CÂU CHUYỆN LY NƯỚC
Trần Ngọc Nhã Chi – Thủ lĩnh Sao Bắc Đẩu Đông Tao Đàn
Có một câu chuyện mà hẳn ai trong chúng ta ít nhiều cũng đã từng đọc qua hoặc nghe kể, đó là câu chuyện về nửa ly nước. Một vị giảng viên với nửa ly nước cầm trên tay đã tạo một cuộc tranh luận giữa các sinh viên rằng: “Ly nước này là ly nước đầy một nửa hay vơi một nửa?” Cách chúng ta trả lời câu hỏi này sẽ cho thấy góc nhìn lạc quan hay tiêu cực của chúng ta đối với một vấn đề nào đó.
Tôi muốn mượn câu chuyện về nửa ly nước để nói về sự thay đổi của bản thân mình. Nếu như trước đây tôi thường có những suy nghĩ thiếu tích cực, khó chịu, nặng nề khi gặp phải một tình huống không may, thì giờ đây, trải qua quá trình va vấp, học hỏi và lớn dần trong môi trường xã hội, tôi đã dần học cách cởi mở hơn để đón nhận những bài học quý giá từ những người mình tiếp xúc, những nơi mình đi qua, và những câu chuyện mình gặp trong cuộc sống.
Mong muốn được lắng nghe và học hỏi từ những bậc tiền bối cũng chính là lý do lớn nhất khiến tôi đăng ký tham gia Trại Huấn luyện mùa đông tại Đà Lạt lần này. Hơi tiếc vì trong chuyến đi này tôi muốn trò chuyện với chú Sơn nhưng chú lại không tham gia được, thế nên tôi chuyển hướng sang đi chơi với các bạn trẻ nhiều hơn. Tuy nhiên, không vì vậy mà tôi bỏ quên trách nhiệm quan sát, hỗ trợ Trưởng và Phó xe, là anh Trung và anh Duy. Thực ra thì tôi cũng như các bạn khác không được phân công một vai trò cụ thể nào cả vì Ban Tổ chức đã có những sắp xếp cho hành trình, nhưng bản thân tôi muốn chủ động giúp đỡ các anh trong một số công tác cần thiết, từ đó có thêm những kinh nghiệm cho mình.
Cũng nhờ vậy mà ở chuyến đi này, tôi đã có một câu chuyện ly nước cho riêng mình. Đó là khi toàn đoàn, hai chiếc xe 45 chỗ, ghé tham quan tại QUE Garden. Cả đoàn đã thống nhất sẽ cho các thành viên chọn loại đồ uống trước để phía điểm tham quan chuẩn bị cho kịp thời gian. Và câu chuyện của tôi bắt đầu khi chúng tôi chưa thật sự hiểu nhau, dẫn đến những bất đồng trong cách làm việc. Do vậy, cả đoàn có đôi chút rắc rối khi đến nhận nước tại điểm tham quan, tôi cũng có chút mất bình tĩnh và “xịt keo” khi thái độ của cô Trang có phần hơi cứng rắn. Tuy nhiên, sau một khoảng thời gian bình tâm suy nghĩ, tôi đã chủ động đến gặp cô để đôi bên có thể hiểu nhau hơn. Sau cuộc trò chuyện, tôi đã nhận ra những điểm cộng, điểm trừ trong cách làm của cả hai và lấy đó làm kinh nghiệm cho những chuyến đi khác. Cô đã giúp tôi ghi nhớ sâu hơn về việc phải đánh giá một sự việc từ nhiều phía, để từ đó đưa ra giải pháp thuận tiện nhất cho mình.
Thật may khi tôi đã kịp ý thức được việc cố gắng nhìn mọi thứ theo hướng tích cực, tiếp thu những bài học thật hữu ích cho bản thân mình. Thật biết ơn khi cuộc sống vẫn không ngừng đưa ra cho tôi những thử thách, để tôi vẫn còn cơ hội mở mang tầm mắt và đầu óc, để bản thân ngày càng phát triển theo chiều hướng tốt hơn. Thật hạnh phúc khi tôi vẫn còn được gắn bó với Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu, nơi đã dạy tôi rất nhiều thứ, từ “nghĩa – tình” trong đối nhân xử thế cho đến cách quản lý, tổ chức sao cho hiệu quả và áp dụng được trong nhiều khía cạnh công việc. Và cũng nhờ vậy mới thấy, tham gia một chuyến đi không chỉ là tận hưởng những phút giây được thảnh thơi, mà nếu ta chịu để ý, thì vẫn sẽ có rất nhiều điều để học hỏi và chiêm nghiệm. Cảm ơn tất cả, vì chúng ta đã là một GIA ĐÌNH