TRẠI HÈ SAO BẮC ĐẨU… DÍNH LẮM ĐẤY … ĐỪNG ĐI !! – Trương Quốc Anh

Trương Quốc Anh
Thành viên Tiểu Trại Mây Trắng
TRẠI HÈ SAO BẮC ĐẨU… DÍNH LẮM ĐẤY … ĐỪNG ĐI !!
Để bắt đầu chia sẻ cảm nghiệm của tôi về kì trại hè 2023 vừa rồi của đại gia đình Sao Bắc Đẩu tổ chức tôi xin được trích dẫn đoạn thơ sau đây của nhà thơ Chế Lan Viên:
« Khi ta ở chỉ là nơi đất ở,
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn. »
Vâng đúng vậy mặc dù kì trại hè đã kết thúc được hơn một tuần nhưng đâu đó trong tâm trí của tôi lúc này vẫn văng vẳng đâu đây câu băng reo của tiểu trại 2 Mây Trắng : Tiểu trại ta là tiểu trại mấy ? Tiểu trại 2 là Tiểu trại 2… Mây Trắng là Mây Trắng… Nghe vẻ nghe ve nghe vè Mây Trắng…
Đúng thật vậy trong tiềm thức khi vừa vang lên tôi lại mỉm cười một mình, bởi vì đó là một kí ức đẹp trong ngăn xếp kí ức của tôi và có lẽ nó sẽ được đưa vào ngăn xếp trí nhớ dài hạn để tôi được lưu giữ mãi những khoảnh khắc tươi vui và hạnh phúc ấy.
Khi vừa mới xếp những bộ quần áo đầu tiên vào chiếc vali tôi cứ hình dung đây là lần đầu mình tham gia không quen ai hết chỉ quen mỗi bạn Hà Xuyên & đi với danh nghĩa là Phụ huynh nữa chớ nên tâm thế của tôi lúc ấy là « đi để trải nghiệm thôi » cứ vậy mà tiếp tục xếp đồ vào vali.
Bây giờ khi ngồi lại viết những dòng này thì tôi đã biết suy nghĩ lúc đó của tôi đã sai thưa các bạn !! Sai ngay từ khi tôi quyết định đi kì trại hè 2023 của Sao Bắc Đẩu để tôi bị « Dính » vào kì trại này cho đến tận bây giờ chưa thoát ra được. Cũng tự hứa với lòng năm sau tôi đi tiếp…
Mọi chuyện rất bình thường từ lúc tôi bắt chuyến xe grab 7 chỗ để chở hết mớ đồ của tôi cùng với ít đồ của tiểu trại đến trường đoàn Lý Tự Trọng để tập kết, lúc ban đầu cũng có chút quen với « chị tiểu trại trưởng và phu quân của chị ấy » bởi vì tôi được mời gọi cộng tác vào việc chuẩn bị cho kì trại hè. Những ngày đầu khi mới đến nhà của anh chị tôi rất è dè và ít nói chuyện với các bạn, nhưng dần tôi chợt nhận ra anh chị và các bạn khá là gần gũi và với « tính nết hay kết thân » của tôi thì tôi hòa nhập khá nhanh để rồi có được những người bạn đầu tiên tại Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu (chị Chung, anh Thành, em Kiệt, em Đức, em Hiếu…).
Khi mới đến cứ như một vị « phụ huynh » lần đầu tham gia trại cùng « đứa con gái » nên tôi khá là e dè ngồi một góc, cho đến khi « Cô Hạnh & chị Thảo » đến thì tôi được « đứa con gái » phân công hỗ trợ cô giúp chị Thảo trong việc di chuyển, nên tôi kết thân thêm được Cô và Chị.
Mọi thức rất bình thường cho đến tối thì trời mưa và phải khai mạc trong hội trường thế nhưng lúc sau mưa ngoài trời cũng đã tạnh thế là tôi lại được cầm đuốc, thích lắm nhưng nào ngờ đứng giữa 4 cây đuốc khác tôi như được xông hơi giữa trời, nhưng tôi cảm thấy rất ý nghĩa và một hình ảnh rất đẹp hiện lên trước mắt tôi ánh đuốc sáng xua tan đêm tối, cả một vùng ở khu vực quanh trường đoàn sáng rỡ.
Khai mạc kết thúc chúng tôi bắt đầu lên xe và di chuyển thẳng tiến đến Vĩnh Hy (Ninh Thuận), cứ ngỡ lên xe thì ai cũng sẽ mệt và đi ngủ nhưng không… Nhạc lên chúng tôi lại có niềm vui và bất chợt máu MC Hype trong tôi nổi lên thế là tôi thành « Cơ trưởng » may mắn trên xe bác tài cũng hưởng ứng với ánh đèn nhiều màu sắc và dàn loa cực kỳ xịn xò trên chuyến xe của chúng tôi Xe 2 tiểu trại Mây Trắng.
Trên đoạn đường di chuyển gần 6 tiếng đồng hồ chúng tôi đã ghé ăn rất nhiều món, mì gói, bánh mì ngọt, phở… Đúng 3h45 sáng đoàn chúng tôi đã có mặt tại quảng trường và bảo tàng của Ninh Thuận, chính thức ngày trại đầu tiên bắt đầu.
Mở đầu ngày mới với những bài thể dục cử điệu shuffle dance, chacha,… Hơn hết chúng tôi còn được thiền để tịnh tâm và nghĩ về những điều tươi đẹp phía trước trong cuộc đời mỗi người. Sau đó đoàn chúng tôi lại di chuyển đến Chợ Phan Rang, mỗi nhóm đi một hướng và tất cả mọi ánh nhìn của người dân Ninh Thuận đều đổ dồn về chúng tôi. Tôi còn nghe được có chị kia hỏi chị nọ « Mấy đứa nhỏ ở đâu tới mà đồng phục đẹp quá ? » Tôi dừng lại mỉm cười và nói : « Tụi em là thành viên của Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu đến từ TP. Hồ Chí Minh ạ ! »
Món ăn tôi chọn chính là bún thịt nướng tuy dân dã nhưng ăn rất ngon và hơn hết giá bình dân mà tô bún rất chất lượng, tiếp tục cuộc hành trình chúng tôi đến tham quan cụm tháp Po Klong Garai (Tháp Chàm) một địa danh lịch sử lâu đời, ở nơi đây thiên nhiên ưu ái cây xanh tươi tốt và nổi bật với hàng cây phượng nở hoa đỏ rực.
Rời cụm tháp chúng tôi đến với làng Gốm Bàu Trúc, nơi được xem là làng nghề về gốm lâu đời ở Ninh Thuận, một vòng tham quan với những tác phẩm gốm vừa lạ mắt vừa mang tính dân tộc rất đặc sắc và phong phú với nhiều thể loại khác nhau từ ly, tách trà, chén, dĩa và có cả những con vật được làm từ đất sét…
Kết thúc hành trình tham quan các địa danh và làng nghề, đoàn chúng tôi bắt đầu di chuyển về Resort Vĩnh Hy. Giữa lưng chừng núi chúng tôi nhìn thấy một một chiếc vịnh mang tên Vĩnh Hy với một vẻ đẹp mơ màng và quyến rũ du khách đến thăm, một vùng nước xanh ôm trọn lấy những triền núi cao, cùng với dòng nước trong xanh có thể nhìn thấy đáy. Đến độ tôi phải thốt lên « đẹp quá tôi chưa được nhìn thấy cảnh biển đẹp đến ngỡ ngàng như thế này ».
Và chính là hành trình bắt đầu đến với vùng đất Vĩnh Hy tươi đẹp và cảm tình của phái đoàn chúng tôi và dĩ nhiên phía sau còn rất nhiều điều thú vị và hấp dẫn mà trại hè Sao Bắc Đẩu mang lại cho từng thành viên tham dự mà tôi sẽ kể tiếp ở phần 2 hứa hẹn sẽ còn hấp dẫn và thú vị hơn nữa.
Khi vừa đến resort trong tâm trí tất cả chúng tôi bây giờ là “được tắm” & “đánh một giấc” thật thoải mái, vì chúng tôi đã có một hành trình khá dài để đến với Vĩnh Hy. Lúc này các bé nhỏ thì được hướng dẫn vào sảnh trước nhưng còn các bạn thủ lĩnh và phụ huynh thì ôi thôi nhìn mớ dụng cụ trại mà thở dài hí hí… Thì khiêng thôi, mỗi người một tay ấy vậy mà trong tíc tắc chúng tôi đã vận chuyển hết tất cả đồ dung của trại và vali đồ của các bạn nhỏ vào đúng vị trí của nó.
Khoảnh khắc cầm trên tay chiếc thẻ từ của phòng các bạn nhỏ thốt lên “Ôi phòng xịn vậy anh ?” Thế là tôi dẫn “3 lính nhỏ” của tôi về phòng, nói vậy thôi vì là tôi lớn nên được phân công đồng hành cùng với 3 bạn nhỏ là Tuệ, Minh và Nhật. Những ngày ấy tôi vô tình trở thành “Vú em bất đắc dĩ” của 3 bạn nhỏ ấy, từ việc điều phối đi ngủ, đi ăn, đi tắm, giặt đồ, đánh răng, nhắc lịch, thông báo đi ăn, soạn đồ cho mấy fen nhí đi bơi, rồi giữ thẻ,… Kể tới mai chưa hết !! Tôi cũng ý thức được trách nhiệm của mình với các em, vì phụ huynh các em ở nhà khá là tin tưởng tôi nên tôi không thể phụ lòng, làm tốt và tròn bổn phận với các em trong suốt hành trình trại hè lần này.
Cứ tưởng “mấy nhóc” sẽ giận ghét ông anh già này lắm, nhưng không nhe đeo tui dữ lắm “mỗi fen cây cà lem nhe”, khi vừa nghe tôi nói câu đó ánh mắt 3 lính của tôi sáng rỡ chạy nhanh đến tủ kem và lựa lựa… Anh ơi em chốt con cá, em con gấu, em 2 bịch bánh… Gần đến ngày kết thúc tự nhiên thấy thương “mấy nhóc” lắm!!
Chiều đến chúng tôi có tiết mục tắm hồ bơi của resort, các em có vẻ rất thích và chơi rất vui trong buổi chiều đầu tiên, đến chiều chúng tôi dung cơm chung với nhau, mặc dù chưa quen biết nhiều bạn, nhưng với sự nhiệt tình và nhiều năng lượng của tôi thì tôi bắt đầu đi làm quen. Tối đến tôi hỗ trợ Cô giúp chị Thảo, cùng với nhóm “hay mời” mấy fen bạn của “con gái nhỏ” bên Hoàng Văn Thụ cùng đi ăn chè… Mấy fen đó lại khen tui “đẹp trai” vậy là tui tự hiểu. Và rồi chuyện gì đến nó cũng đến trong nhóm đó có 2 học trò của tôi mà tôi nào hay, thế rồi thầy trò ôn lại kỉ niệm của buổi chia sẻ chuyên đề trên trường khi xưa.
Tối hôm đó chúng tôi được mời gọi quay về phòng nghỉ sớm để chuẩn bị cho buổi sáng tiếp theo của kì trại thật sôi động, tuy là chỗ lạ lần đầu đến nhưng có vẻ tôi và bọn trẻ ngủ rất ngon đến 4h50 sáng tôi đánh thức bọn trẻ dậy và bắt đầu di chuyển ra khu công viên để tập thể dục buổi sáng với những bài cử điệu vui tươi và ngồi thiền cùng với nhau. Kết thúc buổi sáng bằng một bữa buffet hết sức xịn với nhiều lựa chọn từ món khô đến món nước…
Sau khi ăn sáng xong đoàn chúng tôi di chuyển ra bến tàu để đi sang vịnh phía gần biển để tham gia trò chơi lớn, một vùng nước mát trong xanh tạo cho người ta cảm giác yên bình và thư thái. Mây, biển và núi hòa làm một như mở ra một khung cảnh trong tranh mới có, dưới biển tôi thấy có rất nhiều những đàn cá nhỏ và san hô chi chít nhau. Chừng hơn 3 phút đi tàu thì chúng tôi cũng đến một nhà bè tư nhân và bắt đầu di chuyển qua cầu phao để đến với khu đất còn rất hoang sơ ít dân sinh sống thế nhưng bù lại nơi đây có một vùng biển sạch và xanh mát, phía xa còn có những bóng cây xanh mơn mởn như đang vậy gọi du khách gần xa.
