Gió đi khắp bốn phương trời

BÀI CẢM NHẬN

Họ và tên: Nguyễn Hà Mỹ Nhi

Có thể nói, tháng 7 là tháng của dành cho những hoa phượng tung sắc màu giữa trời
xanh, là tháng của những chuyến đi chơi cùng gia đình sau những ngày học mệt
mõi của các bạn nhỏ, và cũng là tháng ngôi nhà Sao Bắc Đẩu của chúng tôi lại tiếp
tục hành trang lên đường. Sau những ngày nổ lực cho kỳ thi nâng bậc, chúng tôi
lại tất bật chuẩn bị hành trang cho một chuyến đi dài tại Bình Thuận. Kỳ trại
năm nay tập kết tại thành phố biển, một tỉnh thành hiếu khách và đằm thắm yêu
thương.

Lúc 3 giờ sáng, các trại sinh nôn nao đến ngủ không được, các em tập trung trong trạng
thái hồi hộp, vui vẻ và tư thế sẵn sàng cho một chuyến đi dài. Đồ đạc, dụng cụ
đã di chuyển lên xe, tất cả mọi người trong trang phục Sao Bắc Đẩu, đứng nghiêm
để tiến hành lễ trao thẻ trại sinh. Sau đó, theo lệnh của thầy Huỳnh Văn Toàn –
Tổng trưởng Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu để di chuyển lên xe. Gần 5 tiếng di chuyển,
khi vừa đến nơi các bạn đều ngỡ ngàng trước ngọn đồi Hồng bạt ngàn to lớn, gần
bên là một bãi biển xanh chảy dài tít xa,… Sau khi nhận phòng, tất cả di chuyển
vào nhà ăn, bữa ăn gia đình đầu tiên của Sao Bắc Đẩu. Đầu giờ chiều, chúng tôi  tất bật cùng nhau dựng cột cờ để tiến hành lễ
khai mạc. Buổi lễ diễn ra tuy nghiêm trang nhưng cũng không kém phần nhộn dịp
và dí dỏm. Đây chính là bước đệm bật xa và thành công cho những ngày hội trại
tiếp theo.

Sau
khi lễ khai mạc kết thúc, chúc tôi thay ngay bộ trang phục màu hồng của tiểu trại
để cùng nhau tiến ra biển xanh. Những hoạt động, trò chơi teambuilding,… Từ mấy
bé nhỏ nhất đến các anh chị thủ lĩnh và cuối cùng là phụ huynh đều hết mình
“lăng xả” tất cả mọi trò chơi mà ban tổ chức đưa ra. Và sau đó, tất cả đều hòa
mình dưới biển xanh, giải tỏa cái nắng gay gắt mùa hè. Đã giải tõa xong phần
nào, Ban chỉ huy trại ra lệnh trở về tắm nước ngọt và dùng cơm chiều. Các bạn
nhỏ nhanh chóng thực hiện và đôi lúc cũng có phần khó khăn trong việc tự lập
cho mình, phải nhờ sự hổ trợ của các anh chị thủ lĩnh. Tắm xong, các bạn biết tự
mình giặt đồ và phơi quần áo, các bạn biết khi tập hợp cần phải có những gì
trên người, và các bạn biết hỏi anh chị thủ lĩnh hoạt động tiếp theo sẽ mặc đồ
gì. Chỉ những hoạt động nhỏ thôi đã thấy các bạn trưởng thành hơn trước khi đi
trại. Buổi tối trong trang phục áo thun Sao Bắc Đẩu và nón Luto đi thăm cảng biển
và chở hải sản. Các bạn nhỏ thích thú với những chiếc thuyền đậu cạnh bờ và lắng
nghe những tiếng sóng nhấp nhô dưới chân cầu. Khoảng hơn một tiếng, chúng tôi
lên xe và di chuyển về trại, tiến vào nhà ăn để thưởng thức tô cháo gà nóng hổi.
Ăn mà ấm bụng vô cùng. Thế là kết thúc một ngày, chúng tôi về phòng và chìm vào
giấc ngủ.

Sáng
ngày thứ hai, 5 giờ sáng, tiếng tù và thổi dài và to dần báo thức tất cả các trại
sinh dậy đi tập thể dục hành động. Và địa điểm đó chính là ngọn đồi Hồng to lớn.
Đứng trên cát, những điệu nhạc vang lên, cũng là lúc những động tác vui nhộn của
các anh chị thủ lĩnh bắt đầu thực hiện. Các em nhỏ hào hứng làm theo, và cười
không ngớt với những điệu nhảy dí dỏm. Ngay lúc ấy, những gánh hàng rong đậu hủ,
bánh bột lọc, nước giải khát,… bắt đầu len lõi vào chúng tôi, những nụ cười
thân thiện mời chào ấy làm bản thân mỗi người khách chúng tôi xao xuyến không
ngừng. 6 giờ sáng chúng tôi trở về phòng thay đổi trang phục và ra nhà ăn để
dùng bửa sáng. Sau đó, trong tư thế sẵn sàng và mang trên mình đồng phục Sao Bắc
Đẩu, chúng tôi sẵn sàng và nôn nao lên xe tiến về nhà lưu niệm Bác Hồ và trường
Dục Thanh, nơi nổi tiếng tại Bình thuận. Đến đây, không khí trang nghiêm bao
trùm, mỗi thành viên Sao Bắc Đẩu tay cầm nén nhang thắp hương tưởng nhớ về Bác
Hồ, đồng thời lắng nghe về lịch sử của Bác tại ngôi trường Dục Thanh. Và tiếp nối
chương trình ấy, chúng tôi được đi chợ Phan Thiết để chiêm ngưỡng những cách
trao đổi, buôn bán của con người nơi đây. Họ thật thân thiện và hiếu khách, những
ly chè mát rượi làm ai nấy đều cảm thấy sảng khoái trong lòng. Kết thúc chuyến
đi, chúng tôi trở về đất trại. Sau khi ăn trưa xong, Thầy Toàn thông báo khung
giờ làm việc chiều và tối nay. Tiểu trại Gió Biển chúng tôi tranh thủ nghỉ ngơi
để có đủ sức chiều tập văn nghệ. Buổi tập diễn ra sôi nổi và vui vẻ. Ai nấy đều
sẵn sàng cho buổi trình diễn tối hôm nay. Và thế là đêm hội văn hóa cũng đã đến,
các người mẫu và diễn viên nhí trong những trang phục sặc sỡ, chị Phụng – tiểu
trại trưởng tiểu trại Gió Biển tất bật trong việc chuẩn bị trang phục cho mọi
người. Đêm diễn thành công, khuôn mặt ai cũng có nụ cười trên môi, niềm vui chiến
thắng bản thân và niềm vui hạnh phúc. Song, hình ảnh ngọn lửa trại bắt đầu nhen
nhóm từ những ngọn đuốc, bắt đầu bừng sáng mạnh mẽ, như thể hiện lòng nhiệt huyết
và niềm tin yêu của thất cả thành viên Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu. Những ca khúc
chia tay, những bài hát lửa trại, khiến ai ai cũng cảm thấy xao xuyến. Sau đêm ấy,
tiểu trại tôi ngồi rút kinh nghiệm, lắng nghe lời dặn của tiểu trại trưởng và
các anh chị thủ lĩnh. Các bạn ăn khuya xong trở về phòng nghỉ ngơi cho một ngày
hoạt động quá nhiều.

Sáng
ngày thứ ba, vẫn đúng 5 giờ sáng vẫn tiếng tù và quen thuộc ấy, thôi thúc chúng
tôi nhanh tay vệ sinh cá nhân và cùng đoàn tiến ra bãi biển. Các bạn lại tiếp tục
hòa mình với biển vào buổi sáng bình minh. Sau đó chúng tôi về lại nhà ăn và
dùng buổi sáng. Sau đó, chúng tôi được đi tham quan cảng cá, được xem thực tế
quy trình làm cá của người dân nơi đây. Sau một quá trình dài tham quan, buổi
trưa chúng tôi trở về đất trại, dùng cơm và sẵn sàng công tác chuẩn bị cho buổi
lễ đăng quang. Buổi lễ đăng quang diễn ra trang nghiêm và không kém phần hoành
tráng, những thành viên đậu trong kì thi nâng bậc hạnh phúc khi được xướng tên
trong đêm đăng quang. Hình ảnh chiếc nơ bướm, hướng dương được đeo trên mình, mỗi
người đều cảm thấy hạnh phúc và trách nhiệm. Mỗi đẳng cấp mới là mỗi nhiệm vụ mới.
Sự cống hiến và trưởng thành ấy sẽ mãi mãi không bao giờ dập tắt trong những người
có ý chí và niềm tin. Sau buổi đăng quang ấy, tôi cùng mọi người trong tiểu trại
tổ chức một buổi tiệc nhỏ, để tất cả những thành viên trong tiểu trại được vây
quần bên nhau. Ấm áp lắm, hạnh phúc lắm, đây chính là tình cảm gia đình thứ hai
mà tôi có được.

Sáng
hôm sau, chúng tôi bùi ngùi thu dọn đồ đạc ra về. Tự nhủ, đây sẽ là 1 kỷ niệm
khó quên trong cuộc đời của mỗi người, tôi cảm ơn các em nhỏ đã cho tôi biết sự
lạc quan trong cuộc sống là như thế nào, tôi cảm ơn chị Phụng – tiểu trại trưởng
tiểu trại gió biển đã truyền cho tôi ngọn lửa, sự cố gắng trong hoạt động,  và tôi cảm ơn đại gia đình Sao Bắc Đẩu đã cho
tôi được sống hết mình với đam mê của mình. Đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ câu
băng reo quen thuộc của tiểu trại tôi:

…Gió
đi khắp bốn phương trời

Biển
xanh vẫy gọi bao lời vấn vương

Gió biển hai tiếng thân thương

Bình
Thuận hội ngộ quê hương nghĩa tình…

 

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng