THẦY CÔ ƠI, EM MUỐN NÓI

Thầy ơi…… Em biết sẽ có một ngày thầy sẽ đọc đc nhưng lời này của em và chắc chắn thầy sẽ
mỉm cười và sẵn sàng cho cô học trò nhỏ này của thầy mọtt cơ hội, phải ko thầy
?…Thực sự, em rất muốn nói lời xin lỗi thầy, xin lỗi thầy về tất cả. Mặc dù
thầy đã dạy đi dạy lại rất kỹ mấy dạng toán đó nhưng chỉ vì chủ quan và ko chú
ý em đã bị diểm rất thấp. Thầy ơi, thầy có biết ko ? Khi nghe mấy đứa khác nói
là bài kiểm tra toán điểm của em rất thấp thì em chẳng tin đâu, nhưng cho đến
khi mà thầy bước vào lớp, chính miệng thầy nói ra thì lúc bấy giờ em mới sửng
sốt. Em đã rất buồn & suy nghĩ rất nhiều.Em sẽ cố gắng thay đổi thầy ạh,
chị cần thầy cho em cơ hội….Nếu trong vòng 2 ngày mà bảo em thay đổi thì em
ko làm đc nhưng mà trong vòng 2 tháng thì em xin hứa với thầy rằng em sẽ làm
được.Thầy ơi, thầy hãy tin ở em…Khi thày đọc được những dòng chữ này thì em
xin thầy hãy biết rằng em đang nỗ lực để sữa đổi những sai sót của mình.

20-11
đã đến, em hy vọng sự thay đổi của em sẽ là một món quà vô cùng ý nghĩa và chắc
hẳn thầy sẽ thích nó hơn là những món quà vật chất phải không thầy. Lời cuối
cùng em chỉ muốn nói: thầy ơi ! Hãy cho em cơ hội…………

 

Nhờ cô em thích Hình học

Huỳnh Mẫn Nguyên

Đã
một năm trôi qua và hôm nay là ngày 20-11 có lẽ em sẽ không bao giờ quên được
những ngày tháng được học môn Hình học với cô. Lúc trước em ghét nó lắm bởi em
học vô cùng tệ nhưng đến một hôm em cảm thấy thích thú rất nhiều và không muốn
xa nó. Nhưng điều con người hay mắc phải là đánh mất những gì mà không bao giờ
có lại. Cô có biết là em rất vui mỗi lần gặp cô, nhưng em không đủ can đảm để
trò chuyện cùng cô bởi không biết lý do gì nữa. Và bây giờ em chỉ biết cám ơn
cô đã dạy cho em yêu những con số bài hình khô khan nhức óc.

 

Dâng thầy đóa hoa nhỏ

Nguyễn Thị Sen

Thầy
ơi! chắc thầy rất đỗi ngạc nhiên vì bức thư này. Con muốn gửi đến thầy một lời
xin lỗi chân thành của con dành cho thầy. Con đã làm bài kiểm tra không được
điểm cao nhiều lần mặc dù thầy đã ôn bài rất kĩ. Con biết rồi thế nào thầy cũng
tha thứ cho con và luôn động viên con phải cố gắng hơn. Con muốn xin lỗi thầy
và con hứa sẽ cố gắng! Mong thầy luôn nhớ đến con như một đứa học trò biết vươn
lên… Lời xin lỗi này như một bông hoa nhỏ nhoi dâng tặng thầy nhân ngày
20-11.

Những lời xin lỗi

Thanh Phương

Lời
xin lỗi thứ nhất: Trước tiên, em thành thật xin lỗi cô! Chuyện có lẽ sẽ chẳng
có gì to tát nhưng với em, nó lớn lao vô cùng. Cô không phải là cô giáo chủ
nhiệm của em, không phải là giáo viên dạy môn chính gì cả! Thế nhưng, em lại
cảm thấy mình thật sai lầm khi thốt ra những lời nói thiếu lễ độ với cô! Cô chỉ
là một cô giáo dạy Nhạc, đã có thời gian em xem thường môn học này, vì với em,
nó quá dễ dàng. Vậy mà, khi cô gọi em lên để làm bài luyện tập, em mới bắt đầu
cảm thấy sợ hãi. Em đứng dậy, lúng túng đọc bài, cô không nói gì, các bạn xì
xào, lần thứ hai, thứ ba rồi thứ tư, em vẫn không chịu đọc. Đã vậy, em lại còn
tỏ ra căm ghét cô, cho rằng cô quá khắt khe với mình.Em đón nhận con 0 của cô
như một điều hiển nhiên. Đến khi đó, em vẫn không nhận ra mình có lỗi, em thật
dại dột phải không cô?

Lời
xin lỗi thứ hai này em dành cho cô hiệu trưởng đáng kính của em! Em học ở
trường chưa lâu, chưa từng một lần giáp mặt nói chuyện với cô, hay nói cách
khác, cô không hề hiện diện trong tâm trí em. Cho đến khi một buổi sáng nọ, em
được chứng kiến cô khóc ngay trên bục phát biểu, cô nghẹn ngào khi nhắc đến
những ngày cô còn công tác ở vùng ngoại thành, học trò ở đó, ngày 20-11, chỉ
tặng cô một chùm hoa cỏ dại, nhưng cô đã đón nhận đó bằng cả trái tim của một
người thầy. Và bỗng nhiên, em nhìn lại món quà được gói giấy kiếng lấy lánh
trên tay, nó thật vô nghĩa. Em bỗng thấy buồn, buồn khi bất chợt nhìn thấy 2
bạn học sinh còn cười nói vui vẻ, buồn khi bài kiểm tra trên tay chỉ là con số
6 như chế giễu. Cô không giống như những người khác, tất cả mọi người đã nhận
xét sai về cô, em cũng từng như thế! Lời xin lỗi em dành cho cô!

Lời
xin lỗi thứ ba: Lời xin lỗi này xin dành tặng cho cô giáo chủ nhiệm em chưa một
lần có cảm tình! Em và cũng như các bạn khác, xem các bài kiểm tra như một công
cụ tra tấn và cô là người thực hiện nó. Chúng em làm bài kiểm tra của cô chỉ để
có điểm, có cái để báo cho phụ huynh, để khoe với người ta, và để chê bai người
khác! Ngoài mặt, cô tỏ vẻ là một cô giáo già dặn, đầy kinh nghiệm, luôn pha trò
và khi cần thiết cô nghiêm khắc đến mức ghét cay ghét đắng. Cô hay nói miên man
đến nỗi chúng em phải “chạy”… Cô thích nói những câu bông đùa khiến
chúng em cười vỡ cả bụng. Em biết cô chưa từng để ý đến em, thế nhưng, em nghĩ,
đã đến lúc em bày tỏ cảm nghĩ của mình nhân ngày quan trọng này! Em rất cảm ơn
cô về những gì cô làm cho em và xin lỗi cô về những gì em đã gây ra! Cô nhé!

Lời
xin lỗi thứ tư, thứ năm, thứ sáu, thứ bảy…. Còn nhiều, nhiều lắm những lời em
muốn nói với các thầy cô, điều mà những dòng viết này không bao giờ thể hiện
nổi. Em không mong các thầy cô đọc bài viết này và càng không mong các thầy cô
sẽ nhớ tên em. Em chỉ mong các thầy cô sẽ luôn luôn nhớ rằng, bọn học trò chúng
em có thể hơi vô tâm thật, nhưng chúng em sẵn sàng làm mọi điều vì những người
mà chúng em quý mến và tôn trọng. Chúng em giờ đây có thể chưa hiểu, nhưng sau
này sẽ hiểu và cảm thông cho các thầy cô nhiều hơn!

Hơn
hết, nhân ngày 20-11 em xin chúc các thầy cô kính yêu của em ở ngôi trường cấp
hai Lê Văn Tám, Q.BT ngày càng khỏe mạnh, gặp nhiều may mắn và có được những
học trò yêu thương mình!

Con xin lỗi cô

Thu Lâm

Kính
gởi cô Trần Thị Tuyết Nhung. Đã gần 10 năm rồi con không về thăm cô. Con là đứa
học trò lỗi đạo phải không cô? Nhưng cô ơi! Cuộc sống mưu sinh với bao điều khó
khăn. Con bây giờ đã trở thành sinh viên, vậy là con đã có thể về thăm cô. Ngày
xưa con đã hứa với cô rằng ngày nào con thành đạt con sẽ trở về thăm cô. Căn
nhà nhỏ ngày xưa ko biết có còn hình bóng của cô. Cô ơi! Con cám ơn cô đã dạy
cho con biết thế nào là yêu thương, tha thứ. Phải biết vươn lên khi vấp ngã vì
cuộc đời không là những con đường thẳng tắp. Cuộc đời là những mê lộ để ta tìm
tòi khám phá…Cô ơi, con nhớ tất cả những lời cô dạy. Con ngàn lần chúc cô
khoẻ mạnh và hạnh phúc. Cô ơi! Con sẽ về thăm cô.

Cám ơn tất cả thầy cô trường
Nguyễn An Ninh

Ngọc

Mực
Tím ơi! Tôi không biết nói gì nữa…hãy thay mình gởi đến thầy cô của mình
những lời chúc tốt lành. Đơn giản mình chỉ muốn nói cám ơn thầy cô thật nhiều.
Mong thầy cô luôn khỏe mạnh. Em yêu tất cả các thầy cô trường Nguyễn An Ninh
yêu dấu.

Anh chàng đẹp trai

Nguyễn Phan Hồng Loan

Kính
gởi thầy Ngô Trí Long kính mến của tụi em! Thầy có biết tụi em giờ đây đang nhớ
thầy nhiều lắm không? Thầy là người thầy tuyệt vời nhất mà em từng gặp đó. Thầy
không những là thầy mà còn là 1 người anh của tụi em nữa. Nhiều lúc em biết
thầy buồn vì tụi em nhiều lắm nhưng thầy vẫn không trách tụi em. Tụi em cũng tự
nhủ sẽ không làm thầy buồn nữa nhưng không hiểu tại sao vẫn làm cho thầy phải
bận lòng! Tụi em xin lỗi thầy nhiều. Nhưng thầy có biết không, từ khi thầy là
GVCN của tụi em thầy đã có 1 biệt danh rồi. Đó là: anh chàng đẹp trai

Chúc
thầy mãi là thầy kính yêu của tụi em, mãi mãi nghe thầy! Chúc thầy, cô và baby
luôn khoẻ, trẻ, đẹp. Chúc thầy mãi đẹp trai (hì hì). Một ngày nào đó em sẽ lại
thăm thầy, vì em là học trò nhỏ của thầy nè! “bé Loan 8a 5”

Cám ơn thầy cô

Nguyễn Ngọc Phương

Cám
ơn thầy cô ! Những ngọn nến tuyệt vời và kì diệu đã thắp sáng tâm hồn con bằng
niềm tin và tri thức. Người đã an ủi ,dỗ dành con trong vòng tay tràn ngâp tình
yêu thương, và chính bàn tay kì diệu ấy đã chắp cánh biết bao ước mơ và hoài
bão của con. Thầy cô đã âm thầm lặng lẽ nhìn những bước chân của chúng con bước
vào đời. Mỗi ngày đối với con chính là một món quà vô giá nhưng chính thầy cô
là món quà kì diệu mà Tạo Hóa đã ban tặng cho con. Thày cô đã mở cánh cửa sổ
tri thức của con và nắm bàn tay con vượt qua tất cả thử thách của cuộc đời

Em sẽ về thăm

Trần Văn Giáp


kính mến!

Lời
đầu tiên em chúc cô luôn mạnh khỏe công tác tốt. Cô ơi ! Thấm thoát tụi em ra
trường gần 5 năm rồi. Sau 5 năm con đường của hơn 50 thành viên lớp mình rõ
ràng hơn. Với em thành công chưa giám khẳng định vì mọi thứ ở phía trước vẫn
còn phụ thuộc rất nhiều vào cố gắng của em. Nhưng em nghĩ mình đang đi đúng
đường, dù con đường ấy gồ ghề, khó khăn nhưng tuổi trẻ phải chọn lấy gió ngược
mới bay cao lên được phải không cô.

Những
bài học đầu tiên em vẩn nhớ, và cô sẽ rất vui nếu biết chính những gì cô đã
hướng cho em ngày nào đang giúp em tự tin, vững vàng hơn trên đường đi của
mình. 5 năm rồi em không hề gặp lại cô, mặc dù em vẩn về quê thường xuyên. Mỗi
lần về, em vẫn ghé vào, đứng lâu ở cổng trường. Và lặng người trước lớp học nhỏ
xíu, lụp xụp.

Em
cũng ghé qua con đường lớn vào nhà cô, nhưng em không dám vào thăm cô…Mỗi lần
kể về cô, Em là người nhắc đến cô đầu tiên với sự kính trọng và khâm phục,
nhưng lúc nào cũng vậy sau đó là một khoảng lặng em không tả được. Cô ơi ! hãy
tha lỗii cho em. Nhất định em sẻ trưởng thành hơn. Chúc cô và gia đình luôn
mạnh khỏe .

Người cha thứ hai của tôi

Diệu Hoa

Thầy
xuất hiện như một vị cứu tinh của đời tôi. Con đường học tập, tương lai của tôi
đáng lẽ sẽ còn đi xuống rất nhiều nếu ngày đó tôi không gặp thầy. May mắn đã
không cho tôi cơ hội thi vào trường mình thích và vào lớp đứng đầu khối sáu chỉ
bởi nửa điểm. Nhưng đến bây giờ tôi vẫn không vẫn không ngờ việc thiếu nửa điểm
ấy đã làm thay đổi tất cả, tôi suýt nữa đã không được học với thầy.

Chính
tình yêu thương học sinh vô bờ bến của thầy đã làm thay đổi tính cách ngang
bướng, chán học của tôi. Thầy đã đưa tâm hồn tôi từ nơi sâu thẳm của chán nản,
thất vọng,đến vùng đất tràn đầy ánh sáng của niềm tin. Thầy đã dạy cho tôi bài
học làm người, biết đứng lên khi vấp ngã và đối đầu với thử thách. Thầy cho tôi
tất cả những điều mà tôi còn thiếu. Tôi sẽ không bao giờ làm được việc gì nếu
thiếu những điều tưởng chừng rất nhỏ bé ấy. Ngày ấy, tôi hay bị thầy đánh vì
tội ẩu, nhưng chính sự nghiêm khắc của thầy đã giúp tôi nắm vững được bài và
càng ngày càng ham học hơn.

Thầy
như người cha thứ hai của tôi, một người cha mà tôi hết lòng kính trọng, nhớ
ơn. Suốt đời tôi sẽ không bao giờ quên được công lao trời biển của thầy.

Thầy
ơi, em sẽ cố gắng học thật giỏi để mãi mãi xứng đáng là học trò của thầy. Em sẽ
nuôi dưỡng, nâng niu ngọn lửa cháy bỏng của niềm tin và nghị lực mà ngày nào
thầy đã trao cho em, ngọn lửa bất diệt ấy sẽ tồn tại mãi mãi trong em. Thầy ơi,
em cám ơn thầy nhiều lắm. Em xin kính gửi tất cả lòng kính trọng của mình đến
thầy Trần Cao Vĩnh Tuyên, người thầy đầu tiên của em.

 Người thầy yêu dấu

hoatímbângkhuấng


lẽ trong cuộc sống của mỗi chúng ta đều có những kỉ niệm khó phai. Riêng mình
kỉ niệm khó phai nhất có lẽ là với một người thầy. Lúc đầu hình ảnh của thầy
đập vào mắt tôi một cách mãnh liệt. Một ông thầy đẹp trai dạy lại giỏi. Từ đấy
tôi bắt đầu thần tượng thầy, ngưỡng mộ thầy.Tôi nghĩ tuổi học trò của mình sẽ
trôi qua một cách bình thường nếu như không có một sự cố xảy ra.

