KÝ ỨC KHÓ QUÊN – Tôn Vĩ Anh

KÝ ỨC KHÓ QUÊN
Tôn Vĩ Anh – Thủ lĩnh Sao Bắc Đẩu Đông Tao Đàn
Trại mùa đông năm 2024, là mùa trại đầu tiên tôi được tham gia.
Trong kí ức của tôi, từng giây từng phút, mọi khoảnh khắc ở trên mảnh đất Đà Lạt đều đáng quý như nhau. Đây chẳng phải lần đầu tiên tôi được đặt chân đến thành phố ngàn hoa, nhưng là lần đầu tiên đọng lại trong tim tôi nhiều kỉ niệm đến vậy.
Chúng tôi dắt tay cùng dạo phố, cùng chuyện trò, kể cho nhau nghe về mọi thứ trên thế gian này. Một tay cầm ly đậu nành nóng hổi, tay còn lại choàng vai nhau cho vơi đi cái lạnh. Đà Lạt đúng là lạnh thật, nhưng lạnh đến đâu cũng không khỏi bị vòng tay và tiếng cười rộn vang của mọi người xua đi. Cảm xúc của tôi lúc được ở bên anh chị là điều mà không một ai khác có thể mang đến. Chúng tôi chăm sóc lẫn nhau, chia sẻ niềm vui nỗi buồn, mọi điều tiêu cực dường như tan biến trong chuyến đi này để rồi mở đường cho sự rạng rỡ, kéo đến những con người rực rỡ của nắng mai. Và niềm vui, sẽ không bao giờ có thể giấu đi trên gương mặt tất thảy mọi người tại Đà Lạt.
Đôi dòng chia sẻ về Đà Lạt, ngoại trừ cảnh quan thơ mộng, ngọt ngào, con người thành phố Đà Lạt cũng rất đáng yêu! Làm sao tôi có thể quên đi hình ảnh niềm nở chào đón cùng những câu hỏi thăm từ người dân nơi đây, dẫu trước đó chưa từng quen biết. Làm sao tôi có thể quên hương hoa, sắc hoa hiện diện trên từng núi đồi, từng đoạn đường tôi đi qua. Tôi nhớ hết tất cả cảnh vật, mùi hương, không khí trong lành tại vùng đất này. Thật khó để có thể nói lời chào tạm biệt, vì dường như mọi thứ đều rất tuyệt vời. Lựa chọn đi Đà Lạt lần này, quả là một quyết định đúng đắn.
Trái với những điều tích cực tôi vừa kể trên, thật chất tôi đã từng có một nỗi sợ nhỏ trước ngày khởi hành, tội sợ vì bản thân gia nhập sau, không quá thân thiết với các anh chị, sợ không thể hoà vào những cuộc trò chuyện hay ho mà các anh chị mang đến và sẽ khó mà thoải mái với nhau. Nhưng may mắn làm sao, có lẽ anh chị cũng cảm nhận được điều đó, anh chị kéo tôi cùng đi chơi, cùng rôm rả trước mỗi hành trình tham quan. Tôi chợt nhận ra tôi chưa bao giờ hối hận khi được quen biết với các anh chị, mọi thành viên ở Sao Bắc Đẩu đều mang đến cho tôi những trải nghiệm, những cảm giác ấm áp trong chuyến đi này. Và tôi hiểu được rằng, dù sớm hay muộn, mới hay cũ, tôi cũng đều luôn được các anh chị xem là thành viên trong gia đình của đại gia đình Sao Bắc Đẩu. Cảm ơn anh chị vì đã mang đến cho tôi một chuyến đi trọn vẹn, vì cơ hội được tìm hiểu và thân thiết với nhau hơn.
Chia sẻ bài viết lên:
Đóng