TRÂN TRỌNG VÀ BIẾT ƠN – CẢM ƠN VÌ TẤT CẢ! – Nguyễn Thái Gia Phúc – Thành viên Ban Quản trại Tiểu trại 3 (Nhân Ái)

TRẠI HÈ 2024: CẦN THƠ – AN GIANG 🌾|
– – – – – – – – – – –
TRÂN TRỌNG VÀ BIẾT ƠN – CẢM ƠN VÌ TẤT CẢ!
Nguyễn Thái Gia Phúc – Thành viên Ban Quản trại Tiểu trại 3 (Nhân Ái)
“Khắp phố phường tiếng ve kêu hè hè hè,
Và trong những vòm lá ve kêu hè hè hè…”
Loa loa loa, hè về hè về, các bạn đã chuẩn bị tới đâu rồi? Lên kế hoạch đi chơi cùng gia đình, người thân hay bung xoã với hội bạn thân keo lỳ của mình đây? Tôi thì lại chọn Sao Bắc Đẩu là nơi để gởi gắm hành trình mùa hè của mình. Trại hè năm nay diễn ra trong 5 ngày từ 15/7 đến 19/7, là một trong những chương trình thường niên của Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu và được các bạn và các anh chị đánh giá khá cao. Đây là một khoảng thời gian không quá dài, nhưng đủ để các bạn trại sinh trải nghiệm, đúc kết được ý nghĩa của bản thân và sự trưởng thành của mình. Trại hè như một thước phim tua chậm, tôi đang hồi tưởng lại những khoảnh khắc trong kỳ trại hè vừa rồi. Tôi cám ơn thầy và quý phụ huynh, không thể thiếu đó là các anh chị, các bạn thủ lĩnh và tất cả các bạn trại sinh vì đã là một phần nhỏ trong kỳ trại này – nơi những kỷ niệm sẽ được nhớ mãi.
Lần đầu tham gia trại hè cùng với Tổng đoàn, trong tôi lo sợ lắm nhưng cũng cảm thấy cực kỳ phấn khích và háo hức vì trại hè của Tổng đoàn rất khác so với các hoạt động trại mà tôi từng được đi. Những công tác trại hè đã được chuẩn bị từ trước, từ những tiết mục văn nghệ, các bài nhảy cổ động hay các bộ trang phục thời trang, băng reo được các anh chị thủ lĩnh tính toán và lên kịch bản thật chi tiết và chỉn chu. Năm nay thì tôi là thành viên Ban Quản trại của Tiểu trại 3 – tiểu trại Nhân Ái – do chị Thu Chung là Tiểu trại trưởng và chị Nhã Chi là Tiểu trại phó. Những công tác chuẩn bị tuy có khó nhưng các anh chị vẫn luôn nở nụ cười trên môi và cùng nhau lên ý tưởng để hoàn thành. Từng buổi hẹn nhau để biên đạo bài văn nghệ hay ngồi lại với nhau để lên danh sách từng món đạo cụ đã khiến chúng tôi rất nôn nao đến trại hè. Đặc biệt, những buổi làm việc chung với nhau như thế cũng đã dần khiến chúng tôi hiểu rõ nhau hơn. Đây là lần đầu tiên tôi được đi trại hè ý nghĩa đến như vậy. Có những giây phút rất lắng đọng nhưng cũng không thiếu những giây phút rất thú vị, sôi nổi. Thời gian 5 ngày không ngắn cũng không dài, nhưng đây là những ngày mà tôi cảm thấy mình được thanh thản nhất, nhận ra được nhiều điều còn bị chôn sâu trong tâm hồn mình.
