“Đi trại hè, em đi trại hè…., Ba nhớ thuộc đó nhe!” đã làm ngắt mạch suy nghĩ của mình về công việc của cơ quan; “Uh nhỉ! Mình có hứa cho con tham gia trại hè do Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu tổ chức và vợ mình ra điều kiện mình phải đi theo mới cho đi vì con bị suyễn! Không biết vụ phải thuộc bài hát là sao đây; thôi kệ, đến ngày đó rồi tính!”
Bài viết PH: Nguyễn Ngọc Châu
Thành viên Tiểu trại 3: TT Tình Dừa
Trại HL và Nâng bậc lần 8
CẢM NHẬN MÙA HÈ !
“Đi trại hè, em đi trại hè…., Ba nhớ thuộc đó nhe!” đã làm ngắt mạch suy nghĩ của mình về công việc của cơ quan; “Uh nhỉ! Mình có hứa cho con tham gia trại hè do Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu tổ chức và vợ mình ra điều kiện mình phải đi theo mới cho đi vì con bị suyễn! Không biết vụ phải thuộc bài hát là sao đây; thôi kệ, đến ngày đó rồi tính!”
Thế rồi ngày đó đã đến!
Sau khi ăn sáng và mua một số thuốc dự phòng cho con, hai cha con thẳng tiến đến Trường đoàn Lý Tự Trọng – Thủ Đức. Cảm giác đầu tiên về trại hè là cảm giác lo lắng tăng dần khi Thầy Toàn kiểm tra về sự chuẩn bị của các bé và phụ huynh:
– Đèn pin và áo mưa! “Trời vợ chưa chuẩn bị” giải pháp là lén lén đi ra ngoài thuê xem ôm đi mua!
– Thuộc lời bài hát! Vụ này là “potay.com! Cầu trời Thầy đừng yêu cầu phụ huynh!” giải pháp là lén lén ngồi nhẩm lại lời bài hát mà các bé hát để có gì bị kêu lên thì cũng hát được 2,3 câu!!!!
Rồi mọi thứ cũng qua (Hú hồn, hú vía!). Tới trò chơi vận động, ôi mẹ ơi! Ban Tổ chức yêu cầu phải có phụ huynh tham gia, mà hiện tại chỉ có Ngọc và mình! “Oh my God! Phải tham gia thôi!” Với thành phần chủ yếu là các bé “hơi nhỏ con!!!!” mặc dù quyết tâm của tiểu trại rất cao nhưng khả năng còn hạn chế, cầm chắc là không đạt kết quả cao! Nhưng tinh thần “vui là chính, thắng thua không quan trọng!” đã được cả tiểu trại thấm nhuần và đã tạo nên những tiếng cười sảng khoái, vui tươi của cả tiểu trại!
Ngày thứ nhất kết thúc với quá nhiều cảm xúc và cung bậc tình cảm khác nhau, trong đó có sự tiếc nuối và buồn khi gia đình thủ lĩnh Linh có việc (Nhân đây cũng xin gửi lời chia buồn chân thành nhất đến Linh và gia đình)!
Nhiều hoạt động sôi nổi liên tục được tổ chức trong các ngày tiếp theo, bằng sự cố gắng hết mình và với tinh thần “vui là chính, thắng thua không quan trọng!” được tiểu trại 3 phát huy cao độ, lại còn sáng tác ra slogan “như khỉ, chơi hết mình!” nữa chứ! đã giúp các cháu cũng như phụ huynh của tiểu trại 3 có một kỳ nghỉ hè đáng nhớ! Không thể kể hết một cách chi tiết những hoạt động và những dấu ấn của từng ngày, nhưng từng ngày trôi qua, tinh thần đoàn kết cống hiến cho tập thể được các em phát huy cao độ, ý thức kỷ luật ngày càng tốt hơn, các thủ lĩnh cũng đỡ phải nhắc nhở các em hơn. 4 ngày hè trôi qua đã là sợi dây vô hình gắn kết các em trở thành một khối, các thành viên của tiểu trại 3 đã từng bước trở thành một gia đình lớn; Trong tâm trí của các thành viên của tiểu trại 3 sẽ luôn có một kỷ niệm đáng nhớ về ly mì gói ngon nhất trong đời (cám ơn thủ lĩnh Hiền! và nên bí mật với Thầy Toàn!!!!!)
Cám ơn duyên phận đã để hai cha con tham gia vào một tiểu trại có các thủ lĩnh hết sức dễ thương “các em Vũ, Du, Trang, Hiền, Hoàng,Quân, Bảo…” (Có thể không liệt kê được hết tên các em do hơi già và trí nhớ có hạn, các em không được liệt kê tên ở đây thì cũng thông cảm!) và một tiểu trại có các thành phần hết sức đặc biệt. Cám ơn các em đã truyền nhiệt huyết cho các cháu, đã định hướng cho các cháu khi tham gia bất cứ hoạt động nào đều “cháy hết mình!” đây là một tinh thần rất quan trọng khi các cháu vào đời.
Qua bài này, xin chân thành cám ơn Thầy Toàn cùng tất cả các thủ lĩnh của Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu, bằng những nhiệt huyết của mình và sự hy sinh thầm lặng đã tạo ra sân chơi và môi trường giáo dục cho thế hệ trẻ (sống là cống hiến và sống phải có trước có sau!).