Tản Mạn Mùa Xuân – Nguyễn Văn Hải

                                                  Tản Mạn Mùa Xuân

Trong bốn mùa luân
chuyển của đất trời, có lẽ mùa xuân vẫn là mùa đẹp nhất. Bởi sau những ngày
đông âm u lạnh lẽo, những cành cây gầy mình khẳng khiu trụi lá là những ngày
đất trời chuyển mình đổi thay. Nắng mưa cứ luân chuyển và hình thành nên quy
luật tự nhiên của vũ trụ: xuân – hạ – thu – đông. Mùa xuân là mùa
khai hoa, mùa của muôn hoa khoe sắc rực rỡ, kể cả cỏ cây vạn vật của đất trời
cũng đổi thay, đâm chồi với sức sống mãnh liệt nhất. Phải chăng vì thế, cứ mỗi
độ xuân về lòng người luôn đầy háo hức và rộn ràng? Xuân về, lòng người dường
như luôn tràn đầy niềm tin viên mãn. Xuân là tín hiệu của khởi đầu, là phơi phới của những lộc
non, là dìu dịu của những hương thơm….Sống giữa trời đất, xuân đem đến cho
con người biết bao hy vọng. Không có mùa xuân thì đất trời còn gì là sự sống.
Không có hy vọng thì cuộc đời đâu có ý nghĩa.

Cho nên xuân được chờ đợi và chào
đón! Mùa xuân, tôi lại chợt nghĩ về tuổi trẻ. Người đời vẫn
thường ví tuổi trẻ con người chính là mùa xuân, nói đến tuổi xuân chính là nói
đến tuổi trẻ. Nhưng xuân của vũ trụ vẫn cứ luân hồi, xuân của đời người một đi
không trở lại.  Cho nên mới nói, nhân gian rộng vô cùng, chỉ có đời người
là hữu hạn mà thôi. Tuổi trẻ của một người chính là quãng đời thanh xuân đẹp
nhất. Là quãng đời mà mỗi ai đã đi qua đều muốn một lần được quay trở lại. Bởi
đó là quãng đời ta sống với những ước mơ, đam mê và hoài bão. Là quãng đời cho
phép ta cháy hết mình, sống và cống hiến cao độ đến từng phút giây. Lại một mùa xuân nữa đang về bên thềm, mùa xuân muôn thuở vẫn
là mùa sum họp, vui vầy trong mọi gia đình, sau những tháng ngày lo toan bề bộn
mưu sinh kiếm sống, bỏ lại sau lưng mọi ưu tư vật chất đời thường, để hòa vào
sự tất bật của tiết nhựt (ngày tết) sửa soạn nhà cửa, buổi chợ Tết, chợ hoa
cuối năm, làm gì thì làm ba ngày Tết cũng phải tươm tất để chào đón Ông Bà, Cha
Mẹ về chung vui với con cháu trong ba ngày Tết. Đó là những ngày
ta rong ruổi trên những quãng đường thiện nguyện, gom góp những chiếc áo ấm về
cho trẻ em nghèo vùng cao, là những tối miệt mài giảng bài cho những em nhỏ ở
lớp học tình thương. Đó là những ngày đôi chân chạy đi không biết mệt mỏi, chạy
cho kịp hoàn thành những mục tiêu, những khát khao đang theo đuổi.

Đó là
những ngày mê xách ba lô rong ruổi khám phá những vùng đất mới, để hiểu thêm về
lịch sử – văn hóa của một dân tộc. Là những ngày hăng say tham gia các khóa học
đào tạo kĩ năng mềm để có thêm hành trang vững tin vào đời…Ngày xưa
lúc chúng ta còn bé, Tết về là cả một niềm vui rộn rã, nào được nghỉ hoc, được
đốt pháo, và vui nhất là được mặc quần áo đẹp, được lì xì, để rồi khi đi học
lại khoe nhau tiền lì xì nhiều hay ít.  Người ta thường nói đón xuân, chứ không nói đón đông
hoặc đón hè. Đón xuân là đón hy vọng, đón an vui. Vì thế, khi đón xuân chúng ta
khấn nguyện cho mình và cầu chúc cho mọi người được hạnh phúc. Mỗi khi xuân
sang cây cỏ đâm chồi nảy lộc, con người thấy lòng bâng khuâng vì một năm đã
qua, với nhiều nuối tiếc, có thất bại và thành công, có hạnh phúc và đau khổ. Đón xuân còn là dịp đoàn tụ, yêu thương, tha thứ,
cùng tận hưởng và chia sẻ niềm hạnh phúc. Gặp nhau, ai cũng tay bắt mặt mừng,
có gì sai sót trong năm cũ cũng bỏ qua hết, và trao nhau những lời chúc tốt đẹp
nhất. Lời chúc dạt dào hơn cả là niềm hy vọng, niềm an vui. Hy vọng vào những
gì tốt đẹp nhất sẽ đến với bản thân, gia đình, anh em, bạn bè… Khi chúng ta
hy vọng trong niềm tin là tự sâu thẳm cõi lòng đã hạnh phúc rồi .

Rồi khi
chúng ta lập gia đình, mỗi độ xuân về ngoài Cha Mẹ ra còn phải vun vén cho cái
tổ ấm nho nhỏ của mình, để biết tình thương yêu trong gia đình nó thiêng liêng
như thế nào. Tuổi trẻ thời nào cũng cần phải có khát khao và biết nuôi
dưỡng ước mơ của mình. Thời trước, người trẻ khát khao được cống hiến nhiều hơn
cho đất nước, nhất là thời kì đất nước còn nhiều khó khăn. Thời nay, có lẽ do
cuộc sống quá đầy đủ nên ước mơ của người trẻ cũng nhỏ bé dần. Đôi khi, có bạn
trẻ chỉ ước mơ được sở hữu những món đồ hàng hiệu, hay “con dế” xịn… thế là đủ.
Có lẽ, vì quá sung túc trong thời đại mới nên người trẻ đã đánh mất ước mơ và
khát khao của mình chăng? Có bạn đã biện minh với tôi rằng, cuộc sống đầy đủ
rồi thì ước mơ cái gì nữa! . Mùa xuân về,
cũng là mùa để chắp cánh những ước mơ, khát vọng và lí tưởng sống. Tuổi trẻ
nhất định phải có ước mơ, ước mơ đó phải hướng đến mục đích nhân sinh và giúp
người trẻ đạt đến bình yên trong tâm hồn, xóa tan những khoảng không cô đơn và
trống rỗng trong lớp người trẻ hiện nay…

Ngày nay khi tóc bắt đầu đã muối tiêu,
mỏi mệt với chuyện kiếm cơm áo gạo tiền hằng ngày, cũng đã sắp sửa thành ông
Nội ông Ngoại, nhìn con nhìn cháu lại thấy thương nhớ Cha Mẹ khi xưa, đã lo
toan cho gia đình mỗi độ xuân về .Không phải ai cũng đón nhận một mùa xuân, hay
cảm nhận một cái Tết trọn vẹn, mà trong cuộc đời của chúng ta vẫn có những lần
không đón nhận được, tôi cũng muốn chia xẻ với những người thân, vì một biến cố
lớn xảy ra trong cuộc đời, mà số phận mỗi người phải tha hương khắp nơi, mọi
người vẫn có Tết, nhưng có vui gì khi mình ăn Tết mà chung quanh mọi người vẫn
phải đi làm, và thờ ơ với không khí Tết cổ truyền của người Việt, vì đâu phải
ngày lễ Tết của người nước ngoài. Cô dì, chú bác, anh chị em bằng hữu vẫn
thường than thở bao nhiêu năm rồi, ở nơi xứ người, vẫn chưa bao giờ đón được
một cái Tết trọn vẹn, dù cho gia đình vẫn quây quần bên nhau. Riêng năm nay, đối với tôi cũng như mọi người
trong gia đình, gia tộc, mùa xuân này là mùa Xuân Họp Mặt, sau những tháng ngày
xa cách, được dịp gặp lại nhau và xem lại những khuôn mặt thân thương của ngày
nào. Xin cám ơn tất cả đã có tâm huyết đã gắn bó cho Sao Bắc Đẩu ngày càng mạnh
hơn càng phát triển hơn mọi năm vừa qua , để mọi người thân càng nhích lại gần
nhau hơn, tôi cũng hy vọng những mùa xuân sau này, mọi người thân trong chúng
ta sẽ như những cánh én bay về tạo nên mùa Xuân và có những cuộc họp Mặt đông
hơn và vui dù ở xa nhưng sẽ gần nhau hơn .

Nguyễn
Văn Hải _ Thủ lĩnh Sao Rua

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng