BÀI CẢM NHẬN TRẠI CỦA CHỊ ĐOÀN THỊ THU CHUNG – TV BAN CHỦ NHIỆM SBĐ ĐÔNG TAO ĐÀN

Một chuyến hành trình dài bốn ngày với đủ cung bậc cảm xúc, với những bài múa, bài nhảy chỉ tập gói gọn trong một ngày. Một chuyến hành trình với những trận cười nghiêng ngả, với những đêm thức trắng để lắng nghe và trò chuyện với các mẹ, các chị. Bao nhiêu đó thôi cũng đủ tạo nên những kỉ niệm thật đẹp mỗi lần nhớ lại.

MỘT GIA ĐÌNH CỦA ĐẠI GIA ĐÌNH,

SAO BẮC ĐẢU YÊU THƯƠNG…”

Đoàn Thị Thu Chung – Tiểu trại trưởng tiểu trại Hương Dừa

Một năm… hai năm.. ba năm…!!!

Thấm thoát đã tám năm trôi qua, bao nhiêu năm cũng là chừng ấy thời gian tôi gắn bó cùng đại gia đình Sao Bắc Đẩu. Tuy không phải là những người đầu tiên lúc Tổng đoàn mới thành lập, nhưng cũng có thể nói là thành viên kì cựu. Chừng ấy năm cũng là chừng ấy chuyến hành trình du ngoạn đến khắp mọi miền trên dải đất hình chữ S thân thương.

Từ vùng đất Xuyên Mộc – Bà Rịa Vũng Tàu đến lá phổi của thành phố Huyện Cần Giờ, rồi khám phá nét đẹp hoang sơ của rừng Nam Cát Tiên hay nghịch cát biển nhuyễn mịn dưới chân tại Mũi Né Ocean, hoặc thưởng thức cái lành lạnh và không khí mát mẻ, dễ chịu của thành phố sương mù Đà Lạt, lại được thỏa thích tận hưởng cảm giác mới lạ của chuyến xe lửa đưa chúng tôi đến Nha Trang vùng đất của cát trắng, nắng vàng, biển xanh, thỏa thích ngắm nhìn ánh nắng sớm mai xuyên qua khe cửa sổ của tàu, đặc biệt là chuyến hành trình đến Buôn Ma Thuột với xứ sở của những chú voi to lớn, khỏe mạnh, đến với những bài hát, điệu múa cồng chiêng mang đậm bản sắc dân tộc. Và lần thứ 8 này, chúng tôi lại được trải nghiệm những điều mới lạ khi đến với quê hương sông nước miền Tây.

Đến hẹn lại lên, vào những ngày cuối tháng 7, chúng tôi – những thành viên của đại gia đình Sao Bắc Đẩu lại xếp hành trang, gác lại những bộn bề của công việc để tham gia trại huấn luyện và nâng bậc lần 8 với chủ đề “Hành trình trên đất phù sa” đi qua các tỉnh Tiền Giang – Long An – Bến Tre, đến với những trải nghiệm mới lạ, với những kí ức khó quên trong cuộc đời.

Một chuyến hành trình dài bốn ngày với đủ cung bậc cảm xúc, với những bài múa, bài nhảy chỉ tập gói gọn trong một ngày. Một chuyến hành trình với những trận cười nghiêng ngả, với những đêm thức trắng để lắng nghe và trò chuyện với các mẹ, các chị. Bao nhiêu đó thôi cũng đủ tạo nên những kỉ niệm thật đẹp mỗi lần nhớ lại.

Năm thứ tám đi trại, năm thứ hai giữ nhiệm vụ là tiểu trại trưởng, cùng đồng hành với tôi là những đồng đội đầy kinh nghiệm và bản lĩnh, tôi đã được học thật nhiều từ cách sắp xếp, bố trí công việc của chị Nhã, tôi đã cảm động thật nhiều với hình ảnh của chị Vân sáng về thành phố trực bệnh viện, đến trưa lại có mặt tại đất trại ở Bến Tre, tôi hiểu hơn và vô cùng bất ngờ trước tinh thần vui chơi hết mình của ngoại Mai, mẹ Thúy, thấy được sự chu đáo của mẹ Tâm, mẹ Nga, mẹ Phượng khi đi cùng với các thành viên nhí nhất trại. Không chỉ vậy tôi còn nhận ra một điều không chỉ các mẹ mới chăm con tốt mà các ba còn kĩ càng và chu đáo hơn nhiều khi bắt gặp hình ảnh ba Trung, ba Toàn chăm sóc các em nhỏ. Có lẽ hai chàng trai chịu cực nhất ban quản trại là tiểu trại phó Phi Anh – cậu bé nhỏ con, nhanh nhẹn, hoạt bát khiến các em nhỏ mê tít và anh Thành một thành viên mới toanh, tham gia trại lần đầu với tính tình điềm đạm nhưng chịu khó và luôn có mặt lúc tôi cần sự giúp đỡ.

Có lẽ thành viên đặc biệt nhất trong tiểu trại chúng tôi là gia đình thầy Toàn – người thầy, người cha lớn của đại gia đình Sao Bắc Đẩu, bên cạnh thầy là cô Hạnh, một cô giáo dạy văn, dáng người nhỏ nhắn, một người mẹ mẫu mực, luôn lo toan chu toàn mọi việc trong gia đình và ngoài xã hội và bé Thảo – cô bé luôn lạc quan, yêu đời dù rằng bản thân em kém may mắn hơn các bạn cùng trang lứa.

Là người con sinh ra tại quê hương Đồng Khởi Bến Tre, nhưng do gia đình chuyển lên sống tại TP. Hồ Chí Minh, nên đã từ lâu tôi không có điều kiện tìm hiểu cũng như khám phá hết những địa danh, những điểm du lịch mang đậm chất quê hương sông nước miền tây. Nhờ trại nâng bậc và huấn luyện lần 8 mà tôi đã được đặt chân đến bảo tàng Bến Tre, nơi lưu giữ những dấu ấn của nhân dân xứ Dừa trong các trận chiến chống xâm lược, đến với không gian mua bán tấp nập đầu đủ các loại trái cây đặc trưng của quê nhà, với nhưng người buôn bán chân chất, thật thà.

Lần đầu tiên trải nghiệm hành trình “Du hí sông Tiền” đến thăm và tìm hiểu 4 địa điểm du lịch Cồn Long – Cồn Lân – Cồn Quy – Cồn Phụng tìm hiểu cũng như trải nghiệm thật nhiều điều mới lạ và hấp dẫn, được lắng nghe những câu vọng cổ ngọt lịm, được thưởng thức mật ong nguyên chất, đặc biệt là có một chuyến trải nghiệm cảm giác ngồi trên chiếc xuồng nhỏ len lỏi và trong những rặng dừa nước vút cao và đung đưa theo gió, hay ngồi tận hưởng luồn gió sông tạt vào mặt, mang theo không khí mát mẻ, dễ chịu khi đang ngồi trên chiếc ghe lớn chạy khắp các cồn.

Buổi trưa của chuyến du ngoạn là một mâm cơm hấp dẫn với hai con cá to đùng tỏa ra hương thơm hấp dẫn, với không gian là một dãi nhà sàn được bao bọc bởi những cây bần nước, những cụm lục bình và đẹp hơn cả đó là những đóa hoa sen vươn mình trong nắng và đong đưa nhè nhẹ theo làn gió, gợi lên một khung cảnh vô cùng thanh bình, yên ả.

Tôi yêu lắm, hình ảnh những cô bé, cậu bé thích thú chạy lon ton trên sân trại. Yêu những câu chuyện ngây ngô, hồn nhiên của các em. Thương các ba, các mẹ, các anh chị vất vả chuẩn bị và hỗ trợ để Đại gia đình SBĐ có một hành trình trại thật ý nghĩa. Thương hình ảnh các anh chị lớn chăm sóc các em nhỏ, thương lắm các em nhỏ nắm tay anh chị đi suốt hành trình. Thương tinh thần máu lửa của cả tiểu trại cùng bò, lăn, lết đủ kiểu bên ánh lửa trại- ánh lửa của tình thân. Thương hình ảnh các em chia cho nhau trái chuối nướng, rồi cười khúc khích khen ngon, thương các em ôm lấy nhau ngủ một giấc ngon lành.

Tôi thương hình ảnh tất cả trại sinh của tiểu trại Hương Dừa nắm chặt tay đặt lên tim và hô to băng reo:

 “ Một gia đình của đại gia đình – Sao Bắc Đẩu yêu thương!!!”

Biết nói sao cho hết những tình cảm mà tất cả chúng tôi – Những thành viên tiểu trại Hương Dừa nói riêng và đại gia đình SBĐ nói chung dành cho những đồng đội của mình. Một thứ tình cảm thiêng liêng và đẹp biết bao.

 Chỉ  bao nhiêu đó thôi tôi cũng đủ tự hào khi khoác lên mình đồng phục của gia đình Sao Bắc Đẩu. Sẽ còn nhiều rất nhiều chuyến hành trình nữa để các thành viên của gia đình SBĐ được trải nghiệm, được học tập, được san sẻ yêu thương, trưởng thành hơn sau mỗi chuyến đi.

Cảm ơn nhé, tình cảm yêu thương, lòng tin yêu mà quý phụ huynh và các em nhỏ đã dành cho chúng tôi!

Cảm ơn nhé người thầy – Người anh lớn của Đại gia đình SBĐ!

Cảm ơn nhé những đồng đội luôn sát cánh bên tôi!

Hẹn gặp lại vào mùa trại 2016 đến với quê hương của những bãi biển xinh đẹp, xanh trong với nhiều hoạt động lí thú và vô cùng hấp dẫn.

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng