NHỮNG NHÀ GIÁO DỤC VIÊN CỘNG ĐỒNG – Anh Trần Quang Duy

| NHỮNG NHÀ GIÁO DỤC VIÊN CỘNG ĐỒNG 🌻|
Anh: Trần Quang Duy
– – – – – – – – – –
NGƯỜI LÀM VƯỜN CHO TÂM HỒN
Tác giả: Tôn Vĩ Anh
Nếu cuộc đời là một khu vườn, vậy anh chính là người vun đắp và gieo trồng yêu thương cho chúng. Anh chính là người làm vườn cho tâm hồn, anh hệt như những vì sao sáng lấp lánh trên bầu trời. Khi mỗi con người là một vì tinh tú xuất hiện giữa cuộc đời, bản thân mỗi người quyết định việc ngôi sao là hiện thân cho mình có tỏa sáng lấp lánh giữa bầu trời của tạo hóa hay không. Cũng từ đó, anh khi bước vào đời luôn cho mình một con đường, một cách sống để chắc chắn rằng anh đã không sống hoài phí đời mình. Và lựa chọn của anh chính là trở thành một nhà giáo dục viên cộng đồng.
Người tôi đang đề cập đến, cũng là người mà bài viết này tôi muốn dành cho, một người mà tôi luôn kính trọng – anh Trần Quang Duy.
Tôi đã rất ngưỡng mộ anh kể từ lần đầu tiên được anh dẫn dắt đến với Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu, anh cũng đã từng là người thầy, người thủ lĩnh dẫn dắt tôi khi tôi còn là một thành viên ở Sao Cá Heo. Anh đã truyền tải cho tôi vô vàn thông điệp ý nghĩa, đã bảo ban tôi thực hành và trải nghiệm những điều mới mà có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ nghĩ đến việc thử nếu lúc đó tôi không đứng ở đây. Và chính anh – người hướng tôi đến một chuyến hành trình, một con đường mới mà tôi đã và đang vô cùng trân trọng. Để giờ đây, khi ngày còn bé vẫn là một đứa trẻ, hiện tại tôi cũng đã chọn cho mình một con đường giống anh, để có thể cùng chung tay xây dựng một ngôi nhà vì xã hội như vậy.
Đối tượng giáo dục mà anh hướng đến đa phần là những bạn trẻ, những người trong độ tuổi thanh niên, tràn đầy sức sống, nhiệt huyết, ước mơ… Họ là chủ nhân tương lai của đất nước, là mầm xanh của xã hội. Nhưng để người trẻ có thể trở thành một người có năng lực, hành động, cùng chung sống và phát triển nhân cách sáng tạo thì đều không thể tự xuất phát từ bản thân, mà cần phải được trau dồi, được bồi dưỡng. Thế cơ mà chẳng phải ai cũng có thể giúp đỡ giáo dục những người trẻ ấy, chẳng phải ai cũng chọn để trở thành một nhà giáo dục viên, nhất là đối với những nhà giáo dục viên vì cộng đồng. Thật khó để tìm ra một người sẵn lòng dùng thời gian của mình mà hỗ trợ, làm những việc vì đời sống và tương lai người trẻ như vậy. Qua đó, để người trẻ có thể tìm ra được “giá trị” của chính mình, họ cần phải được trải nghiệm, được thực hành, in dấu ấn được trên cuộc đời và trong trái tim người khác, những cống hiến, đóng góp của họ phải có ích cho người, cho đời, và cho chính bản thân họ. Song, qua Sao Bắc Đẩu, anh Duy đã luôn từng bước dìu dắt những tâm hồn còn non trẻ ấy, ngày càng phát triển và trưởng thành hơn. Quả thật rất khó để có thể làm được những điều tuyệt vời ấy, thật hâm mộ khi anh có thể giữ vững cho mình những tâm tư, tình cảm, sự nghĩa tình qua ngần ấy tháng năm.
Giữa một cách sống đầy hoài bão và ước mơ, khát vọng cống hiến của anh lại là thứ thôi thúc mãnh liệt nhất, và thay vì chọn một cách sống thoải mái, sống theo khả năng của bản thân, anh chọn tạo nên một màu sắc riêng trong cuộc đời mình. Giữa một cuộc sống đa màu và đa diện, anh không chọn cho mình cách sống chậm rãi, trải qua một quãng đời như những người khác mà anh chọn sống rực rỡ bằng cách trở thành một nhà giáo dục viên cộng đồng. Bản chất thực sự của cuộc sống giờ đây có lẽ không chỉ gói gọn trong mỗi cuộc đời của chính mình mà là cuộc đời của tất cả cuộc đời khác.
Và có lẽ rằng đối với anh, tình yêu thương anh dành cho cộng đồng này, những đóng góp anh muốn gửi cho đời cùng với hạnh phúc luôn tồn tại trong nhau. Vì cái rộng hơn biển chính là bầu trời, cái rộng hơn bầu trời chính là trái tim. Cuộc đời không chỉ tồn tại một khu vườn hoa thơm cỏ mát, không chỉ có những tán cây xanh tươi, không chỉ có mỗi muôn màu rực rỡ của những cánh hoa. Ngoài kia vẫn còn đâu đó những mảnh đời cơ cực, những tâm hồn cần được giúp đỡ và sưởi ấm nhưng vẫn chưa có được cho mình một phương pháp giải toả. Cuộc sống của họ trong một ngày đôi khi chỉ xoay quanh việc học và về nhà, lặp đi lặp lại với vòng tuần hoàn như vậy. Dường như họ cũng dần quên mất bản thân cũng cần phải trải nghiệm, phải cọ xát hơn nữa. Vậy có cách nào để giúp họ trở nên mạnh mẽ, trưởng thành hơn mỗi ngày? Và đó chính là vai trò, là mục đích, mục tiêu mà những nhà giáo dục viên cộng đồng như anh Duy vẫn đang làm. Nếu trên đời này không có những con người chấp nhận dùng sức mình, dùng trái tim và những gì bản thân có đóng góp cho đời như anh, thì ai sẽ là người vun vén cho những tâm hồn còn thiếu sót, cho những tấm lòng khát khao được học hỏi và trải nghiệm kia chứ!
Đối với người ngoài, người chưa từng tìm hiểu và đào sâu vào công việc này, có lẽ họ sẽ nghĩ những mảng giáo dục viên cộng đồng này sẽ chẳng mang lại lợi ích gì cho họ, hà tất phải bỏ công bỏ sức mà làm?
Nhưng đối với anh Duy, những công việc này không chỉ giáo dục cho con người các kiến thức đời sống xã hội, mà còn giáo dục cho chính anh một cách nhìn nhận mới, một tâm tư, một kỷ niệm khắc sâu trong hành trình sống rực rỡ của bản thân. Anh chọn cho mình cách sống của những con người tràn đầy lòng nhiệt huyết, sẵn sàng chinh phục những đỉnh cao “huy hoàng”, bất chấp thách thức và trở ngại. Đó là một cuộc sống tận hiến để ghi lại tiếng vang mạnh mẽ, sống với những phút ta đạt được thành công vang dội, sống với sự tận hưởng lên tới tuyệt đỉnh của các giá trị tinh thần.
Vậy nên đối với tôi, anh Trần Quang Duy luôn là một nhà giáo dục viên cộng đồng, cũng là một người làm vườn cho tâm hồn, là tấm gương, là hình tượng mà mỗi bạn trẻ cần hướng đến. Thật trân trọng biết bao sự cống hiến cả sức lực lẫn tinh thần của anh, xin gửi đến anh lời biết ơn từ tận sâu trái tim này.
Và tôi luôn tin rằng, cuộc đời sẽ ánh lên những gam màu tuyệt đẹp của lòng nhân ái, sẻ chia nhưng sẽ càng rạng ngời hơn khi màu sắc ấy hòa thêm lấp lánh của sự cống hiến ở mỗi bản thân mình. Từng cá nhân đều có thể trở thành một cá nhân có ích cho xã hội, đều là nốt trầm nốt bổng hòa tấu lên khúc nhạc cuộc đời bằng sự yêu thương lẫn nhau và trân trọng chính mình. Vậy nên, theo bước chân anh Duy, người sẽ rất vui và hạnh phúc nếu mỗi cá thể đều mang khát khao được giúp đỡ, việc nhỏ góp nhặt lại thành lớn. Rồi một ngày không xa, sẽ có càng nhiều những nhà giáo dục viên cộng đồng bắt nguồn từ các bạn trẻ hiện nay.
Chia sẻ bài viết lên:
Đóng