Với kinh nghiệm nhiều năm làm công tác tổ chức hậu cần tổng thể cho các hoạt đồng chung của Sao Bắc Đẩu, nên việc hậu cần cho Tiểu trại chúng tôi cũng không có gì là quá khó. Bởi chúng tôi đã nhận được sự chung tay giúp đỡ tất cả phụ huynh trong tiểu trại
YÊU THƯƠNG
Mỗi mùa hè đi qua là một kỷ niệm đẹp với những ai là thành viên của Tổng Đoàn Sao bắc Đẩu. Và có lẽ 12 năm liên tiếp tham gia trại hè là 12 năm có những cảm xúc khác nhau. Nhưng với tôi năm nay là năm nhiều cung bậc cảm xúc nhất, bởi nó đánh dấu cho việc qua trở lại sau một khoảng thời gian vắng bóng. “Năng động Việt Nam – Tiếp bước hành trình” như một lời nhắn với chính tôi khi bước tiếp với một tập thể lớn, nơi mà ở đó chúng tôi luôn có với nhau những kỷ niệm vui có, buồn có, yêu có – ghét có, sự cảm thông chia sẻ và đồng hành cùng nhau trên những đoạn đường khó khăn của mỗi người cũng có, nơi đó chúng tôi xem nhau như gia đình để có thể cùng nhau hoàn thiện bản thân hơn, Dù có những người đã dừng lại không đồng hành cùng Tổng Đoàn với nhiều lý do khách quan có, chủ qua có. Nhưng dù với bất cứ lý do nào, chúng ta luôn xem đó là cơ duyên, có thể duyên tới đó nên họ sẽ không đồng hành với chúng ta trong những gia đoạn tiếp theo.
Mùa hè 2019, với tôi là những cảm xúc khác nhau và nó như thay đổi liên tục từ công tác chuẩn bị đến những ngày hoạt động chính của trại. Bởi trong những năm qua, tôi ở vị trí ít tương tác cùng các em trong thời gian chuẩn bị, trong lúc tập tành văn nghệ hay trong các hoạt động lớn nhỏ của mỗi tiểu trại. Nhưng các em sẽ được gặp tôi thường xuyên hơn ở nhà ăn, ở công tác chuẩn bị hậu cần của mỗi nhóm hoạt động, hay thỉnh thoảng làm công tác “cưa bom” cho những công tác chuẩn bị cuối cùng của mỗi đợt trại. Hay bởi sự trở lại cùng tham gia trong công tác tổ chức sau thời gian vắng bóng trên sân hoạt động chung, hay có một thứ cảm giác gọi là khoảng cách vô hình đã, đang làm là điều tôi đắn đo và băn khoăn. Tuy bản thân không biết lý do là gì, bởi nó là một mớ hỗn độn thì với tôi lúc này đây, khi ngồi viết những dòng này thì hoạt động trại hè của chúng tôi đã kết thức hơn 06 tuần nhưng dư âm của nó lúc sôi nổi như ánh ban mai buổi sớm hay có lú như ráng chiều lắng đọng. Dù là với bất kỳ cảm xúc nào thì mỗi kỳ trại luôn là những kỷ niệm đẹp trong mỗi thành viên Sao Bắc Đẩu.
Điều bất ngờ với chính bản thân tôi hay một số phụ huynh cũng như các bạn thành viên khi tôi vừa cùng làm cô tác hậu cần với người mà chung tôi gọi hai tiếng thâm thương là Sư Mẫu mà là kiêm thêm vai trò Tiểu trại trưởng tiểu trại Đồi Hồng. Trong vai trò mới, tôi thực sự có chút bỡ ngỡ kèm theo rất rất nhiều cảm xúc đan xem lẫn lộn, khi thì vai trò mình là tiểu trại trưởng thì đương nhiên mình phải quan tâm đến “gà nhà” nhiều hơn, nhưng khi trong vai trò lớn hơn, cái vai trò mà gọi vui có quyền sinh sát trong tay với danh sách chi tiết của mỗi tiểu trại thì tôi luôn muốn mỗi tiểu trại sẽ được chia đồng đều về các thành phần sinh hoạt của chùng tôi gồm tiểu sao, sao lớp 2-3, sao lớp 4-5 và chòm dành cho những bạn lớn hơn, kèm theo đó là sự cùng tương tác trong một tiểu trại làm sao dùng hòa nhất có thể. Nên khi nhìn lại thành viên Ban quản trại của mình tôi không thể dùng từ “giá như” để được quyền thay đổi mà chấp nhận với danh sách mình đang có.
Với kinh nghiệp nhiều năm làm công tác tổ chức hậu cần tổng thể cho các hoạt đồng chung của Sao Bắc Đẩu, nên việc hậu cần cho Tiểu trại chúng tôi cũng không có gì là quá khó. Bởi chúng tôi đã nhận được sự chung tay giúp đỡ tất cả phụ huynh trong tiểu trại bằng việc cùng tham gia hỗ trợ kinh phí cho tất cả các hoạt động của chúng tôi. Hay khi đồng phục của tiểu trại gặp sự cố trong nghững ngày cận kề đi trại, thì mẹ của Hiếu Lâm – SBĐ Bắc Tao Đàn đã chạy khắp khu chợ Tân Bình để tìm được kiểu dáng, màu áo và số lượng cần thay đổi. Hay việc cùng nhau ngồi cắt cắt – dán dán những biểu tượng như cá voi, bạch tuộc, tôm mà máu hồng mới chịu để dán lên những chiếc nón để dễ phân biệt các em với nhau. Hay việc chuẩn bị tất cả các vật dụng như ly, chén, muỗng, gia vị, nước uống, bình đá …. dành cho tất cả các hoạt động trên đất trại như: thi nấu chè, tổ chức liên hoan cho các em đó là chị Hoa – TVDD Đông Tao Đàn mà chúng tôi gọi vui là gia đình Ngoại Mai. Hay việc hỗ trợ thu chi của tiểu trại một cách hợp lý để các em được thưởng thức những món hải sản tươi ngon của mẹ Tú My- TVDD Bắc Tao Đàn và còn nhiều nhiều nữa sự yêu thương, sẽ chia của tất cả những phụ huynh cùng tham gia với hoạt đồng của tiểu trại.
Điều làm tôi lo lắng nhất trong đợt trại này là việc chọn nhạc dựng bài ca múa nhạc cho hoạt động chung. Bởi cái mảng này tôi tui thiệt tệ theo đúng nghĩa của nó. Kèm theo đó là việc sắp xếp giờ tập sao cho đông nhất có thể mà đảm bảo được cả giờ giấc cá nhân của mỗi bạn thành viên ban quản trại và mỗi bạn trại sinh nữa. Nên những buổi tập hợp để hay dàn dựng bài hay tập các đồng tác thì Tiểu trại tôi chẳng bao giờ quá phân nửa của Tiểu trại tham gia tập liệu. Vì điều đó, ngay từ đầu khi giữ vai trò tiểu trại trưởng, chúng xác định với nhau làm hết sức mình và cùng nhau tạo cho các em có những trải nghiệm thật vui, thật gắn kết, thật đoàn kết và yêu thương nhau qua từng hoạt động được diễn ra trong những ngày ở lại Đồi Hồng – Phan Thiết, không quan trọng thắng thua, quan trọng các em được tham gia tất cả các hoạt động dù trò trên biển, trò chơi lớn hay các tiết mục ca múa nhạc. Chình vì điều này, mà chúng tôi nhiều khi to tiếng với nhau, nhiều khi giận nhau bỏ về không tập nữa. Hay việc lên xe cùng nhau tập băng reo của tiểu trại trên xe cũng như “bánh bèo” theo màu áo của chúng tôi màu hồng mới chịu.
Trên tinh thần xách định từ đầu, chúng tôi luôn cố gắng hết sức của mình trong việc cân đối cho mỗi thành viên của mình trong từng hoạt đồng dù nhỏ nhất. Hay chuyện lên tới đất trại, còn chưa đầy 5 tiếng trước thời khắc diễn ra đêm hội văn nghệ chúng tôi mới ráp lại đội hình, mới bổ sung những chỗ khuyết của mỗi vị trí mà phải đảm bảo các em được nghỉ trưa đầy đủ. Lúc này đây, tôi nhận thấy sự đoàn kết hơn của mỗi thành viên trong tiểu trại, các bạn tự hẹn giờ tập với nhau, tự chạy kiểm nhau ở các phòng để xuống điểm tập đông đủ để cùng nhau cố gắng cho hoạt động buổi tối mà chúng tôi hay gọi vui là hoạt đồng sẽ đánh dấu điểm nhấn cuẩ mỗi tiểu trại qua trang phục của các tiết mục ca múa nhạc, qua băng reo, qua sự nhiệt huyết cổ động của mỗi tiểu trại. Và khi đêm hội diễn ra, mọi cảm xúc trong tôi như vỡ òa khi thấy các em được hòa mình trong không khí vui nhất, sôi động nhất và màu sắc nhất.
Đọng lại trong tôi là tất thẩy lời yêu thương của mỗi thành viên trong tiểu trại là đây “Thật mệt! Nhưng cũng đáng cho bốn ngày trại vừa qua. Dù chỉ là những người mới quen hay quen từ trước nhưng trại hè đã giúp chúng em biết cách đoàn kết, biết cách giúp đỡ, quan tâm và hiểu nhau nhiều hơn. Không biết mọi người sao chứ, với em đã coi mọi người như một gia đình. Các anh trong ban tổ chức nói chung, của tiểu trại Đồi Hồng nói riêng đã giúp em rất nhiều trong việc cùng hòa đồng, cùng thể hiện bản thân, cùng gắn kết với nhau qua từng hoạt đồng. Vì đây là lầm đầu tiên em tham gia trại hè của Sao Bắc Đẩu, nên nó sẽ mãi là kỷ niệm đẹp khó quên. Em cám xin cám ơn Thầy, các anh chị đã cho chúng em những ngày trại thật ý nghĩa” – Thảo Như chòm Hiệp Sỹ – Đông Tao Đàn. Hay “ Con cám ơn Thầy Toàn, cám ơn anh chị ở Sao Bắc Đẩu đã tổ chức cho con những hoạt động thật vui. Con hứa sẽ thật ngoan để sang năm con được thi nơ bướm 1 và được ba mẹ cho tham gia trại hè” – Trần Gia Hân – Tiểu Sao – Bắc Tao Đàn.
Và tôi đọc đâu đó rằng “Thời gian thay đổi, con người cũng thay đổi. Cuộc đời là một bộ phim tuyệt bản, không cách nào phát lại, có những việc cho dù bạn nỗ lực đến đâu, không thể quay trở lại là không thể quay trở lại”. Nên với tôi, 12 năm tham gia trại hè là 12 năm có những cung bậc cảm xúc khác nhau, vui có, buồn có, một chút hụt hẫng có, một chút đau lòng có. Nhưng tất thẩy những thứ ấy đã cho tôi những cảm nhận được những cung bậc cảm xúc không phải ai cũng đủ hiểu đủ cảm nhận. Đó là yêu thương có, là trách móc có, là không hiểu nhau rồi dần xa cũng có. Nhưng đúng như người ta nói cuộc đời là một cuốn phim không quay lại, nên với tôi lúc này chỉ biết gửi tất thẩy yêu thương đong đầy cho những giây phút được ở cùng những người mà chúng tôi hay gọi thân thương là sư phụ, sư mẫu, ba Đạt, ba Trung, ba Duy, Pé Tròn, Panda, Hữu Nhân, Hồng Ngân hay những tình yêu bé nhỏ của tôi đang sinh hoạt tạo Đông Tao Đàn và Hoàng Văn Thụ.
Lời cảm ơn, lời yêu thương như thay lời xin lỗi với tất cả yêu thương, tín nhiệm của nơi tôi gọi là gia đình thứ 2. Nơi đã cho tôi cảm nhận được nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bản tôi sẽ cố gắng hơn để có những giây phút thật ý nghĩa dành cho các tình yêu nơi này, vì thời gian sẽ không qua lại.
Gửi yêu thương đong đầy tới đại gia đình Sao Bắc Đẩu.
NGUYỄN THỊ QUÝ NHÃ
TIỂU TRẠI TRƯỞNG – TIỂU TRẠI ĐỒI HỒNG