Lần
ấy tôi đứng ngay góc lớp, bất ngờ tôi chạy ra và…tôi và thầy chạm mặt nhau.
Không hiểu sao lúc ấy tôi sững ra nhìn thầy chăm chăm. Và từ lúc ấy tôi bắt đầu
thấy mình yêu mến thầy hơn bình thường. Mọi chuyện bắt đầu rắc rối cho những
năm tháng còn lại của năm cấp 2. Từ ngày ấy tôi có cảm giác như thầy luôn nhìn
tôi chăm chăm. Nhưng cũng từ lúc ấy tôi mới biết rằng thầy là một người thầy
tuyệt vời.Thầy quan tâm học sinh từng phút từng giây.Thầy nhìn tôi một cách tức
giận khi tôi cùng lớp phạm lỗi.Thầy vui mừng khi thấy tôi có kết quả học tập
tốt.


sau này khi lên cấp 3 tôi mới hiểu rằng đó là những ánh mắt thể hiện sự quan
tâm, lo lắng cho học sinh. Chứ không có ý gì khác như tôi từng nghĩ ! Và giờ
đây khi đã là cô nữ sinh cấp 3, tôi hy vọng một ngày không xa, tôi có thể trở
về trường cũ để nói lời cảm ơn thầy. Viết bài này em xin kính tặng thầy Nguyễn
Viết Trực.

Lời xin lỗi gứi cô

Nguyễn thị Ngọc Châm


yêu quý của em! Em muốn nói với cô lời xin lỗi. Cô biết không, em không có ý
làm cô buồn vì em biết sắp dến ngày “NHà GIÁO VIỆT NAM_20/11″. Có lẽ
cô rất thất vọng về em phải không cô? Từ năm ngoái cô luôn tin tưởng em. Cô còn
động viên em phải học tốt. Thế mà đầu năm nay em dã àm ảnh hưởng lớp rât nhiều.
Cô thường nói bọn em đang ở tuổi ..”dở hơi” có lẽ cái tuổi này là vậy
cô nhỉ! Cô cũng đã qua cái tuổi của bọn em, chắc cô cũng hiểu chúng em. Nhưng
em vẫn phải xin lôi cô. Một lờii xin lỗi chân thành từ nhóc học trò của cô.

 

Em lên sẵn kế hoạch phá thấy

Đặng Thị Kim Ngân

Tự
nhiên hôm bữa chạy xe ngang trường cũ, mình tình cờ gặp lại thầy Toàn, người đã
dạy mình môn Anh Văn năm lớp 8. Mình reo lên vui sướng “thầy Toàn”.
Mình chỉ kịp reo lên vậy thôi, vì đang vội mình phải chạy luôn, chưa kip nói gì
với thầy, dù lòng thật tiếc!

Về
nhà, mình miên man suy nghĩ bao nhiêu kỉ niệm về thầy…

Thầy
nhớ không? Cái năm đầu tiên thầy về dạy ở truờng, dạy ngay đúng lớp em. Lúc
thầy mới bước vào lớp, em đã có ấn tượng đặc biệt ngay. Thầy biết vì sao không?
Từ trước em rất không thích môn Anh Văn và cũng không thích luôn thầy cô dạy
môn đó nữa. Hơn nữa trước giờ toàn học cô, lần này được học thầy, em cảm thấy
rất đặc biệt, mà lại là một thầy giáo trẻ mới về trường nữa!

Em
đã lên sẵn một kế hoạch để phá thầy, và điều đó cũng thành công. Tại vì thầy
vào lớp người đầu tiên thầy gọi trả bài, hay đặt câu hỏi đều là em. Và em chỉ
cần nghe thầy kêu chữ Kim… là em đoán chữ tiếp theo là chữ Ngân rồi. Có lẽ
cũng vì thế mà thấy nhớ kỹ luôn tên em Kim Ngân. Lúc đó chắc thầy nghĩ em là
chúa lười, vì em không bao giờ trả lời đúng những gì thầy hỏi. Lúc đó em nghĩ, để
xem thầy có chịu nổi em không? Nhưng rồi em thật sự nể thầy, vì thầy chịu nổi
những trò quậy phá của em bằng một thái độ vui vẻ. Cuối cùng chính nhờ thầy mà
em càng có cảm tình hơn với môn Anh Văn và tình cảm thầy trò mình có lẽ cũng
bớt gây cấn hơn. Cuối năm đó kết quả môn Anh Văn của em có chút tiến bộ nhờ
thầy đó.

Thầy
nhớ lần đi Madagui khoong? Trên xe hai thầy trò mình thi nhau nói về chuyện ma,
vui ghê thầy hen! Em nhớ thầy còn mời em uống cà phê, hi hi. Khi thấy táo thầy
mua nguyên một bao làm bữa đó cả lớp được ăn táo no luôn! Em cảm thấy không còn
gây cấn với thầy nữa, ngược lại em càng thấy nể thầy nhiều lắm!

Thầy
rất tích cực, những lần trường tổ chức hội hè thầy đều lăng xăng làm đủ chuyện
đến mướt mồ hôi. Em còn nhớ Noel năm lớp 9, em đã tặng thầy tấm thiệp em tự
làm, không biết thầy còn giữ không? Và Tết vừa rồi, em có nhờ con bé học trường
cũ, chuyển giùm em bức thư pháp em viết tên thầy. Sắp tới 20/11 nữa rồi, lần
này em sẽ cố tìm bằng được nhà thầy để đến thăm thầy rồi hai thầy trò mình sẽ
cùng tám tiếp về chuyện ma thầy hen!

Ah
nếu được em sẽ dắt bạn trai em cùng đi để giới thiệu với thầy luôn. Có lẽ thầy
cũng sẽ thích bạn trai em lắm. Thầy ơi, bây giờ em học khá môn Anh Văn lắm đó.
Em đang luyện sơ cấp Toefl nè. Thầy ngạc nhiên và vui lắm phải không?

Lời
cuối cùng em muốn nói là em cám ơn thầy nhiều lắm!

(Tặng
thầy Lê Hữu Thanh Toàn)

Là thầy và là người bạn

Trang


Hương yêu mến, thật sự khi mẹ nói sẽ nhờ cô làm gia sư em chẳng vui chút nào.
Lúc đó em không thích cô. Em lạnh lùng, ít nói. Cô chỉ bảo, em làm theo.Thế
thôi! Nhưng thời gian qua đi, em nhận ra cô thật tuyệt! Cô dạy em không chỉ
những bài học tiếng Anh mà còn là bài học cuộc đời. Những lúc em buồn hay lo
lắng, tâm trạng bất ổn, cô đã ngồi bên cạnh chỉ để nghe. Cô chia sẻ với em
những kỷ niệm của cô và của em. Đối với em, cô không chỉ là một giáo viên mà
còn là một người bạn. Một người không bao giờ khiến em phải lo sợ. Cho đến bây
giờ khi cô không còn dạy em nữa, cô vẫn quan tâm đến em như bạn bè tốt. Em yêu
cô nhiều dù không bao giờ em nói ra điều đó. Cám ơn cô về tất cả!

Người Thầy đặc biệt

Tansy

Thời
gian qua nhanh Cô nhỉ! Mới đó mà bốn năm rồi, bao nhiêu kí ức, bao nhiêu yêu
thương. Trong kí ức của em, những ngày đầu học với Cô là những ngày “kinh
khủng”, vì Cô lúc nào cũng nghiêm khắc mà lại hay kiểm tra đột xuất, và
cái lí do quan trọng nhất là em rất ghét môn Văn của Cô. Nói ra thế này Cô có
buồn không nhỉ?