NGÀY TRẠI 1:
Ngày lên đường cũng đã đến, các bạn trại sinh được ba mẹ đưa đến Trường Đoàn Lý Tự Trọng, còn các anh chị thủ lĩnh thì đã có mặt từ sớm để dựng phông chương trình, dựng cột cờ, chuẩn bị các bàn ghế cho đại biểu, vận chuyển các vật dụng cho buổi lễ khai mạc. Cùng lúc đó, một số anh chị thủ lĩnh tập trung các bạn trại sinh lại một góc được phân chia cho từng tiểu trại, buộc các dây ruy băng theo màu của tiểu trại lên vali, balo và vai áo đồng phục. Ta có thể thấy rõ sự háo hức nhưng không kém phần hồi hộp của các ban trại sinh. Giờ tập kết cũng gần đến, chúng tôi cho các bạn hô băng reo và chơi một số trò chơi nhỏ để làm không khí sôi động hơn. Giờ khai mạc đã đến, nhưng năm nay thật khác: chúng tôi sẽ khai mạc trước rồi dâng hoa và đốt đuốc sau vì có một chuyện không may mắn đó là ngoài trời mưa khá to. Tôi và các bạn thủ lĩnh cho các bạn trại sinh di chuyển vào hội trường để bắt đầu khai mạc. Năm nay tôi được giao một trọng trách quan trọng, đó là làm MC cho buổi lễ khai mạc cùng chị Vỹ Anh. Tôi và chị chắc có lẽ vừa vui mà cũng có chút lo lắng.
Buổi lễ khai mạc mở đầu bằng tiết mục “Hành trình trên đất phù sa”, là trại ca cho trại hè năm nay. Bài hát mang giai điệu vui tươi kết hợp với động tác nhảy của các anh chị thủ lĩnh và thành viên càng làm tăng thêm phần lôi cuốn và hấp dẫn hơn bao giờ hết. Không thể thiếu là buổi lễ chào cờ do anh Hữu Nhân trực ban. Giọng nói dứt khoát của anh cộng với việc các bạn trại sinh trong tư thế rất nghiêm túc đã khiến buổi lễ thêm phần trang nghiêm. Nhạc “Quốc ca – Hội ca – Hành khúc Sao Bắc Đẩu” nổi lên, các bạn hát thật to rõ, nghe thật hay và hào hùng. Tiếp đến chúng tôi được di chuyển ra sân, trước tượng đài anh Lý Tự trọng. Các tiểu trại đứng xếp hàng ngay ngắn, đứng nghiêm trang trước tượng đài để cùng dâng hoa và thắp lên những ngọn đuốc sáng rực, ánh sáng của niềm tin và hy vọng. 100 cây đuốc do 100 thành viên danh dự, Ban Chủ nhiệm, Ban Huấn luyện cùng quý phụ huynh thắp lên, theo sau đó là những đợt pháo hoa trông rất bắt mắt. Tất cả làm sáng rực một khoảng sân, hoà cùng với tiếng vỗ tay và reo vui của tất cả các trại sinh. Buổi lễ khai mạc đã diễn ra rất hoành tráng và sặc sỡ, và sau khi buổi lễ kết thúc, trong tôi rất mong nhanh nhanh đến đất trại để được hoà mình vào các trò chơi. Tôi nghĩ không chỉ tôi mà có thể các bạn trại sinh cũng như thế. Các bạn trại sinh dần di chuyển lên xe, còn các bạn thủ lĩnh thì bắt đầu dọn dẹp và đưa đồ lên xe. Và thế rồi, hành trình trại chính thức “Bắt đầu”!
