Hoàng Vũ Hà Anh
Trại sinh Tiểu trại Mây Trắng
NHỮNG KỶ NIỆM KHÔNG THỂ QUÊN
Vậy là kỳ trại năm nay lại qua rồi. Em đã có rất nhiều kỷ niệm đẹp trong năm ngày trại ngắn ngủi vừa qua.
Kỳ trại huấn luyện và nâng bậc mọi năm của Tổng đoàn chính là thứ mà em háo hức và mong đợi nhất mỗi khi mùa hè đến. Năm nay, Ninh Thuận chính là sân chơi của chúng em. Mặc dù ngày khởi hành không được suôn sẻ vì trời mưa nhưng các ngày trại sau đó thời tiết đã ủng hộ cho chúng em tạo ra một kỷ niệm đáng nhớ ở Ninh Thuận.
Các anh chị thủ lĩnh rất tận tình và chu đáo, ân cần với chúng em, các anh chị còn bày ra một vài trò chơi ở trên xe và còn cho chúng em một trận cười thật sảng khoái. Khi lên đảo, chúng em còn được chơi và còn hò hét khi tiểu trại 2 của em đã xuất sắc đoạt hạng nhất cuộc thi kéo co năm nay. Cả trò chơi lớn nữa, trò chơi lớn mỗi năm chẳng có năm nào giống nhau nên em đã rất nhiệt tình, hăng hái tham gia cùng mọi người. Bốn trạm đều có những trò chơi rất vui và chúng đã mang đến rất nhiều tiếng cười cho chúng em.
Trại hè mỗi năm có sự thay đổi lớn là vậy nhưng năm nào trại hè cũng mang đến cho em nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, vui vẻ, hào hứng, phấn khích và cả bất ngờ nữa. Đó đúng là những món ăn tinh thần tuyệt vời mà kỳ trại hè luôn dùng để tiếp đãi em xuyên suốt 5 năm đi trại của em.
Trại hè có bao nhiêu hoạt động thú vị là vậy nhưng hoạt động ưa thích nhất của em chắc vẫn là tắm biển. Tắm biển tất nhiên là một hoạt động mà không chỉ một mình em có hứng thú và ấn tượng nhất trong kỳ trại mà em tin rằng sẽ còn rất nhiều bạn có cùng sở thích với em mà em không biết đó thôi. Em thích tắm biển vì những lúc đó em được đắm mình vào một làn nước mát mẻ và trong lành ấy, em cùng các bạn còn nghĩ ra trò ai bơi ngửa được lâu nhất nữa. Vui ơi là vui!
Cả những bữa ăn cũng là thứ khiến em ấn tượng. Đi tắm về sẽ rất đói nên lúc đó thứ có thể làm em lấp đầy bụng chỉ có đồ ăn. Mà đồ ăn ở đó cũng ngon lắm chứ, có hôm đĩa còn sạch sẽ mà. Bữa ăn sáng em được thoải mái chọn những món em thích. Khi trời còn chưa sáng hẳn chúng em đã ra công viên tập thể dục buổi sáng rồi mới ăn sáng và bắt đầu một chuyến đi chơi thật thú vị. Bữa ăn tối của tiểu trại cũng là thứ khiến em không thể quên, bữa ăn ấy chỉ là một bữa ăn bình dân, đơn giản thôi nhưng nó mang lại cho em một cảm giác rất ấm áp và hạnh phúc. Khi cả tiểu trại ngồi lại nói chuyện vui vẻ và ăn uống cùng nhau, đó là những kỷ niệm mà cả tiểu trại em đã để lại ở nơi đây.
Vào buổi đăng quang, em đã rất hồi hộp và mong chờ đến thời điểm em được lên sân khấu chứng nhận đẳng cấp mới. Lúc ấy em đã rất tự hào khi được đeo lên mình đẳng cấp Hướng dương 1. Sau đêm đó, chúng em đã phải xa cách nhau một quãng thời gian dài.
Sáng hôm ấy không nhạc, không loa chỉ có tiếng giục mau mang đồ ra xe rồi vào ăn sáng để lên đường. Ăn sáng xong chúng em phải tạm biệt Ninh Thuận và lên đường về. Trên đường về xe có dừng lại tại một vườn nho. Tất cả các chùm nho mọc lơ lửng trên đầu em như có ai treo chúng lên vậy. Có rất nhiều chùm buông xuống ngay đầu em làm em phải cúi đầu đi và cùng hai chị bạn vừa đi nói nói chuyện, thỉnh thoảng đứng thẳng lên lại bị đụng trúng mấy chùm nho đành phải cúi xuống lại và còn bị cười nữa. Đó đúng là những kỷ niệm mà em sẽ không bao giờ quên.
Chuyến trại hè lần này em đã kết bạn và chơi thân được với rất nhiều người bạn. Trại hè năm nay đã kết thúc rồi, trại hè chỉ gói trọn trong 5 ngày ngắn ngủi ấy thôi nhưng nó đã có biết bao là kỷ niệm mà em tạo ra với kỳ trại lần này. Có một vài người bạn em chỉ mới quen được có mấy ngày đã phải hẹn gặp lại nhau vào một ngày nào đó rất lâu. Em tin sẽ gặp lại họ vào kỳ trại năm sau ở đồng bằng sông Cửu Long.