Ngay từ lúc đăng ký đi trại thì tôi đã bị dập tắt ngay ngọn lửa “tham vọng chiến thắng” trong các trò chơi vì “đứa con gái” của tôi bảo vào tiểu trại chị Chung là chỉ có chơi và vui thôi không có giải đâu… Đấy!! Thế là ngay từ trò kéo co tôi đã kéo “bằng cả sinh mạng” của mình và kết quả là hạng nhất kéo co của trại hè 2023 hô to tên tiểu trại 2 Mây Trắng, tôi cùng với một số phụ huynh thấy rất vui với chiến thắng đầu tiên này.
Lại là khoảnh khắc giờ cơm trưa sum vầy bên nhau, tuy là xa lạ nhưng sao quá đỗi quen thuộc, chắc có lẽ bởi vì chúng tôi đã ăn cùng nhau rất nhiều bữa cơm rồi. Trước lạ sau quen bắt chuyện cười tít mắt, cả phụ huynh lẫn các em nhỏ ai cũng có cho riêng mình một nụ cười duyên trên môi trong bữa cơm ấy. Đến khoảng đầu giờ chiều các tiểu trại bắt đầu tập văn nghệ chuẩn bị cho buổi tối đêm hội văn hóa, bầu không khí yên tĩnh của resort đã trở nên náo nhiệt hơn khi có sự xuất hiện của chúng tôi. Làm cho nơi đây trở nên một nơi sôi động trong suốt 3 ngày 2 đêm.
Chiều đến chúng tôi trong trang phục tiểu trại lại di chuyển ra phía ngoài vịnh để chuẩn bị cho đêm lửa, với những phần thi tranh tài giữa các tiểu trại càng làm cho bầu khí nơi hoang sơ ấy trở nên sinh động cách lạ thường vào buổi chiều hoàng hôn trên biển. Khoảnh khắc được trông chờ nhất ngọn lửa đã được thắp sáng một góc vịnh vào tối hôm ấy, chúng tôi ca hát, nhảy múa xung quanh đám lửa tình thân ái giữa các thành viên với nhau càng thêm gắn kết.
Kết thúc lửa trại chúng tôi quay trở lại với công viên của Vịnh Vĩnh Hy để bắt đầu chương trình đêm hội văn hóa giữa các tiểu trại với nhau. Những phần thi nhảy hết sức sôi động và đầy nhiệt của các thành viên tiểu trại, bên cạnh đó chúng tôi cũng nhận được tráng pháo tay tuyên dương đến từ phía những cư dân của Vịnh đến cổ vũ cho chương trình. Tiếp theo chính là lễ hội hóa trang với rất nhiều những nhân vật liên quan đến chủ đề về biển cả: Cá, rùa, mực, sứa… Rồi có cả thần biển và tôi chính là thần biển của tiểu trại 2 Mây Trắng, nói đúng như lời mấy em nhỏ nói “Chú ơi con thấy chú hề hước quá à!! Thích ghê!!”. Nghe mấy bé nói tôi cũng cảm thấy ấm long vì niềm vui của mọi người cũng chính là niềm vui của tôi, kết thúc ngày thứ 2 tại Vịnh Vĩnh Hy chúng tôi mỗi người lại có them câu chuyện nữa để kể lại cho sau này về những hồi ức đẹp của kì trại hè.
Sáng sớm tinh mơ vẫn như thường lệ tôi đánh thức “tụi nhỏ” lúc 4h45 sáng, thế là có em lại la lên “trời chưa sáng mà anh!!”. Vì sợ trễ giờ nên tôi phải làm vậy nhưng điều ấy cũng tốt tập cho các em dậy sớm để tập thể dục và bắt đầu ngày mới nhiều năng lượng, tôi vẫn có niềm mê với lời mời gọi “thiền” nhớ về những điều tốt đẹp đã diễn ra trong quá khứ rồi hướng đến một tương lai mới tốt đẹp hơn từng ngày. Quay về chúng tôi lại tiếp tục buffet sáng đa dạng món ăn. Tiếp tục chính là tiết mục được các bé hưởng ứng nhiều nhất chính là “tắm biển”, đến khi tắm biển xong chúng tôi quay lại resort chuẩn bị bước vào một cuộc “hành trình” khám phá và giải mật thư ở các trạm. Khi đến các trạm các em còn được học thêm về sáng tác thơ, phổ nhạc và làm tranh…
Đến giờ trưa cả nhà Sao Bắc Đẩu lại quay quần bên mâm cơm tình huynh đệ thân ái. Cũng vẫn là những câu chuyên xoay quanh chủ đề về ngày trại và những điều mới mẻ mà mỗi cá nhân chúng tôi tích góp được đem ra chia sẻ với nhau cùng vui cùng cười. Hôm nay các bé được ngủ trưa khá lâu gần 3 tiếng, đến chiều tôi lại là người phải đi đánh thức từng em dậy thay đồ chuẩn bị cho buổi lễ đăng quang vào tối nay. Tôi kéo cả đám xuống căn tin và tự tin hô to “Lựa kem đi anh bao!!” Và thế là chuyện gì đến nó cũng đến, trên tay mỗi em một cây Bingchinling sặc sỡ nhiều màu và tôi cũng rút trong ví ra tờ sặc sỡ nhiều màu tương tự hihi.
Chương trình mà các thành viên của Sao Bắc Đẩu trong kì thi nâng bậc vừa rồi mong chờ nhất thì hôm nay đã chuẩn bị diễn ra, trước buổi lễ vị trí các bạn được xếp cách nghiêm trang và trật tự, trên gương mặt mỗi bạn đều hiện lên vẻ hồi hộp lo lắng và háo hức chờ đợi xem có phải mình là thủ khoa năm nay không ? Nghi thức buổi lễ diễn ra cách rất trang trọng và hào hùng, lần đầu tiên tôi được tham dự buổi lễ lớn và ý nghĩa của Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu TP. Hồ Chí Minh, đến giờ cảm xúc ấy vẫn còn trong tôi một cảm xúc của người tham dự thật khó tả.
Kết thúc mỗi thành viên tham gia kì trại đều có quà mang về, một chiếc bình giữ nhiệt rất dễ thương và có cả logo, nói nhỏ “tôi cũng có góp phần phụ đóng hộp bình đấy”, bên cạnh đó phụ huynh còn có thêm phần quà rất cần thiết cho thời tiết hiện nay của Sài Gòn mưa nắng thất thường chính là cây dù. Sau phần đăng quang cả tiểu trại chúng tôi có dịp ngồi lại với nhau cùng ăn khuya và trò chuyện với nhau về những gì đã qua, thêm một niềm vui nữa đó là tôi có được mời gia nhập vào “Team hay mời…” của các bạn. Đến giờ nghĩ lại cũng thấy vui rồi tự ngồi cười một mình với những hồi ức đẹp đó, một thông tin nhỏ là kì trại tiếp theo sẽ diễn ra tại Miền Tây quê tui lúc ấy tui càng háo hức và mong chờ hơn nữa.
Đến lúc này thời gian còn lại chẳng bao nhiêu, đến tối tôi kêu mấy bé phòng tôi bắt đầu dọn đồ để mai sáng xuất phát đi về, dường như tụi nhỏ còn luyến tiếc gì đó tôi thấy được vẻ mặt cũng không được vui lắm nhưng vì bị ông anh bắt dọn đồ nên đành dọn vậy. Nói thật ra tôi cũng thương mấy nhóc lắm, xu cho mấy đứa là bị xếp với ông chú có tính thích ở sạch và bị thêm OCD nữa thì mấy đứa hơi mệt nhưng bù lại sau lần này mong là các em sẽ có thêm kỹ năng biết lo liệu và dọn dẹp sạch sẽ sau khi dùng xong và trả lại mọi thứ y như mới để thể hiện mình là người văn minh và văn hoá.
Buổi sáng hôm nay là ngày đoàn chúng tôi về lại Sài Gòn, ai cũng tất bật dọn dẹp đồ của mình lâu lâu tôi còn nghe thấy có người hét lên “chết rồi quên cái áo trong phòng…” có vẻ đi xa lâu ngày ai cũng mong quay về ngôi nhà thân yêu của mình, vì nơi đó có ba có mẹ có ông bà và gia đình đang chờ những đứa con đi xa trở về. Đúng 8h đoàn chúng tôi lên xe di chuyển về trên đường có ghé qua thăm vườn nho, nơi đây nho tại vườn lần đầu tiên tôi được tham quan và chính tay mình cắt những chùm nho mọng nước và ngọt ngào ấy cảm giác nó cũng lạ lắm… Mải mê cắt nho chẳng để ý chốc lát mà đã gần 10kg nho, không sao “đứa con gái” nói anh yên tâm đi về chắc tầm 3 ngày em chia hết. Nên lúc ấy cũng đỡ lo nên mua thêm chai mật nho nó ngon thật sự, vị ngọt và chua trung hoà tạo cho mình cảm giác thật yomost.
Trên chuyến xe đi về đoàn chúng tôi cũng ghé rất nhiều điểm dừng chân, chính yếu là để cho phụ huynh và các bé yên tâm hơn khi xe bắt đầu lên cao tốc và đi thẳng đường về Sài Gòn. Điểm đặc biệt đó chính là đoàn được ghé thăm nhà Nội, còn có quà mang về hơn 200 phần quà được chuẩn bị rất kỹ lưỡng và chu đáo trao tận tay từng thành viên trong đoàn. Sau đó chúng tôi lại tiếp tục hành trình “đi thật xa để trở về”, mưa rất to trong suốt buổi tối về đến sân Tao Đàn tôi vô tình nghe được câu chuyện của hai bạn nhỏ “Ủa về tới rồi hả? Đi chưa đã mà sao về rồi!!”, là tôi đủ thấy có vẻ như các bé ấy vẫn chưa muốn về rồi ớ. Nhưng không sao hẹn gặp lại tại Miền Tây các em nhé!!
Để kết thúc bài cảm nhận này tôi xin được trích dẫn đoạn thơ “Về lòng biết ơn” sau đây của tác giả Tú Yên:
Xin cảm ơn buổi sớm mai thức dậy
Ta có thêm một ngày mới để yêu thương.
Xin mang ơn những buổi hoàng hôn vươn
Ta có được bữa cơm gia đình hạnh phúc.
Xin biết ơn giấc mộng đầy cảm xúc
Ta có thể rèn tâm thức được bình yên.
Nếu một mai ra đi trong an nhiên
Ta sẽ mỉm cười với lòng đầy cảm kích.
Xin được cảm ơn Thầy đã tạo ra một sân chơi không chỉ đào luyện về tri thức kỹ năng mà còn rèn thêm đạo đức làm người, cảm ơn quý Anh Chị đã tạo cơ hội cho “Vị Phụ Huynh trẻ tuổi” này được cùng tham gia và góp chút sức mọn cho kì trại hè của Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu lần này. Rất mong và rất mong có thể sẽ được gặp lại tất cả ở kì trại hè 2024 tiếp theo tại Miền Tây thân thương đầy tình đất tình người.
Chia sẻ bài viết lên:
Đóng