Con
nghĩ năm lớp 10 chắc là Cô chẳng thích em đâu, một đứa học trò hễ cứ đến giờ
Văn là lại trơ cái mặt lạnh như tiền ra và mỗi lần kiểm tra là mỗi lần em không
thuộc bài. Cứ ngỡ như là “học sinh cá biệt” ấy Cô nhỉ?! Vậy mà bây
giờ, tình thầy trò của mình lại phát triển tốt đẹp đến như vậy. Với em, Cô
chính là người đã đem đến hứng thú học Văn cho em. Và quan trọng hơn Cô đã mang
đến cho em niềm tin vào hình ảnh một người Thầy hết lòng vì học sinh, đã truyền
đến em ngọn lửa đam mê, để giờ đây em lại ngồi dưới mái trường sư phạm.

Gặp
nhau suốt mà chẳng bao giờ em nói được với Cô những lời muốn nói từ lâu lắm
rồi, đó là XIN LỖI và CẢM ƠN. Em xin lỗi vì những suy nghĩ không hay về Cô
trong những buổi đầu, cả những lần chán chê không chịu học hành gì cả. Và cảm
ơn Cô rất nhiều vì tình yêu thương mà Cô đã dành cho em. Em biết giờ đây Cô
đang có nhiều chuyện buồn, em cũng không biết nói thế nào với Cô, hãy xem những
muộn phiền đó chỉ là những thử thách cho sự mạnh mẽ của Cô, Cô nhé!

Em
tin rằng Cô sẽ vượt qua và emsẽ lại nhìn thấy hình ảnh quen thuộc của Cô mỗi
khi trở về: tự tin, mạnh mẽ, hóm hỉnh nhưng cũng đầy nghiêm khắc! Với em, Cô
luôn luôn là một NGƯỜI THẦY ĐẶC BIỆT!

Cô nhớ

Nhu


ơi! Em xin lỗi vì đã lâu rồi em không về thăm cô. Không phải em không nhớ mà
ngược lại em nhớ cô vô cùng nhất là vào những ngày tết thầy cô. Em muốn vượt
qua nỗi mặc cảm của mình để về thăm cô nhưng em không thể. Em đã từng thử đến
tìm cô nhưng em lại quay về trong lặng lẽ vì nghĩ rằng mình không xứng đáng với
những gì mà ngày xưa cô đã từng mong. Em rất muốn về để nói rằng: cô ơi em nhớ
cô nhiều lắm! Giờ, em đang tiếp bước chân cô. Em sẽ sống xứng đáng như những gì
cô mong đợi. Mối năm vào ngày 20/11 em đều nhớ cô nhiều lắm. Em tự nhủ, khi nào
ra trường và là một cô giáo thật sự, em sẽ về để nói: cô ơi em có lỗi! Có muộn
quá không cô?

Đừng nổi nóng

nhocbaby

Đây
là năm đầu tiên tụi em bước vào ngôi trường cấp 3 với nhiều thứ lạ lẫm. Tụi em
còn chưa suy nghĩ được nhiều nên có thể đôi lúc làm cô không vui và thất vọng.
Nhưng cô biết không, mỗi lần cô nổi nóng là tụi em cảm thấy “ghét” cô lắm. Cô
dạy Anh Văn. Môn Anh Văn rất quan trọng đối với tụi em. Thầy cô nào mà chẳng
muốn học trò của mình được học giỏi. Nhưng đôi khi cô dùng những lời lẽ không
hay để la rầy tụi em. Những từ có thể nói là xúc phạm đến tụi em và cả gia đình
của chúng em nữa. Cả lớp không thích cô những lần như vậy nhưng không ai dám
nói. Nhân sắp đến ngày Nhà Giáo, em góp ý cô đừng buồn. Em mong cô tha lỗi cho
em vì “cả gan” nói lên nhũng suy nghĩ của mình. Chúc cô mạnh khoẻ để dạy dỗ
chúng em.

Người đăng: Nguyễn Thị Mỹ Phụng – Nhóm Admin

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng