quả cuối cùng là thành công hay thất bại” phút giây chờ đợi của các em tham gia thi nâng bậc và cũng là phút giây hồi hộp của các bậc phụ huynh. Các em mong sớm đến giây phút được xướng tên, vinh dự nhận giấy chứng nhận và được trao Nơ bướm, Hướng dương. Và niềm vui càng vỡ òa khi được vinh danh thủ khoa. Các thủ khoa cùng nhau tuyên thệ thực hiện phương châm: “ Yêu nước – Dũng cảm – Hào hiệp – Cao thượng”. Những nụ cười, ánh mắt tràn ngập niềm vui sự hạnh phúc vì bản thân mình đã cố gắng rèn luyện và sau những nỗ lực đã đạt được là những đẳng cấp mới, những cái ôm chúc mừng của các bạn trong tiểu trại làm cho không khí của kháng phòng trở nên ấm áp và tình cảm hơn bao giờ hết

Cuộc vui nào rồi cũng đến lúc tàn, thấm thoát mà đã trôi qua 4 ngày trại vui, được vui đùa cùng nhau, được ngồi cạnh nhau hát vang bài trại ca, được nắm tay nhau bên ánh lửa hồng, vậy mà giờ đây đã đến lúc chia tay, kết thúc kì trại huấn luyện và nâng bậc lần XI – năm 2018, buổi lễ đăng quang đầy vinh dự, rực rỡ, và tươi vui. Khi lá cờ trại được hạ xuống chúng tôi biết là chỉ còn gần thêm vài giây phút nữa thôi là mai chia xa rồi, lòng buồn nhưng chúng tôi vẫn giữ nét mặt tươi vui. Vui vì có lẽ sau 4 ngày trại vượt qua các trò chơi tập thể, đêm hội văn hóa, khiêu vũ, trò chơi lớn không thể quên chính là băng reo của tiểu trại và hạng nhì trong kì trại là kết quả xứng đáng và ngoài sức mong đợi của các em. Có những chuyến đi để hiểu nhau hơn, có những chuyến đi để trưởng thành hơn, có những chuyến đi chở cả ngàn tình yêu thương, có những chuyến đi để sẻ chia vất vả, đi đâu cũng được, miễn là đi cùng nhau…… cùng nhau đi để trưởng thành, cùng nhau đi thật xa để trở về. Đi trại hè là để trải nghiệm, là để rèn luyện và cống hiến, đi là để cảm nhận, để được xa nhà và sống cùng với tập thể. Những chặng đường mà ta đã đi qua trong một mùa trại hè sẽ thể hiện rõ những chuyện buồn, vui, đôi khi là những hiểu lầm vu vơ để rồi sau mỗi câu chuyện tình yêu thương vẫn luôn đong đầy trong tim mỗi bạn trại sinh. Mỗi kỳ trại đi qua là mỗi lần tôi được cống hiến và tự trở nên độc lập hơn, mạnh mẽ hơn, học được nhiều điều hay lẽ phải về lối sống và đạo đức, nhân cách bản thân. Học tập cả những tấm lòng, sự cao cả biết hy sinh và những yêu thương. Bản thân trở nên chín chắn trưởng thành hơn và đó là hành trang cho tôi để bước vào đời mai sau. Tất cả đã khép lại và trước mắt tôi giờ đây đã lại quay về cuộc sống thường nhật với những âm thanh ồn ào của thành thị, những mối bận tâm về bài vở luôn bủa vây tôi. 7 kỳ trại đi qua nhưng mỗi kỳ trại lại hiện trong tôi những cảm xúc rất khác nhau. Chất chứa trong cả tôi lẫn từng trại sinh là những nỗi buồn, niềm vui, sự hạnh phúc, có khi lại là một chút tình cảm rung động của lứa tuổi mới lớn. Những cung bậc cảm xúc cứ thế mà lướt ngang qua tôi như những cơn gió – đôi lúc mang theo sự ấm áp, có khi là lạnh giá, hay lại là một hương thơm nồng nàn. Với chúng tôi Sao Bắc Đẩu là gia đình, trại huấn luyện là nơi thử thách, rèn bản lĩnh, nâng cao nhân cách và gắn kết anh em từ khắp bốn phương trời cùng về đây hội tụ chung một mái nhà SAO BẮC ĐẨU

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng