TRẠI HUẤN LUYỆN – NÂNG BẬC LẦN 7 VÀ NHỮNG KHOẢNH KHẮC TRONG TÔI – TIỂU TRẠI 4 HỒ EAKAO

Sân Tao Đàn vang lên một tiếng “ yeah” cùng một tràng pháo tay thật đều và thật giòn giã của cả tập thể Ban huấn luyện chúng tôi khi nhận được tin vui từ thầy Huỳnh Toàn “ Thông tin chính thức Trại Huấn luyện và Nâng bậc lần 7 của chúng ta sẽ đến với Tây Nguyên, đến với Buôn Mê Thuộc – Đăk Lăk”…. Vậy là năm nay Đại gia đình Sao Bắc Đẩu sẽ có một chuyến hành trình cùng nhau khám phá núi rừng Tây Nguyên đấy nhé!

TRẠI HUẤN LUYỆN – NÂNG BẬC LẦN 7

VÀ NHỮNG KHOẢNH KHẮC TRONG TÔI

 

Phan Thanh Bích Vân – Tiểu trại trưởng Tiểu trại Hồ EaKao

 

4 tháng trước ngày lên đường… “ khoảnh khắc được mong chờ”…

… Giờ họp thủ lĩnh sau buổi sinh hoạt…

Sân Tao Đàn vang lên một tiếng “ yeah” cùng một tràng pháo tay thật đều và thật giòn giã của cả tập thể Ban huấn luyện chúng tôi khi nhận được tin vui từ thầy Huỳnh Toàn “ Thông tin chính thức Trại Huấn luyện và Nâng bậc lần 7 của chúng ta sẽ đến với Tây Nguyên, đến với Buôn Mê Thuộc – Đăk Lăk”…. Vậy là năm nay  Đại gia đình Sao Bắc Đẩu sẽ có một chuyến hành trình cùng nhau khám phá núi rừng Tây Nguyên đấy nhé! Chúng tôi sẽ được tận mắt nhìn thấy một bức tranh thiên nhiên thật đẹp của cao nguyên đại ngàn, những ngôi nhà sàn, chiếc cầu treo dân tộc, những chú voi, chú ngựa và sẽ được gặp những người dân của quê hương Đắk Lắk nữa. Chắc chắn sẽ là những trải nghiệm thật mới mẻ, thú vị và hấp dẫn đây.

Vui lắm, háo hức lắm, nhưng bên cạnh đó mỗi chúng tôi cũng thật nhiều trăn trở, nhiều câu hỏi được đặt ra trong đầu… làm sao để những hoạt động trại thật phong phú?… cần phải chuẩn bị những gì cho đời sống trại?… làm thế nào để đảm bảo sức khỏe và an toàn cho các bạn trại sinh?…. Vậy là chúng tôi bắt tay vào công việc. Những hoạt động trại, những kịch bản trại được phân công để hoàn thiện. Ban quản trại của mỗi tiểu trại cũng được hình thành, bắt đầu lên ý tưởng cho tiểu trại của mình. Những cái tên tiểu trại đậm chất Tây Nguyên như Buôn Jun, Sông Serpok, Thác Dray-Sap, Hồ Ea Kao… nghe ngộ ngộ, lạ lạ, lúc đầu đã làm cho chúng tôi cười ngặt nghẽo mỗi khi nhắc đến, đến khi quen rồi lại nghe thân thương đến lạ…

3 tuần trước ngày lên đường… “ khoảnh khắc của những yêu thương”…

Cái ngày đầu tiên tôi được tiếp nhận những trại sinh của mình, các bạn đến từ các nhóm sao, chòm sao với đủ mọi lứa tuổi khác nhau, có bạn đã quen thuộc khi từng tham gia trại những năm trước, có bạn thì khá bỡ ngỡ khi mới đi trại lần đầu. Những ánh mắt ngại ngùng của ngày đầu gặp gỡ dần được xóa tan khi các bạn đã biết tự làm quen với nhau, cùng nhau hát vang những bài hát trại ca, cùng các anh chị trò chuyện. Tôi tin chắc rằng, chỉ ít ngày nữa thôi, chúng tôi sẽ là trở thành một gia đình nhỏ với nhiều niềm vui và hạnh phúc, “ gia đình Tiểu trại EaKao”

Nối theo sau đó, chúng tôi có 2 tuần để làm việc cùng nhau, cùng nhau tập luyện các tiết mục văn nghệ, chuẩn bị các đạo cụ, tô tô vẽ vẽ cho các vật dụng trang trí trại,… Tuy mệt thật đấy, nhưng mà vui, gia đình nhỏ của tôi ngày càng có thêm nhiều tiếng cười, thêm nhiều tình thương yêu của các bạn dành cho nhau.

Thấy mà thương lắm các bạn nhỏ của tôi! Thương lắm những lúc lo lắng cho bài thi nâng bậc nhưng vẫn tham gia đầy đủ những buổi tập văn nghệ; thương lắm những buổi ăn trưa không trọn vẹn chỉ để tập trung hoàn thành bài múa; thương lắm những ngày mưa tầm tã vẫn gọi điện thoại “ Chị Vân ơi, chút tạnh mưa tụi em ra sân tập nhé!”; thương lắm cái cách các bạn tự luyện tập cùng nhau những lúc không có chị; thương những lúc mồ hôi nhễ nhại nhưng nụ cười luôn nở;…  Các bạn đã khiến tôi phải luôn tự nhủ, phải vượt lên tất cả, cùng các bạn mang đến một kỳ trại thật vui và bổ ích…

Bản thân tôi, đã có lúc tôi nghĩ có lẽ tôi sẽ bỏ cuộc, tôi sẽ không thể tiếp tục chuyến hành trình này với đại gia đình. Nhưng giờ đây, các bạn đã cho tôi thấy được, những hy sinh của mình đã được đền đáp, không phải bằng vật chất cao quí, mà bằng chính những niềm tin, tình cảm chân thành và nhiệt huyết của các bạn. Tôi luôn thầm cảm ơn những lời chia sẻ, động viên của thầy, của các anh chị đã giúp tôi cố gắng vượt lên những khó khăn, vững tin quyết định sẽ cùng Sao Bắc Đẩu lên đường đến với “ Tây Nguyên đại ngàn”, với nhiệm vụ Tiểu trại trưởng tiểu trại Ea Kao. Tôi đã thực sự vào cuộc với tất cả tâm huyết và tình cảm của mình, tận dụng tối đa những khoảng thời gian sau giờ làm việc cùng với sự giúp đỡ, hỗ trợ nhiệt tình của các ba mẹ và ban quản trại, để những gì mong muốn tôi đã gửi gắm vào câu băng reo của tiểu trại mình…

“   Tiểu trại Eakao           – cao ơi là cao

     Tiểu trại Eakao           – vui ơi là vui

     Gia đình chúng tui     – Thương yêu đoàn kết

     Để lên trên hết            – Nụ cười thật tươi

     Đến với trại vui          – Tây Nguyên đại ngàn …”

Đặt chân đến Tây Nguyên… khoảnh khắc của những cái “ lạ”…

Tây Nguyên mang đến cho tôi nhiều cái “ lạ” lắm! “ Lạ” với một chặng đường khá dài và khá chông chênh; “ lạ” với những con đường ít xe nhưng nhiều voi và ngựa; “ lạ” với một khung cảnh Bản Đôn tuyệt đẹp giữa màu xanh của cây và nước; “ lạ” với bầu không khí thoáng đãng của rừng núi; “ lạ” với cái thời tiết mưa nắng thất thường; “ lạ” với đoạn đường đến khu nhà nghỉ xa lắc xa lơ;… Mọi thứ đều “ lạ” so với những tưởng tượng của tôi khi còn ở thành phố, nhưng có những cái “ lạ” hơn nữa khiến tôi vô cùng hào hứng….

Đó là một tập thể trại sinh Sao Bắc Đẩu, sau một chặng đường di chuyển dài và thật mệt mỏi nhưng vừa bước xuống xe là các bạn lại tươi tắn với những nụ cười, tất cả chúng tôi liền bắt tay vào công việc. Cả gia đình chúng tôi, có lớn, có nhỏ, có ba mẹ, có anh chị, có cả các bé nhỏ xíu cùng nhau sắp xếp vật dụng, dựng cổng trại, trang trí trại,… rồi lại cùng nhau cười hết ga, làm dáng hết mình để có những bức hình kỷ niệm thật đẹp… Tôi lại cảm thấy lòng mình hạnh phúc đến “ lạ”…

Khoảnh khắc “ cháy bừng những ngọn lửa”…

            Đến với kỳ trại, chúng tôi được tham gia vào những hoạt động hết sức sôi nổi, đầy màu sắc mà không nơi nào có được: những trò chơi vận động rộn rã tiếng cười trong một buổi chiều lúc mưa lúc nắng, một buổi tối mặc phải mặc áo mưa để hòa mình vào những điệu nhạc cồng chiêng, một hành trình trò chơi lớn với những thử thách cam go và thú vị, một trận chiến bong bóng nước ai cũng xông pha chiến trận “giành phần ướt” để bảo vệ “già làng”, rồi cả một “đêm hội văn hóa” được trình diễn vào buổi sáng với những tiết mục ca múa nhạc “ không thể Tây Nguyên hơn” của các tiểu trại… Chúng tôi được thỏa sức ca hát, hò reo, không chút e dè, không chút ngại ngùng, không cần biết đến kết quả thắng thua, chỉ biết chơi thật hết mình, cổ vũ thật nhiệt tình, và cùng cười thật sảng khoái.

Tất cả đã làm thổi bùng lên 180 ngọn lửa của 180 trại sinh Trại Huấn luyện và Nâng bậc lần 7. Đó là những ngọn lửa của tình thân, ngọn lửa của lòng nhiệt huyết. Ngọn lửa ấy không chỉ giúp mỗi người chúng tôi thể hiện được hết những cá tính riêng mà còn có sức lan tỏa mãnh liệt giúp chúng tôi cùng nhau “cháy hết mình”, cùng nhau hợp thành ngọn lửa của “tinh thần Sao Bắc Đẩu”. Cũng chính ngọn lửa ấy mang thật nhiều hơi ấm của tình bạn giúp chúng tôi sát lại gần nhau hơn, thắt chặt sợi dây đoàn kết của gia đình Sao Bắc Đẩu.

Lễ đăng quang và Bế mạc trại…. “ Khoảnh khắc xúc động và sâu lắng”….

Đối với mỗi thành viên Sao Bắc Đẩu, giây phút đăng quang luôn mang theo nhiều cảm xúc khó tả, những niềm vui không nói được bằng lời. Tôi như được quay trở lại cái khoảnh khắc của 3 năm về trước, thật vinh dự và hãnh diện biết bao khi được xướng tên công nhận đẳng cấp mới. Tôi chắc chắn rằng, các bạn cũng giống như tôi, bước lên bục vinh quang với niềm tự hào khi những gì mình đã nỗ lực học hỏi và phấn đấu trong suốt quá trình sinh hoạt được công nhận, bên cạnh đó là lời tâm niệm phải luôn sống xứng đáng với 8 chữ vàng” Yêu nước – Dũng cảm – Hào hiệp – Cao thượng”, “ Một ngày là Sao Bắc Đẩu, mãi mãi là Sao Bắc Đẩu”. Chúc mừng các đẳng cấp mới của Trại Huấn luyện và Nâng bậc lần 7 nhé !

Lễ hạ cờ bế mạc trại lắng đọng với những lời tâm niệm của thầy Huỳnh Toàn, những nắm tay vẫn đặt lên trái tim mình, cùng nhìn lại những ngày trại đầy nghĩa tình, nhìn lại chặng đường 7 năm qua chúng tôi vẫn luôn sát cánh bên nhau, nhìn lại những ký ức thật đẹp mà thời gian không thể xóa nhòa. Những giọt nước mắt đã rơi, những giọt nước mắt của ngày chia tay tràn đầy hạnh phúc. Tất cả chúng tôi đều biết rằng, ngày hôm nay chia tay sẽ là hành trang để ngày mai chúng tôi cùng nhau bước tiếp.

Gia đình Ea Kao thương mến!

Giành tặng lời cảm ơn đầu tiên đến quý phụ huynh, các ba mẹ thân thương của tiểu trại! Cảm ơn ba mẹ vì những món quà, những sự hỗ trợ nhiệt tình về vật chất cũng như những hỗ trợ tinh thần cho tiểu trại. Cảm ơn những ba mẹ không tham gia trại được đã hết lòng tin yêu, gửi gắm các em cho tụi con. Cảm ơn những ba mẹ đã không ngại khó khăn, sẵn sàng “lăn xả” vào mọi hoạt động, luôn giành tình thương yêu, chăm sóc những thành viên tiểu trại như những đứa con của mình. Mỗi ba mẹ luôn là một hình ảnh thật đẹp và sâu sắc đối với mỗi thành viên gia đình mình; mẹ Dung với vai trò một biên đạo kiêm luôn diễn viên múa xuất sắc giúp tiểu trại mình đạt được điểm tuyệt đối trong các tiết mục văn nghệ; ba Trung lúc nào cũng sôi nổi nhưng rất chu đáo trong mọi việc, cũng là nhiếp ảnh gia dễ thương của tiểu trại; mẹ Ngân không chỉ tất tả ngược xuôi chăm sóc từng bữa ăn giấc ngủ mà còn luôn đưa ra những lời nhận xét, khuyên nhủ chân tình đến mỗi thành viên; cảm ơn mẹ Hạnh mặc dù không trực tiếp tham gia các cuộc thi nhưng đóng vai trò rất lớn trong lực lượng cổ động viên náo nhiệt, mang lại tiếng cười cho cả nhà; cảm ơn mẹ Hoa, mẹ Lam luôn tận tụy với vai trò “hậu phương vững chắc”, tụi con nhảy nhót mệt là lúc nào cũng có nước để uống, có bánh để ăn; cảm ơn ba Thắng với hình ảnh “ già làng”, ba Điệp, mẹ Lộc cố gắng hết sức với chiếc bao bố để mang lại thành tích cao cho gia đình mình…. Cảm ơn ba mẹ thật nhiều!

            Cảm ơn các thành viên Ban quản trại Tiểu trại Ea Kao đã cùng nhau nỗ lực để mang lại kết quả tốt đẹp như thế! Chị em chúng ta đã phối hợp với nhau thật là ăn ý phải không?  Tuy mỗi bạn một tính cách nhưng các bạn luôn vì một mục đích chung, mang lại cho tiểu trại bầu không khí tưng bừng và hào hứng. Giúp đỡ các em trưởng thành hơn, đó là sự trưởng thành rất lớn từ chính các bạn. Các bạn mãi là niềm tự hào rất lớn của tôi.

            Các bạn nhỏ của chị! Không chỉ là 4 ngày trại, mà gần 1 tháng hoạt động cùng nhau, các bạn đã trưởng thành hơn rất nhiều. Chị vẫn nhớ mãi hình ảnh các bạn chia sẻ nhau lọ thuốc chống muỗi, khuyên bảo nhau lúc bạn mình không chịu ăn cơm, lo lắng cho nhau mỗi khi có bạn không khỏe, hay những cái nắm tay nhau thật chặt vượt qua chiếc cầu treo dân tộc,… Các bạn đã biết yêu thương nhau, biết giúp đỡ anh chị, biết cùng nhau vượt qua những khó khăn, sống bản lĩnh hơn. Các bạn chòm sao đã thể hiện được mình, là trợ thủ đắc lực cho các anh chị thủ lĩnh, luôn tận tình chăm sóc, giúp đỡ các em nhỏ. Bên cạnh đó, các bạn nhóm sao và tiểu sao thật dễ thương, dù mệt nhưng lúc nào cũng cười thật tươi, biết nghe lời anh chị, biết tự sắp xếp đồ đạc gọn gàng, tự chăm sóc cho bản thân, lúc nào cũng hăng hái phụ các anh chị những việc có thể… Đó chính là món quà rất lớn chị nhận được từ các bạn. Cảm ơn các bạn thật nhiều, những trại sinh đáng yêu!

Trại Huấn luyện và Nâng bậc lần 7 đã cho tôi trải qua thật nhiều cung bậc của cảm xúc, đó đều là những khoảnh khắc ấn tượng, là những ký ức thật đẹp đối với bản thân tôi. Riêng đối với “ gia đình Ea Kao” của tôi, có lẽ chưa được xuất sắc cho lắm, nhưng tôi đã có thể tự hài lòng vì đã hoàn thành nhiệm vụ Tiểu trại trưởng của mình. Chúng tôi đã thực sự trở thành một gia đình nhỏ trong một đại gia đình Sao Bắc Đẩu.

Ngày sinh nhật lần thứ 7 của Đại gia đình Sao Bắc Đẩu sắp đến gần, kính chúc gia đình mình có một ngày sinh nhật thật vui vẻ và đầm ấm, cùng năm nay bước sang tuổi mới với nhiều thành công mới nhé! Thân ái!

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng