SỰ NHIỆT HUYẾT CỦA TỪNG CÁ THỂ Nguyễn Phan Tường Anh – Tiểu trại 1 (Thân Thiện)

TRẠI HÈ 2024: CẦN THƠ – AN GIANG 🌾|
– – – – – – – – – – –
SỰ NHIỆT HUYẾT CỦA TỪNG CÁ THỂ
Nguyễn Phan Tường Anh – Trại sinh Tiểu trại 1 (Thân Thiện)
Nếu để nói mức thang đánh giá về kỳ trại “Hành trình trên đất phù sa năm 2024” này thì em nghĩ em sẽ cho ở mức cao nhất. Không phải vì thiên vị hay dùng từ nói quá nhưng đây là lần đi trại đáng nhớ của em trong cuộc đời này.
“Đi trại hè, em đi trại hè
Trong lòng vui sướng theo ngàn tiếng ve,
Đi trại hè, em đi trong mùa hè,
Phượng đỏ ước mơ bao ngày mong chờ…”
Trích bài hát “Đi trại hè”
Đây có thể là lần đầu tiên em tham gia trại hè vì em chỉ mới vào Sao Bắc Đẩu được một tháng. Mọi thứ diễn ra quá sức hoàn hảo đối với bản thân, dù nhiều lúc có xảy ra những trục trặc như việc đi vào mùa mưa khiến cho gần 200 người tham gia trại đã gặp không ít khó khăn. Dù vậy, mọi người vẫn giữ được một bầu không khí sôi động từ lúc tập trung tại Trường Đoàn Lý Tự Trọng cho đến lúc làm khai mạc. Trong khoảng thời gian đó thì mọi người đã điểm danh, đồng thời ngồi tập lại băng reo thật kỹ. Vì trời đã mưa từ trước, lại mưa lớn nên mọi người phải tập trung tại hội trường. Em thấy được sự trang nghiêm của từng cá nhân trong hội trường để làm lễ khai mạc cho thật chỉn chu nhất. Và khi bớt mưa hơn, các trại sinh tập hợp xung quanh tượng đài anh Lý Tự Trọng và đốt lên những ngọn đuốc thiêng liêng như mở đầu cho sự nhiệt huyết của các trại sinh để bắt đầu cuộc hành trình đi đến Châu Đốc – An Giang. Xuyên suốt đêm hành trình đi từ Trường Đoàn đến Homestay Fami Nguyễn, nói thật thì em không thể chợp mắt dù một chút vì một phần do em quá háo hức để chờ những ngày tiếp theo, một phần em khá lo lắng vì chưa bao giờ đi xa với ai ngoại trừ gia đình và bạn bè trong trường. Nhưng lần đầu mà, ai mà chả có cảm giác như vậy, đúng hong nè?
“Ai ơi có đến miền Tây
Ghé qua sông Hậu, về đây sông Tiền
Yêu sao một dải đất liền…
Mê Kông nước chảy dịu hiền quanh năm…”
Trích bài thơ “Về Miền Tây” (Bách Tùng Vũ)
Buổi sáng ngày đầu tiên của trại, mọi người tập trung tại trạm dừng chân Quang Khang để ăn sáng với các món ăn đã được chọn trước khi đi trại là cơm sườn, nui, hủ tiếu, hủ tiếu mì rồi mới lên xe đi tiếp để tới Homestay Fami Nguyễn. Lúc này em mới có thể chợp mắt được một chút trên xe vì đã quá buồn ngủ.
Vì đến homestay cũng đã tầm trưa nên chúng em bắt đầu bữa ăn trưa tại nhà ăn của homestay với nhiều món ăn miền Tây dân dã nhưng rất đầy đủ và thơm ngon. Sau đó, chúng em dành thời gian để nghỉ ngơi và bắt đầu với chuyến đi tham quan Miếu Bà Chúa Xứ, nghe anh hướng dẫn viên kể về truyền thuyết tượng Bà Chúa Xứ. Từ sự linh ứng của bà đã khiến mọi người mong muốn đưa tượng bà xuống núi Sam dựng miếu thờ, sự kỳ diệu khi cử 9 cô gái đồng trinh mang tượng của bà xuống núi, cho đến vị trí xây dựng miếu và ý nghĩa của nó giúp cho cả đoàn trại có góc nhìn hiểu biết hơn về nơi linh thiêng cúng kiếng Bà. Rồi cả đoàn trại đi từ từ ra xe để về lại đất trại, sửa soạn thay đồ tự do cho buổi tối. Chúng em ra ngoài dạo phố ở Công viên Cá Basa, khung cảnh ở công viên lúc đầu khá im ả và vắng vẻ vì tới đây chỉ mới hơn 6h30 tối và lúc đó công viên chưa bày bán gì hết. Khu vực công viên là một khoảng dài và một khoảng sân bên trong hướng ra sông, chính giữa khu vực bên trong đó là tượng đài Cá Basa. Chúng em rất ấn tượng vì tượng rất cao với họa tiết sóng và hình con cá được khắc một cách cầu kỳ và tinh xảo. Mọi người trong trại đều ngước nhìn lên bức tượng một cách mê say và lấy điện thoại chụp rất nhiều hình cùng bạn bè để lưu lại những khoảnh khác kỉ niệm. Sau đó thì chúng em được thưởng thức đồ ăn, đồ uống tại các xe bán trong công viên như trứng nướng, bánh tráng nướng, xiên bẩn,… Vừa thưởng thức, mọi người vừa rôm rả cười nói, đùa vui, chỉ qua hai ngày trại nhưng chúng em đã thân nhau rất nhiều. Xong xuôi thì chúng em về lại homestay và được ban tổ chức Trại chiêu đãi các tiểu trại ăn cháo gà để ấm bụng như để kết thúc một ngày rồi tất cả đều về phòng nghỉ ngơi.
“Quê hương tôi miền Nam yêu dấu
Áo bà ba duyên dáng thân thương
Khi tôi chào đời qua đôi mắt
Áo bà ba mẹ tôi đã mặc
Áo bà ba có từ đâu ta
Nghe nói ở tận phương trời xa
Đến quê tôi sông nước hiền hòa
Áo thấm đẫm tâm hồn dân Việt”
Trích bài thơ “Áo bà ba” (Trương Hoà Bình)
Ngày thứ ba là ngày bùng nổ nhất với nhiều hoạt động nhất trong nguyên một ngày. Bắt đầu là việc tập thể dục lúc 5h sáng để nâng cao sức khỏe trên các điệu nhạc đường phố, ngồi thiền tịnh tâm, hít thở không khí rồi mọi người về phòng để sửa soạn tiếp. Ai nấy đều mặc lên những bộ đồ bà ba dân dã với nhiều kiểu hình, nhiều màu sắc. Chúng em tập trung ngoài sân để chụp hình cho từng tiểu trại và chụp cùng các thủ lĩnh. Vì rất nhiều màu nên thầy đã tách ra làm hai lượt: một lượt chụp với áo bà ba truyền thống màu nâu, đen và một lượt chụp với áo bà ba có màu sắc rực rỡ. Sau đó, chúng em di chuyển từ từ lên xe, xuất phát đến điểm tham quan Rừng Tràm Trà Sư. Trong lòng em như được thắp lên một cảm xúc hồi hộp khó tả khi được đi xuồng máy. Đi vào sâu bên trong rừng tràm, chúng em được mở rộng hơn vốn kiến thức của mình về các loài động thực vật trong thiên nhiên. Chiều đến, tất cả dành thời gian còn lại để luyện tập văn nghệ, chuẩn bị đạo cụ và trang phục biểu diễn, các anh hoàn tất việc dựng lửa trại và cuối cùng là tổng duyệt phần văn nghệ cho cả 4 tiểu trại để mọi thứ chỉn chu nhất.
Khi trời đã xế chiều thì giờ quan trọng cũng đã đến. Khi mọi thứ đã được chuẩn bị thì đêm giao lưu văn hóa văn nghệ chính thức bắt đầu với những tiếng hò reo rộn ràng của từng tiểu trại Thân Thiện, Hiền Hòa, Nhân Ái, Nghĩa Tình cùng những đạo cụ riêng biệt như gáo dừa thô, chai lắc, thanh phách,… Càng thêm sôi động hơn đó là tiếng cổ vũ như: “Thân Thiện! Thân Thiện! Thân Thiện!” xen lẫn tiếng gõ gáo dừa, làm tăng sự náo nhiệt của các tiểu trại. Tiếp đến là các phần thi đua vô cùng quyết liệt vừa thể hiện tinh thần đồng đội, vừa nâng cao sức mạnh tiểu trại của mình như hô to băng reo của các tiểu trại. Các bạn vô cùng phấn khích và tràn đầy năng lượng khi thi nhảy vũ điệu đường phố 1, 2, 3, 4. Các tiểu trại đều dùng ngọn lửa nhiệt huyết riêng biệt để cháy hết mình, các trại sinh biểu diễn những tiết mục văn nghệ cổ động và ca múa nhạc vừa có nhẹ nhàng vừa có sôi động đã được luyện tập trước đó như một điểm nhấn đặc biệt của các tiểu trại. Tiếp đến là những tiết mục thời trang theo chủ đề về miền Tây với những bộ trang phục các anh nông dân, con trâu cày, phú ông, phú bà vô cùng đa dạng, được các đại diện của từng tiểu trại phô diễn ra trên sân cho mọi người chiêm ngưỡng. Cuối cùng là phần đốt lửa trại như một nét truyền thống đặc trưng của Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu. Lòng em như sốt sắng khi các Ban Quản trại bắt đầu cầm những chiếc đuốc trên tay và thắp lửa lên đó, mọi người thì đã đứng xung quanh đống lửa trại được dựng trước đó. Khi thầy Toàn cất lên tiếng nói của mình xong thì các cây pháo nổ trên những thanh gỗ được kích hoạt và bùng lên rất đẹp mắt, từng người từng người cầm đuốc tiến lại gần để đưa đuốc vào thắp sáng trại. Ngọn lửa trại được thắp lên, mọi người di chuyển theo xung quanh vòng tròn và cùng nhau ca hát, sau đó các tiểu trại chia thành các vòng tròn nhỏ để nhảy múa, tạo nên không khí năng động, hăng hái và vô cùng ấm áp. Chúng em còn có buổi liên hoan nhỏ trong tiểu trại, mỗi người đều được một chiếc bánh bao và ăn trái cây, bánh bò rất ngon. Khép lại thêm một ngày trại tại An Giang, tất cả chung tay sau khi ăn xong đều dọn dẹp và về phòng nghỉ ngơi cho ngày tiếp theo.
Sáng sớm ngày thứ tư, các trại sinh vẫn được gọi tập trung ra sân homestay để tập thể dục và chuẩn bị để đi ra công viên nước Hải Đến. Khi tới nơi, các bạn vào bên trong thay đồ bơi để hòa mình vào dòng nước mát và chơi các cầu trượt nước trên cao vô cùng thích. Sau khi chơi ở công viên nước xong thì chúng em được đi tới chợ Châu Đốc, từ đây chúng em được chia ra làm các nhóm nhỏ hơn để thuận tiện di chuyển trong chợ để mua đồ, đặc sản của chợ. Nhóm của em vừa dạo quanh chợ tham quan, vừa mua được một số thứ khá ngon để đem về homestay ăn vặt. Buổi chiều, Ban Quản trại tổ chức các trò chơi team-building như kéo co, bánh xe tình bạn, đòi hỏi sự phối hợp, đoàn kết giữa các thành viên trong tiểu trại. Dù trời mưa âm ỉ nhưng ngọn lửa nhiệt huyết trong mỗi cá nhân không hề dập tắt mà hết mình tham gia, còn có phần trả lời câu hỏi “Đúng – Sai” của thầy Toàn để thi đua nhưng không đặt nặng thắng thua mà tham gia trò chơi trong vui vẻ. Nguyên một ngày vui chơi là đủ, tối đến sẽ là thời điểm trọng đại nhất đối với những trại sinh của Sao Bắc Đẩu, đó là Đêm Đăng Quang, là cột mốc mới cho những nỗ lực suốt một thời gian mà các bạn đã trải qua và xứng đáng có được. Những bạn đã thi Nơ Bướm, Hướng Dương đều mang một lòng mong đợi đến thời điểm có tên trên màn hình để lên nhận giấy chứng nhận và vinh danh đẳng cấp mới. Hơn hết, năm nay mỗi đẳng cấp đều có một Thủ khoa và riêng đẳng cấp Hướng Dương 3 có hai thành viên đồng Thủ khoa với nhau. Nhiều dạng cảm xúc được thể hiện rõ rệt ở từng trại sinh, niềm vui sướng và hãnh diện của các bậc phụ huynh cũng được hiện rõ khi thấy con của mình được đứng trên sân khấu. Em cũng rất ngưỡng mộ các anh chị Thủ khoa đã hoàn thành bài làm một cách xuất sắc, như một tấm gương để có thể học hỏi nhiều hơn. Vừa mang cảm xúc vui sướng, em lại cảm giác được một chút tiếc nuối vì lễ bế mạc trại cũng đã diễn ra, đồng nghĩa “Hành trình trên đất phù sa năm 2024” chuẩn bị khép lại. Dù chỉ vỏn vẹn 5 ngày nhưng mọi người đã cùng tạo nên nhiều kỷ niệm quý giá mà không thể nào quên được.
Ngày cuối cùng cũng đã đến, mọi người đều dậy rất sớm, sửa soạn vali để 5h trả phòng và lên xe. Mọi người di chuyển đến chợ Tịnh Biên để tham quan mua sắm, vì là buổi sáng sớm nên khung cảnh bên ngoài chợ khá ảm đạm và có phần im ắng. Tiếp đến là tham quan Chùa Bánh Xèo để thưởng thức món bánh xèo tại đó rồi lại di chuyển tiếp. Ngồi trên xe, ai nấy đều tiếc nuối những kỷ niệm trong 5 ngày trại nhưng vẫn vui mừng vì hành trình trại vẫn kết thúc trong êm đẹp dù có đôi phần rủi ro ập đến.
Thật mừng vì nhờ tham gia “Hành trình trên đất phù sa năm 2024”, em đã có thể học hỏi được nhiều thứ cho bản thân và nâng cao tính đoàn kết, tính nhiệt huyết và kết thêm nhiều bạn bè hơn cho mình. Cảm ơn Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu đã cho em một chuyến đi đầy ý nghĩa, cảm ơn các anh chị thủ lĩnh đã sẵn sàng giúp đỡ và chỉ bảo em xuyên suốt hành trình. Em mong có thể được gặp lại tất cả các nah chị và các bạn ở kỳ trại tiếp theo để cùng nhau tạo nên nhiều kỷ niệm nữa trong cuộc đời này.
Chia sẻ bài viết lên:
Đóng