TÔI SỐNG ĐẸP-TÔI SỐNG CÓ NGHĨAThủ lĩnh Sao Thiên Bình
Trên con đường dài dằng dặc của mình, ai chẳng có rất
nhiều hôm nay và ngày mai. Và đó là món tài sản vô cùng quý báu. Nhưng nó cũng
lại có hạn. bởi bạn tiêu phí hôm nay và chẳng đợi đến ngày mai nữa, ngày mai nối
tiếp ngày mai, ngày mai tiêu phí lại đợi ngày mai. Ngày mai nối tiếp ngày mai,
như vậy liệu đời người còn bao nhiêu ngày mai nữa đây? Không nên quên rằng, thời
hạn là vô tận, nhưng đời người là hữa hạn, ngày mai trong quãng thời gian trăm
năm có đáng là bao? Sẽ có một ngày khi tử thần đến hỏi thăm bạn thì khi đó chỉ
còn có hôm nay, và không bao giờ có ngày mai nữa. Đến lúc đó ngoảnh lại nhìn đằng
sau bạn là rừng thông xanh mướt hay một đóng tro tàn hiu hắt vật vờ?
Sao
Bắc Đẩu – cái tên lúc đầu khi nghe về nó, tôi nghĩ nó là một chòm sao sáng sáng
nhất ở Phương Bắc như bình thường vẫn nghe trong trang sách hay một nơi nào đó
trên các kênh truyền thông. Nhưng lần này Sao Bắc Đẩu đã là một cảm giác mới,
đó là câu lạc bộ sinh hoạt kĩ năng truyền tin, kĩ năng sinh hoạt tập thể, kĩ
năng dã ngoại, kĩ năng giao tiếp, kĩ năng thực hành xã hội,…
Đến
với tôi, Sao Bắc Đẩu thật tình cờ, cảm xúc thật mạnh mẽ khi nói về nó. Nó không
nhòa đi cùng với thời gian, càng ngày nó như một thói quen, luôn xuất hiện
trong đầu tôi là một trách nhiệm sau khoảng thời gian sinh hoạt nơi đây.
Thời
gian là một dòng chảy vô hình, dòng chảy mạnh mẽ, cuốn phăng những gì không vững
vàng, và thời gian cũng lại là một minh chứng vĩ đại nhất cho những gì chúng ta
đã làm được điều có ý nghĩa.
Điều
cần phải suy nghĩ đó là cuộc đời của chúng ta, là sự gắn kết của dòng chảy thời
gian đó, chúng ta thường tiếc nuối đời người sao thật ngắn ngủi, thời gian qua
nhanh, nhưng đôi khi ta lại lãng phí những giây phút quý báu đó cho những việc
làm không có giá trị với bản thân cũng như xã hội.
Thực
tế là thế, đời sống mong manh và ngắn ngủi, ngày hôm nay thật quý, chúng ta phải
sống cho thật nhiệt tình và xứng đáng với những giá trị mà tạo hóa đã ban tặng
cho ta, để chúng ta không hối tiếc về những gì đã qua trong đời. Từ đó tôi biết
rằng mình phải sống có ý nghĩa, sống đúng nghĩa là một con người đang sống,
đang tồn tại trên đời. Tôi biết rằng tôi sống vì bản thân tôi và sống vì cuộc đời
này đáng sống biết bao. Tôi không nghĩ mình mang quá nhiều hạnh phúc đến cho mọi
người. Nhưng tôi có thể truyền dạy những kiến thức tôi có được cho một số trẻ
em đang sinh hoạt tại Tiểu Sao 5 Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu, tôi đồng thời mang lại
niềm vui cho các em cũng như gia đình của em. Ai cũng muốn cho con con em của
mình được vui chơi giải trí sau những giờ học hành, và trong khi giải trí các
em lại được thu thập một số kiến thức xã hội, các em sẽ mạnh dạn hơn khi tiếp
xúc với mọi người. Tôi đến với Sao Bắc Đẩu. Đây cũng là một thành công của tôi
khi tôi muốn trở thành một con người sống đẹp, ý nghĩa.
Qua
đây tôi hiểu tôi có giá trị như thế nào, nhân cách của tôi thế nào? Những việc
tôi làm có ý nghĩa như thế nào? Tôi có thể thông cảm, nhẫn nại hơn và biết chia
sẻ công việc cùng mọi người khi tôi có thể. Đây có lẽ là một đức tính có thể bổ
trợ cho tôi trong tất cả công việc mà tôi hướng đến.
Đã có lúc tôi nghĩ tại sao tôi phải làm những công việc tình nguyện, tự
nguyện như thế này? Trong khi mình hoàn toàn có thể dành những khoảng thời gian
ấy để vui chơi cùng bạn bè thỏa thích? Đây cũng là lí do tại sao tôi xác định
được vị trí vai trò của tôi trong công việc tại Sao Bắc Đẩu vì tôi hiểu được
giá trị của tôi khi tham gia vào việc sinh hoạt cộng đồng.
Ngoài ra tôi còn biết sắp xếp thời
gian của tôi sao cho thật hợp lí để có thể hoàn thành tốt ở tất cả vai trò
trong công việc, gia đình, học hành, rèn luyện sức khỏe và sinh hoạt cộng đồng,
đó là một sự nổ lực rất lớn của tôi, đồng thời tôi nhận được sự cổ vũ nhiệt
tình từ nụ cười của các em và bậc phụ huynh. Nó là động lực khiến tôi không
ngừng rèn luyện bản thân và cống hiến, cống hiến nhiều hơn. Và mọi người trong
gia đình của tôi, họ ủng hộ những việc làm ý nghĩa này của tôi. Tôi cũng rất
vui và tự hào về gia đình của tôi.
Con người không thể không có những
lúc mâu thuẫn trong suy nghĩ, tôi cũng không là ngoại lệ, đôi khi dòng chảy suy
nghĩ của tôi nó không chảy đúng nhịp theo những gì tôi hành động. Tôi cho rằng
mình không nên tiếp tục ở lại để cống hiến, thời gian đó mình có thể kiếm tiền,
có thể hoạt động những gì chỉ có lợi cho bản thân và đặc biệt tôi có thể nghỉ
ngơi, dành những khoảng thời gian riêng cho mình. Nhưng tôi đã vượt qua được
những suy nghĩ ích kỉ, nhỏ nhoi này của mình để cùng cống hiến sức trẻ với anh
chị em tại Sao Bắc Đẩu bởi vì tôi biết tôi có giá trị khi tôi còn cống hiến.
Có lúc tôi lại thấy mình thật sự mệt
mỏi sau những nổ lực cho công việc, cho gia đình, cho học tập, cho bạn bè, cho
rèn luyện tôi lại dành thời gian để sinh hoạt cùng Sao Bắc Đẩu, quá nhiều áp
lực đối với một người con gái vừa là sinh viên vừa phải chú tâm vào việc học,
tôi lại có công việc làm thêm, và cả một gia đình của tôi, họ cũng cần tôi biết
bao, và một lần nữa tôi lại hướng mình đến công việc cộng đồng nhưng không vì
thế mà lãng quên việc học, gia đình. Tôi chắc chắn rằng rất nhiều anh chị em ở
ngôi nhà Sao Bắc Đẩu cũng thế, phải sắp xếp thời gian, nổ lực rất nhiều. Và tôi
tự cảm thấy trân trọng những gì tôi đã làm được cho đến ngày hôm nay. Khi tôi
càng trân trọng nó, tôi càng có trách nhiệm với nó và chính vì vậy mà tôi cảm
thấy tôi một lần nữa có ý nghĩa.
Có khi tôi cảm thấy mình không còn
xinh xắn, trắng trẻo như lúc trước, điều này không phù hợp với công việc mà tôi
đang hướng tới. Làn da của tôi có hơi đen, có hơi không được đẹp như bao người
con gái khác nhưng tôi lại cảm thấy mình thật ý nghĩa qua làn da ấy. Cái nắng
gay gắt của Sài Gòn mỗi chủ nhật hàng tuần đôi khi làm tôi khó chịu kinh khủng
nhưng tôi nghĩ đó là thử thách nhỏ để tôi có thể vượt qua những khó khăn thử
thách sau này. Nắng cháy là thế, mồi hôi là thế nhưng khi nghĩ về bản thân,
những việc mình đã làm được tôi vẫn thầm mỉm cười vì cuộc đời này, tôi sống có
ý nghĩa. Thời tiết là thế nắng là thế, và cũng không tránh khỏi những cơn mưa
bất chợt của Sài Gòn, tôi cùng đồng đội lại cùng nhau vượt qua cơn mưa ấy, chúng
tôi lại cùng nhau chung tay vượt qua những thử thách của thời tiết. Tôi cũng là
một cánh tay giúp Sao Bắc Đẩu phát triển. Cơn mưa như tưới mát cho những tâm
hồn nhiệt huyết này chứ không hề dập tắt sự căn tràn sự sống của sức trẻ.Tôi
lại thấy mình có ý nghĩa, tôi biết trân trọng những gì mình đang nắm giữ.
Tôi cũng học được cách tổ chức, quản
lí đội nhóm, khả năng tư duy của một
người lãnh đạo giúp tôi bền chí vượt qua khó khăn. Tôi cũng đồng thời nhận thức
được rằng, trong mọi thứ khi ta đã bắt tay vào làm thì phải có trách nhiệm và
làm bằng cả trái tim và cả bộ óc mới giúp ta hoàn thành công việc thật hiệu
quả. Qua đây, tôi biết nhân cách của tôi cũng dần hoàn thiện theo một con đường
phù hợp cho mỗi con người nói chung và con đường của tôi nói riêng, đó là trách
nhiệm, là ý thức, là trí óc, là đôi tay và trái tim.
Tôi sống không ghanh ghét, đố kị mà
luôn luôn cố gắng hoàn thiện bản thân vì tôi biết chẳng ai sinh ra là hoàn hảo,
vì thế tôi sống lạc quan và được mọi người yêu quí. Khi ta biết giúp đỡ người
khác mà không toan tính, thực sự chúng ta sẽ nhận lại rất nhiều, đầu tiên đó là
niềm vui, kế tiếp đó là lòng biết ơn và sự trân trọng của họ dành cho chúng ta.
Nó luôn tồn tại. Vì thế tôi cũng biết được rằng, cứ cho đi, như Tố Hữu cũng
viết “…là chiếc lá phải xanh, là con chim
phải hót, sống là cho chứ đâu nhận riêng mình.”. Sống không chỉ để nhận
thôi mà hãy cứ cho đi rồi ta lại nhận lại những gì xứng đáng với việc mình đã
làm.
Điều tôi nói chợt làm cho tôi nhớ đến
bài hát “Tự nguyện”, … “nếu là chim tôi
sẽ là loài bồ câu trắng, nếu là hoa tôi sẽ làm một đóa hướng dương, nếu là mây
tôi sẽ là một vầng mây ấm, là người tôi sẽ chết cho quê hương…”. Giai điệu
ngân nga với những ca từ cũng thật ý nghĩa làm cho tôi liên tưởng đến những anh
em, những đồng đội của tôi ở ngôi nhà Sao Bắc Đẩu, mỗi người là một viên gạch,
mỗi người là một cánh chim không mỏi mang trong mình một động lực to lớn, mỗi
người là một bông hoa làn gió mát từ tâm hồn, những mầm sống của sự nhiệt thành
đã làm nở rộ một hoa hướng dương, luôn tỏa nắng, những đóa hoa góp phần tô đẹp
cho đời cho người và cho chính bản thân của nó. Mỗi người cũng lại là những
vầng mây tươi đẹp làm cuốn đi những bụi mờ, toan tính của cuộc sống này, vầng
mây này sẽ giữ ấm cho những tâm hồn này, không bị nguội lạnh bởi sự dửng dưng
vô tư và những suy nghĩ của một số người dành cho họ, để rồi họ sẽ luôn tự hào
về những điều mình đã làm cho quê hương, cho đất nước mình. Họ sẽ vẫn tiếp bước
tiếp bước truyền thống của lớp lớp người
đi trước, đàn chim ấy sẽ “cất cao đôi
cánh mềm” để “cùng muôn trái tim đắm
say hòa bình”.
Tôi cảm thấy thoải mái và nhẹ nhàng lắm khi
truyền được niềm vui đến các em, các đồng đội. Tôi không chờ đợi người khác tạo
niềm vui cho mình để tôi có được niềm vui từ họ mang lại, tôi đã có thể tự tạo
ra niềm vui cho người khác và niềm vui cho mình. Tôi lại ý thức rằng tôi có ý
nghĩa.
Sự cống hiến của tôi không có nghĩa
là vĩnh viễn, cũng không có nghĩa là mãi mãi ở Sao Bắc Đẩu nhưng không vì thế
mà tôi từ bỏ niềm đam mê xây dựng ở ngôi nhà này, tôi vẫn đồng hành chung tay
đắp xây cho đời những bó hoa hướng dương thật đẹp, thật ý nghĩa. Bởi vì khi
khối óc có suy nghĩ về nó và xây dựng nó thì dù cho ở đâu chăng nữa thì tôi vẫn
có thể góp một phần sức và lực cho Sao Bắc Đẩu tồn tại và phát triển.
Và tôi mong sao sẽ có thật nhiều những con
người tình nguyện sẽ cùng chúng tôi xây dựng nên một xã hội của niềm vui, của
sự cống hiến. Đó cũng là một truyền thống tốt đẹp mà từ ngàn xưa đã ăn sâu vào
trong tiềm thức của mỗi con người Việt Nam chúng ta. Tôi mong sao ngôi nhà Sao
Bắc Đẩu ngày ngày sẽ lớn mạnh, sẽ luôn dang rộng vòng tay để chở che, vun đắp
cho những tinh thần vững bước để bước đi trên con đường mà họ đã chọn. Đó là
sức sống mãnh liệt nhất mà Sao Bắc Đẩu tồn tại với phương châm “Yêu nước – Dũng cảm – Hào hiệp – Cao
thượng”. Vì sự tồn tại của Sao Bắc Đẩu là có giá trị. Và mỗi con người
trong nó có ý nghĩa.
Nhân sinh nhật lần thứ 05 năm nay,
tôi chúc cho Sao Bắc Đẩu ngày càng có nhiều viên gạch được đắp xây để ngôi nhà
ấy càng ngày càng rộng lớn và thêm vững mạnh qua thời gian, làm cho mỗi khi người
nhận ra họ đang sống, họ phải sống đúng với giá trị của sự tồn tại và làm đẹp
cho cuộc sống. Khi đó bạn sẽ cảm nhận được ý nghĩa của bản thân và của cuộc
sống này.
Người
đăng: Nguyễn Thị Mỹ Phụng – Thủ lĩnh Sao Thủy