NGÀY TRẠI 2:
Tờ mờ sáng, chúng tôi đã đến với nơi được mệnh danh là thành phố sầm uất và phát triển nhất ở vùng Đồng bằng sông Cửu Long, đó là Thành phố Cần Thơ. Chúng tôi được ghé tham quan Chợ nổi Cái Răng, nơi chúng tôi được trải nghiệm mua đồ bằng đường thuỷ. Chúng tôi di chuyển lên các xuồng để đến trung tâm của chợ, chiếc xuồng nhìn đơn giản, di chuyển khá nhanh và không ồn ào. Khi ngồi trên xuồng, trong tôi cứ cảm thấy lo lo và hơi “rén” vì xung quanh chỉ toàn là nước. Nhưng không sao hết vì mỗi bạn đều mặc trên người một chiếc áo phao nên cũng cảm thấy an toàn được phần nào. Xuồng của chúng tôi rất xôm khi vừa đi vừa hô to băng reo của tiểu trại và cùng trò chuyện với nhau. Nhìn các bạn nhỏ rất vui và háo hức, trong tôi cũng cảm thấy vui lây. Đến chợ, các ghe nhỏ của thương nhân buôn bán liền tấp nập đến với xuồng của chúng tôi. Mặt hàng rất đa dạng từ nước uống, bánh ngọt cho đến các loại trái cây, đồ kỷ niệm… khiến chúng tôi khá đau đầu. Đau đầu ở đây là do mặt hàng quá đa dạng nên chúng tôi không biết bắt đầu mua từ đâu. Nói vui là thế thôi, sau đó chúng tôi tiếp tục di chuyển đến trạm dừng chân “Trên Nước” – cái tên nghe có vẻ khá lạ đúng không! Trên đây bán cũng rất đa dạng món hàng và tôi may mắn khi được thưởng thức các đặc sản tại nơi đây như hủ tiếu ngọt, các loại mứt và kẹo. Thật vui và hạnh phúc hơn hết khi tôi được thưởng thức cùng với các anh chị, các bạn và các thành viên của mình. Một buổi sáng trôi qua với nhiều điều thú vị như thế! Tiếp đến chúng tôi tập trung lên xe và di chuyển về đất trại, nơi được mệnh danh là “vựa lúa của Đồng bằng sông Cửu Long”, đó là miền đất An Giang. Trên xe, các anh chị và các bạn không chỉ vui đùa mà còn rất phấn khởi với các trò chơi do anh Hữu Nhân tổ chức. Những trò chơi tuy đơn giản nhưng cũng đã khiến cho các bạn rất đau đầu vì phải cần tính logic kèm thêm sự đoàn kết, teamwork…
Đến đất trại Fami Nguyễn Homestay, chúng tôi xuống xe và làm thủ tục nhận phòng. Khi vừa nhận phòng, điều khiến tôi và các bạn thành viên bất ngờ và phải “Wow” một tiếng thật to vì sự sạch sẽ và tiện nghi của homestay này. Còn nhớ, vừa mở cửa ra là các bạn liền lao vào nằm thẳng lên chiếc giường êm ái. Buổi chiều, chúng tôi được tham quan Miếu Bà Chúa Xứ, Chùa Hang và Lăng Thoại Ngọc Hầu. Các bạn đến nơi đây với tinh thần thật nghiêm túc, không đùa giỡn vì nơi đây rất trang nghiêm. Các tiểu trại ngồi thành các hàng ngay ngắn để nghe thuyết minh về Miếu Bà. Tôi thấy vẻ mặt của các bạn có sự tò mò về “Miếu Bà là gì và có từ bao giờ”. Nhờ sự thuyết minh cũng như giải thích của anh hướng dẫn viên, chúng tôi đã hiểu ra được những thông tin và kiến thức thú vị. Kết thúc chuyến tham quan, chúng tôi di chuyển về đất trại. Tối đến, chúng tôi được đi ra Công viên cá Basa, thưởng thức nhiều món đặc sản như thốt nốt, khô cá… Tôi được thưởng thức các món ăn ấy cùng với những người bạn của mình, hạnh phúc được nhân đôi hơn rất nhiều.
NGÀY TRẠI 3:
Sáng sớm, chúng tôi thức dậy và được tập thể dục buổi sáng bằng các vũ điệu Zumba, các vũ điệu đường phố và đặc biệt hơn hết là được ngồi thiền. Các vũ điệu, động tác vui tươi, mạnh mẽ đã khiến cho chúng tôi tỉnh giấc và cảm thấy khoẻ khắn trong người để đón chào một ngày mới. Kế tiếp, chúng tôi được tham quan Rừng Tràm Trà Sư, nơi được mệnh danh là rừng ngập nước tiêu biểu cho vùng đất phía Tây sông Hậu. Chúng tôi được ngắm những phong cảnh đặc trưng tại nơi đây, ăn nhiều đặc sản và ấn tượng nhất là được chiêm ngưỡng các loài động vật mà tôi chưa từng thấy qua. Tôi còn được trải nghiệm mật ong Rừng Tràm và ăn món khô “vũ nữ chân dài”, ôi thật ngon và mùi hương thật khó tả! Đây thật sự là một nơi đáng đến và trải nghiệm, chuyến đi ấy khiến tôi rất vui vì được khám phá nhiều điều mới lạ. Chiều hôm ấy, chúng tôi được chơi các trò chơi teamwork như kéo co, di chuyển bằng bạt… Điều đặc biệt mà ít năm nào có đó là chúng tôi được chơi dưới cơn mưa, mưa không quá lớn mà chỉ rì rào nhẹ nhàng khiến cho trò chơi lôi cuốn và thêm phần hấp dẫn. Chúng tôi đoàn kết hơn và yêu mến nhau hơn qua các trò chơi của thầy Toàn. Chơi nhiều tuy có vẻ mệt nhưng nhìn các bạn nhỏ vẫn luôn trong tư thế rất sung vì nó rất vui.
Tối đến là “Đêm hội văn hoá”, các bạn cùng cháy hết mình với những tiết mục văn nghệ cây nhà lá vườn được luyện tập và biễu diễn rất tự tin. Mọi người được thưởng thức những tiết mục khác nhau của từng tiểu trại, đắm chìm vào các vũ điệu đường phố, múa mời, lâm thôn. Đặc biệt là bài ca múa nhạc và bài cổ động, từng bài hát nổi lên đều được chúng tôi la hét, cổ vũ cho đồng đội của mình. Cả sân hôm ấy rất náo nhiệt dưới sự cổ vũ hết mình của các bạn trại sinh, không ngại mất giọng, không ngại khan tiếng, các bạn quẩy thật sự rất sung sức. Điều mà tôi ấn tượng hơn hết đó là bài cổ động và bài ca múa nhạc của Tiểu trại Nhân Ái, tức tiểu trại của tôi, đều đạt được điểm tối đa. Không thể không nhắc đến sự hỗ trợ của bạn Liễu Khôi, chị Nhã Chi và chị Thu Chung, bởi nếu không nhờ sự hướng dẫn và tận tình của các chị, chắc chắn sẽ không có tiết mục hoành tráng và đáng nhớ như thế. Tiếp nối là đêm lửa trại thắp sáng lên niềm tin và hy vọng, ngọn lửa cháy hừng hực cho chúng tôi thêm sự nhiệt huyết. Từng đợt pháo hoà vào lời ca cộng thêm lửa trại bập bùng đã khiến cho đêm hôm ấy là một đêm nhiều kỷ niệm và ấn tượng nhất đối với tôi.
NGÀY TRẠI 4:
Sáng sớm, chúng tôi được đi công viên nước Hải Đến, nơi đây có rất nhiều trò chơi như trượt ván, trượt ống. Các bạn trại sinh trông có vẻ rất háo hức, chỉ mong muốn nhảy cái “ùm” xuống hồ bơi thật nhanh để vui đùa cùng bạn bè của mình. Không được đâu, các bạn phải khởi động thật kỹ trước khi xuống nước để tránh những việc bất trắc xảy ra nhé! Thế rồi, khởi động xong là tất cả các bạn liền lao xuống hồ bơi để được hoà mình vào các trò chơi tại đây. Tôi thì cùng đồng đội của mình hay còn có tên khác là “Các anh em siêu nhân” liền đi test thử ván trượt nước. Ván khá cao khiến tôi và đồng đội cũng có chút hoang mang và sợ trong khi trước đó lúc còn ở phía dưới thì ai cũng hùng hổ, đòi phải là người trượt trước. Các trò chơi nơi đây khá đa dạng, trẻ nhỏ và người lớn đều chơi được. Nhìn các bạn nhỏ ai ai cũng đều vui và hạnh phúc, vui vì được tắm hồ bơi và trải nghiệm cảm giác mới lạ, hạnh phúc nhân đôi khi được vui chơi cùng những người bạn thân của mình.
Tắm xong, chúng tôi tập trung lên xe để di chuyển đến chợ Châu Đốc. Tại đây chúng tôi được thưởng thức các món ăn trông rất đặc biệt như bún cá, bánh mì nước cốt dừa, nước thốt nốt… Những món phải nói ăn một lần là “dính”, mà vừa được thưởng thức đặc sản An Giang vừa được trò chuyện cùng những người bạn thì còn gì bằng! Chiều hôm ấy, do có một cơn mưa khá to nên việc tổ chức trò chơi lớn đã bị tạm hoãn. Nhìn các bạn trại sinh có vẻ khá tiếc nuối và hụt hẫng, tôi cũng có một chút buồn. Hẳn là các bạn trại sinh đã mong chờ đến trò chơi lớn như thế nào, trong đó có tôi. Nhưng không sao hết, chúng ta hãy chuẩn bị kỹ lưỡng cho buổi tối nay – lễ đăng quang và bế mạc trại. Và cũng nhân đây, tôi xin chúc mừng các bạn trại sinh thi nâng bậc đạt được kết quả cao, được đeo lên mình Nơ bướm, Hướng dương mới, cầm trên tay giấy chứng nhận, tất cả là nhờ sự nỗ lực của các bạn. Đặc biệt hơn hết, tôi chúc mừng các em và anh chị là Thủ khoa của kỳ thi nâng bậc năm 2024 – tất cả đều xứng đáng.
NGÀY TRẠI 5 – NGÀY CUỐI CÙNG:
Buổi sáng, chúng tôi được tham quan chợ Tịnh Biên, đối diện là vùng đất Campuchia. Tại đây chúng tôi được đi mua sắm, ăn uống và vui đùa. Chợ không quá to nhưng có rất nhiều món hàng khá đa dạng, nhưng điều tôi nghĩ không có chợ nào có đó là nhìn về hướng Nam của chợ chính là biên giới nước bạn. Chiều đó chúng tôi được tham quan Thiền viện Đông Lai hay có tên gọi khác là Chùa Bánh Xèo. Tại đây, chúng tôi được thưởng thức bánh xèo miễn phí. Tuy miễn phí nhưng nó rất ngon, nhìn các bạn ăn trông thật ngon miệng, có bạn chia nhau ăn 2 đến 3 cái vì sự hấp dẫn của hương vị. Ngoài ra, chùa được thiết kế với không gian cổ kính, mát mắt. Chùa có diện tích không lớn nhưng cũng đủ thu hút du khách tham quan vì thương hiệu của chính mình. Thế rồi cuộc vui nào cũng kết thúc, chúng tôi lên xe và di chuyển về Thành phố Hồ Chí Minh.
Trại hè năm nay thật vui và đáng nhớ khi tôi được đi tham quan nhiều nơi nổi tiếng cùng những người bạn của mình, được trải nghiệm và hoà mình vào các trò chơi. Tôi nhớ lại những khuôn mặt của các em trại sinh, những nụ cười và cả những giọt nước mắt – những giọt nước mắt của sự hoán cải và hạnh phúc. Tôi thấy nhớ nụ cười của các em, nhớ những khuôn mặt dễ thương, ngây ngô của tuổi mới lớn – tuổi đang tìm kiếm ý nghĩa của tuổi trẻ. Tôi thấy nhớ những ánh mắt trong trẻo, thơ ngây, cả những ánh mắt đượm màu buồn. Người ta thường nói, các em thế hệ “Gen Z” sống hời hợt và bất cần, thiếu sự hy sinh và dấn thân. Nhưng với tôi, qua kỳ trại này, tôi thêm hiểu về các em: ẩn trong vẻ bất cần ấy là ước muốn được thương, được thấu hiểu, được đồng cảm và chia sẻ. Tôi thấy hạnh phúc vì qua những ngày trại hè mà tôi có thể thấy được nơi các em những biến đổi tuy rất nhỏ. Tôi quý sự vui tươi, hòa mình vào tập thể của các em, những nỗ lực xây đắp cho tập thể, không vì để cho mình được nổi trội mà là để vun vén cho niềm vui chung.
Chúng ta đến với nhau bằng sự xa lạ nhưng lại kết thúc bằng sự lưu luyến khó tả, những người mà tôi có lẽ sẽ chẳng bao giờ biết đến mà nay sao lại thân quen đến lạ thường. Tôi học được cách giao lưu với các anh chị, các bạn và mọi người, học được cách lắng nghe suy nghĩ của người khác, học được cách hoà đồng, cởi mở với mọi người và tôi còn học được thêm sự đồng cảm. Chúng tôi cùng ăn, cùng ngủ, cùng nhau xếp chỗ ngồi, cùng nhau dọn dẹp, cùng nhau vui đùa, cùng nhau hát, cùng nhau nhảy… – cảm xúc của tất cả mọi người đều vô cùng chứa chan và bồi hồi. Cười đùa có, chọc phá có, cà khịa nhau cũng có, mà buồn muốn khóc thì cũng có. Tôi thật sự rất rất rất vui vì đã gặp được mọi người vì tôi học được thêm cách kết nối với tập thể trong hội trại lần này. Các anh chị em rất thân thiện và hòa đồng, mọi người kết bạn với nhau rất nhanh và không có sự e dè hay ngại ngùng gì với nhau.
Chỉ trong 5 ngày trại ngắn thôi, nhưng thật sự tôi học được rất nhiều điều. Những ngày trại giúp tôi chữa lành và khám phá bản thân. Trong trại hè này, tôi còn cảm nhận được sự giúp đỡ của các anh chị Ban Chủ nhiệm và các bạn thủ lĩnh, để tôi được nhìn lại những điểm yếu của bản thân, được nói lên những nỗi đau và sự khó khăn của riêng mình. Và sự hoà đồng, năng động trong hoạt động nhóm đã giúp tôi tự tin hơn khi thể hiện chính mình. Đến với trại hè, tôi học được từ các anh chị và các bạn là sự khiêm nhường, sự hy sinh cao cả và thầm lặng. Tôi học được những đức tính tốt đẹp của các bạn chung đội, sự cảm thông, đoàn kết và giúp đỡ nhau trong mọi việc lớn nhỏ.
Tôi cảm ơn Tổng đoàn, cảm ơn các anh chị và các bạn trại sinh rất nhiều vì đã cùng nhau hết mình “bung xoã”. Tôi cũng cảm ơn thầy Toàn, ngoại Tâm, chị Chung, anh Thành, chị Nhã Chi và cả những người âm thầm cộng tác, giúp đỡ cho kỳ trại này để chúng tôi có những ngày tuyệt vời đến vậy. Tôi thấy mình thật may mắn khi đã tham gia trại hè đầy ý nghĩa này. Tôi cũng sẽ cố gắng học tập thật tốt theo 8 chữ vàng “Yêu Nước – Dũng Cảm – Hào Hiệp – Cao Thượng”.
Trân trọng và biết ơn – Cảm ơn vì tất cả!
Chia sẻ bài viết lên:
Đóng