Trong kì trại lần này, tuy tiểu trại tôi không mấy mạnh vì từ thủ lĩnh cho đến trại viên đa số chỉ mới lần đầu đi trại. Tuy nhiên, như vậy không làm cho chúng tôi yếu đi mà còn khiến chúng tôi mạnh hơn bằng chứng là tiểu trại chúng tôi luôn đoàn kết trong mọi công việc
Tên : Đặng Hồng Kim Thùy.
Tiểu Trại 3 – Tình Dừa.
Chòm sao Thiên Nga.
Bài cảm nhận.
Đối với tôi , bốn ngày trại 24,25,26,27/7 trôi qua nhanh như cơn gió , thoảng qua rồi đi mất , để lại trong tôi vô vàn cảm xúc khác nhau. Từ háo hức, mong đợi đến vui mừng, phấn khởi rồi cuối cùng là tiếc nuối, hụt hẫng. háo hức chờ đón ngày đi trại rồi, vui mừng phấn khởi khi tham gia hoạt động trại rồi lại tiếc nuối và hụt hẫng khi kì trại đã kết thúc sau những ngày vui vẻ bên Tổng Đoàn. Dù đã 8 lần phải chia tay mọi người như vậy nhưng không hiểu sao qua mỗi năm nỗi tiếc nuối ấy hình như còn nhiều hơn năm trước. Và năm nay cũng không ngoại lệ, cái khoảnh khắc kết thúc kì trại ấy tôi cứ ngỡ như sắp phải xa thầy cô, anh chị, bạn bè. Buồn không tả nổi. Lúc ấy tôi như cố níu lại những giây phút còn bên nhau, tôi tiếc những khoảng thời gian bên trại hè sao trôi qua nhanh thế. Lúc đó tôi chỉ ước cho khoảng thời gian ấy trở lại với tôi thôi.
Trong kì trại lần này, tuy tiểu trại tôi không mấy mạnh vì từ thủ lĩnh cho đến trại viên đa số chỉ mới lần đầu đi trại. Tuy nhiên, như vậy không làm cho chúng tôi yếu đi mà còn khiến chúng tôi mạnh hơn bằng chứng là tiểu trại chúng tôi luôn đoàn kết trong mọi công việc dù thực hiện tốt hay không chúng tôi vẫn thấy vui vì đã được ở bên nhau cùng nhau hoàn thành công việc ấy.
Qua kì trại này tôi thấy được sự vất vả của các anh chị BHL trong tiểu trại tôi, họ dù bận cách mấy đi chăng nữa cũng dành một ít thời gian để lo cho tiểu trại của mình, người thì vừa học , làm việc xong đã chạy ra Tao Đàn để tập văn nghệ cho chúng tôi, người thì chạy đi chạy lại mua này mua kia để chuẩn bị cho tiểu trại… Biết được những chuyện đó tôi cảm thấy thương các anh chị làm sao!
Kì trại này cũng là một khoảng thời gian đáng quý giúp tôi cũng như các bạn và anh chị, thầy cô được gần nhau , quan tâm lẫn nhau, hiểu nhau hơn. Những khi như vậy tôi cứ ngỡ tôi đang ngồi bên một đại gia đình vô cùng ấm áp và giàu tình yêu thương chứ không còn là những bạn trại sinh cùng thầy cô với anh chị thủ lĩnh.
Khi chúng tôi ngồi bên nhau la khan cả cổ để cổ vũ cho tiểu trại mình, khi chúng tôi ngồi bên nhau hò hét cái băng reo , quây quần lại để hát những bài hát của trại , khi đắp chăn cho nhau trong lúc ngủ, khi gắp đồ ăn cho nhau… Những khoảnh khắc đơn giản như vậy thôi có lẽ cũng đủ để tôi ghi nhớ và trân trọng cả đời.
Tôi nhớ nhất là cái đem lửa trại ,nó để lại trong tôi ấn tương sâu sắc khó phai. Chúng tôi cùng nắm tay quây quần bên đống lửa đang cháy hừng hực thổi lên niềm nhiệt huyết của từng thành viên chúng tôi. Chúng tôi người nào cũng cười thật tươi, quên hết mọi chuyện. Có lẽ chưa bao giờ tôi được vui như vậy.
Từ kì trại lần này, tôi rút ra được nhiều điều. Đó là khoảng thời gian thoăn thoắt thoi đưa này. Nhìn lại chặng đường mà tôi đã đi qua cùng Sao Bắc Đẩu, tôi mới nhận ra rằng thời gian trôi thật mau, mới ngày nào tôi còn bé xíu đi sinh hoạt vậy mà bây giờ đã được 8 năm trôi qua cùng Sao Bắc Đẩu rồi. Không biết từ bao giờ, Sao Bắc Đẩu đã trở thành ngôi nhà thứ 2 của tôi, nơi mà có những người bạn , anh chị ,thầy cô , những người mà tôi không thể nào quên được. Cũng như kì trại này không biết từ bao giờ nó như một phần không thể thiếu trong long tôi, mỗi năm dù có làm gì tôi vẫn phải tham gia kì trại này. Nói vậy mà cũng đã 8 năm tôi đi trại rồi, kể từ ngày đầu tôi đi sinh hoạt. Nghĩ lại cũng thấy tự hào, mỗi khi có ai hỏi tôi kì trại lần này tôi có đi không , tôi liền không ngại ngần gì mà trả lời : năm nào mà em chẳng có mặt ?
Kì trại này đã để lại cho tôi nhiều sự bồi hồi, xao xuyến. Cứ qua mỗi kì trại tôi lại có thêm những ngày vui không thể nào quên của mình. Và kì trại này cũng vậy,tôi sẽ luôn nhớ mãi kì trại này. Nhớ mãi Bến Tre thơm ngát hương dừa, nhớ mãi tiểu trại 3 –tiểu trại Tình Dừa thân thương…
“Một ngày là Sao Bắc Đẩu…Mãi mãi là Sao Bắc Đẩu…”