NHỮNG NHÀ GIÁO DỤC VIÊN CỘNG ĐỒNG |
Chị: Trần Ngọc Quế Chi
– – – – – – – – – –
NGƯỜI CHỊ NHỎ – TRÁCH NHIỆM – NHIỆT TÌNH
Tác giả: Tô Hoàng Phương Trang
“Đi một ngày đàng, học một sàng khôn”
Câu tục ngữ trên là kinh nghiệm mà cha ông ta đã truyền cho thế hệ đi sau. Kiến thức mà chúng ta muốn tìm hiểu tựa như đại dương bao la, những gì mà chúng ta biết chỉ là những giọt nước nhỏ mà thôi. Bởi vậy, không ngừng tìm kiếm, không ngừng học hỏi là điều mà chúng ta nên biết, nên làm. Chúng ta cần bỏ thời gian để đi đến những vùng đất lạ, đến những nơi đó chúng ta sẽ thấy được có nhiều điều bất ngờ, sẽ học hỏi từ mọi người, học hỏi văn hoá của vùng miền đó.
Khi vừa mới tham gia Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu thì tôi mới chỉ là một cô nhóc chưa vào lớp 1. Ở đây, tôi được những người gọi là “thủ lĩnh” chỉ dẫn những điều hay, những cách ứng xử trong cuộc sống. Lúc ấy, tôi cứ vô tư và lớn lên trong sự chỉ dạy tận tình của họ. Dù chỉ gặp nhau vào mỗi sáng chủ nhật tại công viên Tao Đàn nhưng với thời gian ít ỏi đó, tôi đã tiếp thu được nhiều kiến thức cho riêng mình. Dù đối với mọi người thì việc đó chẳng có gì lớn lao, nhưng với tôi thì những phút giây ấy đã làm tôi trưởng thành từng ngày. Giờ đây, khi đứng ở vai trò thủ lĩnh, tôi cảm thấy trách nhiệm này thật cao cả biết bao.
Chắc hẳn các anh chị và các bạn đã từng nghe những câu hát này:
“Dù là ngàу buồn haу vui
Ngàу nắng nôi haу mưa giông
Ϲó sao đâu
Anh em mình còn có nhau
Mặc kệ màn đêm đen
Khi khó khăn haу huу hoàng
Bốn phương trời
Đâu chẳng có chỗ cho anh em mình”
Trích lời bài hát “2 ngày 1 đêm” – Da LAB
Lời bài hát mang lại một nguồn năng lượng tích cực và thật tươi vui về tình anh em, về những hành trình thật thú vị, và tôi cảm giác nó như dành riêng cho tôi và những người đồng đội, những anh chị em trong Đại gia đình Sao Bắc Đẩu – những con người thật đặc biệt từ nhiều nơi, nhiều ngành nghề khác nhau, cùng nhau phấn đấu, rèn luyện và trưởng thành dưới mái nhà chung đầy tình yêu thương. Đây cũng là một bài hát thật đặc biệt, làm tôi nhớ đến những khoảnh khắc tại trại hè 2023. Người chị ấy cùng đồng đội đã biểu diễn những vũ điệu thật hay và cuốn hút trong đêm hội văn hoá tại Vĩnh Hy – Ninh Thuận. Nào, mời các anh chị và các bạn cùng tôi tìm hiểu về người chị đáng mến của tôi nhé!
Chị ấy tên Trần Ngọc Quế Chi, là một người thủ lĩnh đa tài. Dù tôi chưa có cơ hội tiếp xúc và làm việc trực tiếp với chị nhưng qua những hành động mà chị thể hiện trên sân, tôi có thể nhận định rằng chị là một người rất có tâm với những gì chị đang và sắp thực hiện. Chị Chi là một người rất nghiêm khắc nhưng cũng rất hoà đồng với những người xung quanh. Hồi trước tôi gặp chị thì tôi cảm thấy rất lo lắng vì sợ chị ấy là một người rất khó gần, nhưng sau khi tiếp xúc một quãng thời gian dài thì tôi cảm thấy chị là một người rất dễ mến và không giống tôi nghĩ một tí nào cả.
Chị ấy trong giờ sinh hoạt luôn thể hiện tốt tất cả mọi thứ và đó luôn là hình tượng tôi theo đuổi trong quá trình sinh hoạt của mình. Đôi khi tôi rất bất ngờ với sự ứng biến tình huống của chị Chi khi tôi nhìn chị giao tiếp với các bạn nhỏ xung quanh. Nhìn chị ấy, tôi mong muốn tương lai mình sẽ là một người có trách nhiệm với nhiệm vụ của mình và hoàn thành nó tốt nhất có thể. Ngoài sự đa tài trong công việc, chị ấy còn là một người rất thấu hiểu những người xung quanh. Chị hiểu rõ tính cách của mỗi người trong nhóm sinh hoạt và những tài năng họ đang có. Nhờ vào đó, chị luôn giao nhiệm vụ đúng với khả năng của mỗi người và luôn đặt hết sự tin tưởng, luôn động viên để các bạn có thể làm được. Bởi vậy, chị Chi luôn nhận được sự ủng hộ, tin tưởng từ những người xung quanh.
Dù những kỷ niệm của tôi với chị Chi không nhiều, nhưng chỉ cần nhìn những gì mà chị ấy cống hiến cho cộng đồng đã tạo cho tôi rất nhiều động lực để vươn lên trong cuộc sống của chính mình. Sự nghiêm khắc của chị ấy đã khiến tôi tự ngẫm mình phải trở nên thật chín chắn, sự hoà đồng đến từ chị ấy khiến tôi không còn cảm giác rụt rè khi đối mặt nữa. Những điều tôi kể trên, chắc với mọi người chỉ là một câu chuyện bình thường, nhưng đối với tôi đó chính là những bài học đắt giá mà tôi mang theo suốt hành trình.
Chúng tôi được gọi là “những nhà giáo dục viên cộng đồng” nhưng với một cô gái mới lớn như tôi thì cần học hỏi những anh chị lớn xung quanh mình, và tôi đã chọn chị Chi làm hình mẫu lý tưởng để học hỏi, trau dồi kiến thức cộng đồng. Sắp tới đây là ngày 20/11, ngày mà tôi có thể tri ân những người thầy đã giảng dạy mình, tôi xin chúc những nhà giáo dục cộng đồng có một ngày thật ý nghĩa, và tôi mong chị Chi cũng sẽ thật hạnh phúc trong ngày ý nghĩa này. Tôi chân thành cám ơn tất cả nhà giáo dục viên cộng đồng đã cống hiến hết mình cho sự trưởng thành của các bạn nhỏ. Tôi cũng mong Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu có thể vững mạnh và phát triển thêm nữa để đào tạo thật nhiều thủ lĩnh có thể giúp ích cho cộng đồng, cho xã hội. Chính chúng ta hãy luôn cố gắng hết mình và vươn lên như những đoá hoa hướng dương nở rộ nhé!