THẾ NÀO LÀ TRUNG THỰC!

Trung thực là có lương tâm trong sạch “đứng trước mình và trước người”. Trung thực là ý thức được cái đúng và phù hợp về vai trò, cách hành xử của mình và mối quan hệ của minh với người. Ở đâu có sự trung thực, ở đó không có thói đạo đức giả, hay sự giả tạo, gây ra sự nhầm lẫn và nghi ngờ trong suy nghĩ và cuộc sống của người khác. Trung thực đem lại cuộc sống chính trực, ngay thẳng bởi cái ta bên trong và bên ngoài là một, là một hình phản chiếu.

Trung thực là nói những gì mình nghĩ và làm những gì mình nói. Không có sự mâu thuẫn, khác biệt giữa ý nghĩ, lời nói, và hành động. Những sự nhất quán ấy là những minh chứng rõ ràng cho người khác. Cái tôi bên trong khác biệt hay đối lập với cái tôi thể hiện bên ngoài gây ra cản trở và tác hại, bởi người ấy không thể thân cận, gần gũi với bất kỳ ai khác, mà cũng chẳng ai muốn gần gũi người hai mặt ấy. Một số người nóĩ : “Tôi trung thực, nhưng chẳng ai hiểu tôi.” Như thế không phải là trung thực. Trung thực là trong sạch như một viên kim cương, không tì vết, và không bị khuất lấp vào đâu được. Giá trị của sự trung thực hiển hiện ở hành động của chúng ta.

Những ý tưởng trên được nêu ra như một trong những định hướng cho quá trình hình thành khái niệm và tư vấn tại phiên họp đầu tiên của tổ chức Quỹ Cứu Trợ Nhi Đồng Liên Hiệp Quốc tại New York năm 1996.

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng