NGUYỄN THỊ MỸ PHỤNG
Thủ lĩnh nhóm Sao Thuỷ– Sao
Bắc Đẩu Bắc Tao Đàn
BÀI VIẾT CẢM NHẬN
“Hạnh phúc là có
thật – hãy nuôi dưỡng yêu thương”
Những ngày cuối cùng của năm, trẻ em váy áo tung tăng xuống phố. Người
người hối hả với những bộn bề công việc, sao cho thật nhanh để còn kịp chuyến
tàu về thăm quê hương, gặp mặt những người thân yêu. Cái lạnh của đất trời đang
dần thấm vào da thịt, làm ta càng khát khao, muốn nhanh chân về bên cạnh những
yêu thương ấm áp. Riêng tôi, như bao người, tôi cũng có một quê hương gắn liền
với tuổi thơ tôi. Tôi cũng may mắn có một gia đình với ba mẹ cùng cô em gái
nhỏ. Hơn nữa tôi lại còn có một mái nhà thứ hai, là đại gia đình Sao Bắc Đẩu
của tôi – nơi mà tôi cũng hết mực yêu thương và luôn có những người thương yêu
tôi. Thế nên, đôi khi chẳng cần phải đi đâu xa, tôi cũng cảm thấy được những
tình thương yêu ấm áp ngập tràn quanh tôi. Tôi vẫn cảm thấy được những thân
thiết, gắn bó đang quây lấy mình. Và tôi biết, hạnh phúc là có thật!
Tuổi thơ được gắn liền với quê hương cũng là một điều hạnh phúc. Tôi sinh
ra và lớn lên ở thành phố, vì thế tôi chẳng biết con trâu và những cánh đồng là
như thế nào, ngoại trừ trong bài ca dao ba tôi dạy:
“Trâu ơi ta bảo trâu này
Trâu ra ngoài ruộng trâu cày
với ta…”
Bài
ca dao mà tôi thuộc nằm lòng dù chưa vào lớp một, chỉ nhìn thấy con trâu cùng
cánh đồng qua những trang sách, những tấm ảnh màu và qua trí tưởng tượng của
trẻ con. Khi tôi lớn thêm một chút, được mẹ dẫn về quê chơi mỗi dịp hè. Tôi
chạy tung tăng trên con đường đê, lăng xăng với cái trò chơi nhảy dây, cò cò,
đánh đáo. Tôi loay hoay với ống thụt, những cây súng bắp chuối hay những chiếc
ná bắn chim. Tôi ôm thân cây chuối ông ngoại chặt cho tôi, đạp bì bõm tập bơi.
Tôi còn tập tành chèo chiếc xuồng ba lá của ông ngoại, dù nó quay vòng vòng
giữa sông. Thế nên quê hương trong tôi là những lần trèo cây, hái trái, là
những chiếc cầu khỉ, cầu dừa. Quê hương trong tôi còn là những lần mò cua, bắt
ốc về nhà với bộ dạng lấm lem, để khi giặt đồ mệt mẹ lại mắng. Bao năm lớn lên
cùng quê hương dù mỗi năm chỉ ba tháng hè, nhưng tôi lại chẳng bao giờ quên
được. Quê hương đã mang đến hạnh phúc cho tôi bằng những trải nghiệm, bằng sự
bình yên và bằng những vẻ đẹp tấm lòng tình làng nghĩa xóm. Những bài học đầu
đời mà quê hương đã dạy tôi về hạnh phúc là đẹp như thế!
Gia
đình tôi – nơi ba mẹ đã nuôi tôi khôn lớn, chăm sóc dạy dỗ và yêu
thương tôi, luôn bên cạnh tôi dù khó khăn hay đau ốm. Tôi vẫn nhớ mãi những
ngày đầu tiên đi học, dù nhà có xe máy nhưng ba vẫn thích đèo tôi đến lớp trên
chiếc xe đạp cũ. Đạp xe chầm chậm trên đường đi, ba dạy tôi biết bao nhiêu
điều, thế nên mỗi ngày đến trường của tôi đều có những bài học cuộc sống thú vị
từ ba và những bài giảng tuyệt vời từ thầy cô. Cuộc sống thật nhỏ bé và
kỳ lạ? Đôi khi có những điều tưởng chừng đơn giản nhưng lại trở nên
phức tạp vô cùng? Những điều đơn giản thân thuộc như gia đình chúng ta, mà
vô tình hay cố ý đôi khi chúng ta không hề quan tâm. Có một bài hát mà tôi luôn
yêu thích và muốn dành tặng cho ba: “Từng sáng ba chở con đến trường, nắng lấp
lánh trên đường xa. Và con biết ba thương con thật nhiều, nên con thương ba
nhiều hơn…. Bao mùa thu qua, rồi bao mùa đông đến, ba vẫn thương con như thuở
nào. Cho dù con ba, giờ đây vừa khôn lớn, ba vẫn thương con như ngày xưa…..” .
Mỗi ngày trở về nhà sau ngày làm việc vất vả và căng thẳng, được
ăn những món ăn ngon do chính tay người thân yêu nấu. Được đắm chìm
trong giấc ngủ để mơ giấc mơ cổ tích của riêng mình.. Nếu cuộc sống
chỉ toàn một màu hồng như thế.. Cứ bình yên mà trôi qua như thế.
Không phải suy nghĩ điều gì thì có lẽ hạnh phúc sẽ luôn hiện hữu
mà không ai phải nhọc công vất vả kiếm tìm. Và đâu đó sẽ không còn
những giọt nước mắt, nỗi đau và lòng hận thù…Với sự hy sinh và tình yêu
thương ba mẹ luôn dành cho thôi thì đương nhiên là tôi không thể nào không yêu
quý và kính trọng. Gia đình là mái ấm bền vững chở che, ba mẹ là lá chắn tin
cậy cho nhiều thế hệ con trẻ trưởng thành. Gia đình chính là những tình yêu
thương gần gũi, là những hạnh phúc bền lâu mà mỗi người chúng ta cần giữ gìn và
trân trọng!
Còn đại gia đình Sao Bắc Đẩu của tôi thì sao? Chúng tôi là những người đồng
đội, những người anh chị em cùng sống dưới mái nhà, luôn yêu thương nhau dù
chẳng phải là ruột thịt. Chúng tôi già trẻ lớn bé đều có, đủ các ngành nghề
khác nhau, tính tình cũng khác nhau nhưng chúng tôi có một tình yêu
chung dành cho ngôi nhà thứ hai này. Tôi biết rằng: “Không ai sinh ra đã là của nhau, khác
nhau là điều dễ hiểu, vì thế nếu đã yêu, hãy dung hòa bằng cách sửa
đổi bản thân và hướng đối phương về những điều gần gũi để cả hai cùng chạm đến
sự đồng cảm”. Mỗi người một tính cách khác
nhau nhưng ai cũng hòa đồng, vui tính, luôn quan tâm hỏi thăm nhau, tạo cho
nhau sự gần gũi, yêu thương… Dẫu biết rằng chúng tôi khác nhau, nhưng chúng
tôi luôn hết mực quan tâm và giúp đỡ nhau, luôn bên cạnh nhau yêu thương và
chia sẻ. Chúng tôi đã cùng nhau vượt qua bao nhiêu khó khăn thử thách, để rồi
những con tim yêu lại tìm thấy nhau, với một tình yêu mang tên “Sao Bắc Đẩu”.
Tình yêu ấy thân thương và bao la đến lạ, khiến chúng tôi có thể sẵn sàng cống
hiến, hy sinh để xây dựng nó ngày càng lớn mạnh. Khi ở trong một tập thể mà mọi
người tôn trọng nhau chân thành, chia sẻ giúp đỡ nhau, cùng nhau phấn đấu, hy
sinh và bao dung cho nhau thì theo tôi đó chính là gia đình tuyệt vời nhất. Có
thể tôi hơi cầu toàn khi nói như vậy nhưng ai mà chẳng muốn có một gia đình như
thế.Tôi đang cảm nhận “tất cả” và làm tất cả những gì có thể để vun
đắp cho gia đình này đó. Đơn giản chỉ là để lớn hơn, trưởng thành hơn. Tôi còn
có một nhóm sao các em lớp 4 – 5, các tình yêu nhỏ ấm áp của tôi mỗi sáng chủ
nhật hằng tuần. Bao năm trôi qua, nhìn các em ngày một trưởng thành hơn chính
là nguồn động lực to lớn giúp tôi hoàn thành công việc. Em ruột tôi không gọi
tôi bằng chị Hai, chỉ gọi chị xưng em. Nhưng trong ngôi nhà chung thứ hai này,
tôi lại có cả một đàn em nhỏ. Dù chẳng phải ruột thịt nhưng các em cứ tíu tít
luôn miệng gọi tôi là chị Hai. Chị Hai ơi, chải tóc cột nơ cho em với. Chị Hai
ơi hôm nay em tự cột giày được rồi. Chị Hai tuần này em được hai điểm 10 đó.
Chị Hai ơi em phụ chị làm nha! Không riêng gì nhóm sao của tôi, các bé nhóm sao
lớp 2 – 3, tiểu sao cũng khiến tôi yêu nhiều như thế! Gia đình Sao Bắc Đẩu dành
cho tôi niềm hạnh phúc bé nhỏ mà to lớn như thế! Thương nhiều, yêu nhiều và nhớ
nhiều. Khi ngày nào mỗi điều ta bắt gặp cũng toàn là những niềm vui,
hạnh phúc. Khi mỗi buổi sáng thức dậy đón ánh bình minh
bằng một nụ cười, thì có lẽ đó là những điều tuyệt vời nhất trong
cuộc đời của mỗi một con người.
Tự nhủ lòng về những dấu yêu, những kỷ niệm dẫu buồn, dẫu vui rồi
cũng với thời gian mà bạc màu đi theo năm tháng. Rồi tất
cả, tất cả cũng sẽ được gom góp lại xếp vào một ngăn nào đó rất riêng trong cuộc hành trình
của riêng tôi. Những tổn thương, những khổ đau mất mát rồi cũng sẽ
nhanh chóng bị lãng quên, sẽ chỉ còn đọng lại những nụ cười ngập tràn kiêu hãnh, tin yêu… Một năm đã qua đi, vẫn những bụi đường và gió lạnh đấy thôi, vẫn là ta với
một tâm hồn bé nhỏ đến mong manh đấy thôi. Nhưng dường như từ lâu lắm rồi đã thôi
không còn xao xác chông chênh nữa. Tâm hồn ấy giờ đây sau tất cả đã biết cách
tự yêu thương bản thân mình, tự biết cách yêu thương mọi người, tự biết
cách trân trọng yêu quý những tình
cảm thiêng liêng ấy. Trái tim ấy, tâm hồn tôi sẽ vẫn cứ tin, vẫn cứ yêu, vẫn cứ
hạnh phúc với cuộc sống này bằng hết thảy những rung cảm khát khaonồng cháy…
Trong cuộc sống không phải ai sinh ra
cũng đã là một người hoàn hảo.. Cuộc sống chính là tập hợp vô số
các hạt bụi.. Và mỗi một con người được ví như những hạt bụi nhỏ
bé đó.. Thất bại. Thắng thua. Hạnh phúc hay Nước mắt.. Đó là quy
luật của lẽ tự nhiên của cuộc sống vốn đã phức tạp này, sẽ càng
phức tạp hơn với những ai không dám tự đối mặt với chính mình. Đôi
khi gặp thất bại, đau đớn, gục ngã, khóc..thì hãy hiểu đó là thử
thách để ai đó trưởng thành, biết quý trọng, gìn giữ những gì mình
đang có. Biết đứng dậy mạnh mẽ bước tiếp khi gặp thất bại. Đừng bao
giờ đánh mất đi những gì mình đang có nếu không muốn dùng cả đời
để bắt đầu lại.. Những ai hiểu ra điều đơn giản này thì người đó
mới là người có cuộc sống, hạnh phúc thực sự. Và bạn hãy nhớ phải luôn mỉm cười. Bạn không cần phải nêu ra một lý do nào đó cho việc mỉm
cười. Chỉ một việc bạn đang tồn tại và đang đến cùng cuộc sống, như thế là đã
quá đủ để mỉm cười. Hãy dành
tình yêu thương của mình cho tất cả mọi người để cùng nhau nuôi dưỡng yêu
thương. Khi ấy bạn sẽ có thể vui vẻ nói cùng tôi: “Vâng, hạnh phúc là điều có
thật!”
Vậy là năm 2013 đã khép lại, và chúng ta
cùng tin tưởng, cùng đón chào năm mới sắp đến, hy vọng cho một năm mới ngập
tràn những điều hạnh phúc và suôn sẻ.Tôi cầu mong cho bản thân, gia đình và
những người tôi yêu thương luôn an khang và dồi dào sức khỏe. Mong cho ông bà,
cha, mẹ cũng luôn khỏe mạnh, mong cho các cháu, các em ngoan ngoãn học giỏi. Hơn hết tôi cầu mong cho chính bản thân mình sẽ có môt năm luôn luôn phải
cố gắng, tiếp tục học tập rèn luyện và
trưởng thành, bạn bè và tất cả những mối quan hệ mới luôn bền
vững và tin tưởng. Mong có được sự vui vẻ, thanh thản, hạnh phúc, mong lúc nào cũng sẽ bận rộn với những công việc có ích cho xã hội. Và tôi cũng chỉ muốn cầu mong rằng bản thân sẽ luôn hạnh phúc và mỉm cười rạng rỡ dù có
chuyện gì xảy ra cũng sẽ mạnh mẽ để vượt qua tất cả khó khăn đang chờ đợi phía
trước.
Tôi xin chúc cho gia đình Sao Bắc Đẩu chúng ta ngày càng phát triển vững
mạnh hơn nữa. Chúng ta hãy cùng nhau tiếp tục nuôi dưỡng những tình yêu to lớn
dành cho gia đình thứ hai này nhé! Cuối
cùng tôi muốn gửi lời chúc mừng năm mới đến tất cả! Chúc cho chúng ta một năm
mới với những điều mới mẻ, vạn sự như ý và bình an! Happy
new year!