Tôi đến với Sao Bắc Đẩu vì con gái nhỏ của mình. Tôi mong con được vui chơi, học hỏi và rèn luyện trong một môi trường lành mạnh. Tôi đăng ký đi trại hè với tâm thế đồng hành cùng con và phần nào một vài bạn nhỏ không có phụ huynh đi kèm. Vậy nhưng, tôi rời trại với một trái tim đầy cảm kích và biết ơn vì những bài học âm thầm mà mạnh mẽ, vì cơ hội suy ngẫm và phản tỉnh chính mình về ý nghĩa của tinh thần Sao Bắc Đẩu: YÊU NƯỚC – DŨNG CẢM – HÀO HIỆP – CAO THƯỢNG.
Trại trưởng trại hè, thầy Huỳnh Văn Toàn – Tổng trưởng Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu, nhiều lần gửi lời cảm ơn đến phụ huynh. Cá nhân tôi lại nghĩ rằng, chính phụ huynh chúng tôi mới là những người thụ hưởng nhiều nhất – từ giá trị của kỳ trại, tinh thần và cách các anh chị sống và cho đi.
Giữa trưa hè miền Trung đổ lửa, khi tôi tranh thủ phơi đồ cho con và nhâm nhi quả mãng cầu vùng biển, thì anh Quân – thành viên Ban Quản trại của tiểu trại tôi – lặng lẽ đẩy xe thu gom một bãi rác khổng lồ. Rác sinh hoạt trên bãi cỏ, thềm nhà, góc tường; trà sữa, nước ngọt chảy tràn… Tôi không biết anh bắt đầu dọn từ lúc nào, cũng như anh đã lặng lẽ làm gì khi luôn là người lên xe sau chót!
Tôi nhìn sang ban công, Nhã Chi – người thủ lĩnh có mái tóc dài thướt tha – đang phơi áo bà ba nâu mà đội chúng tôi đã mặc trong tiết mục văn nghệ giành giải Nhất. Cả ban công ngập một màu nâu!
Tôi nhớ đến anh Trung – Tiểu trại trưởng của Tiểu trại 2 chúng tôi – dù bận rộn với deadline công việc nhưng vẫn kiên nhẫn trả lời con gái tôi – một cô bé 7 tuổi – những câu hỏi kiểu như: “Anh Trung ơi, em có câu hỏi, một ngày có bao nhiêu giây?” Anh lắng nghe và tôn trọng con tôi theo cách mà chính tôi – một người mẹ – chưa làm được cho con gái mình!
Tôi nghĩ về thầy Toàn, về sức khoẻ của thầy, và vẫn thấy thầy hiện diện trong mọi hoạt động. Tôi nghĩ về những giọt mồ hôi không bao giờ khô trên trán chị Thu Chung. Tôi nghĩ về chị Trang và thùng trà sữa, trà đào, thịt nướng… lúc 10 giờ đêm vẫn đầy đủ cho tất cả trại sinh.
Tôi tự hỏi: Nếu không phải là “Hào hiệp” và “Cao thượng”, thì có thể là gì?
Hành trình TRẠI HÈ 2025 – với tôi – không chỉ là một kỳ trại. Đó là một tấm gương soi lại cách sống vượt lên vị kỷ, để sống hào hiệp và cao thượng hơn, vì cộng đồng và vì chính mình!
Xin cảm ơn Sao Bắc Đẩu và tất cả những người đã âm thầm cho đi…