NHỮNG NHÀ GIÁO DỤC VIÊN CỘNG ĐỒNG |
Chị: Lê Thị Thùy Trang
– – – – – – – – – –
QUÁ TRÌNH TRƯỞNG THÀNH CỦA TÔI
Tác giả: Lê Thị Mỹ Tiên
“Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Người ta bảo đó là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Mà mang lại cho Đời đầy “trái ngọt hoa tươi”!
– Trích thơ Đinh Văn Nhã
Vâng! Đó chính là nghề giáo, nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý. Còn gì cao quý hơn việc giáo dục một người trở thành một người tử tế, lương thiện, vững vàng về kiến thức để bước vào đời. Nghề giáo cũng như bao ngành nghề khác trong xã hội, góp phần làm giàu, làm đẹp cho cuộc sống. Nghề giáo không phải ai cũng có thể làm được nhưng ở nơi tôi sinh hoạt thì tất cả thủ lĩnh đã là những nhà giáo dục viên cộng đồng.
Mỗi thủ lĩnh – bằng những cách khác nhau – đã và đang tham gia vào quá trình hướng dẫn các em bằng sự tận tâm, tận lực, trách nhiệm và tâm huyết. Nhân ngày 20/11 sắp tới đây, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về một người giáo dục viên cộng đồng mà tôi rất ngưỡng mộ nhé
Tôi là một con người rất rụt rè khi gặp người lạ nhưng kể từ khi tham gia vào Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu thì tôi đã trở thành một người lạc quan vô tư. Nhờ có sự giúp đỡ và khuyến khích của người thủ lĩnh này mà tôi mạnh mẽ hơn để vượt qua nỗi sợ của mình. Khi gặp người ấy, trong lòng tôi luôn mong muốn trở thành một người luôn mạnh mẽ, kiên cường và luôn tươi cười khi giao tiếp với tất cả những người xung quanh. Chị luôn hướng dẫn tận tình khi tôi làm sai và luôn vui mừng khi tôi đạt được thành tựu trong quá trình sinh hoạt của mình.
Tấm gương này đã giúp tôi thoát ra khỏi vùng an toàn của mình và tiến về phía trước. Tôi luôn tự hỏi: “Nếu không gặp người này thì sẽ có một tôi như này hay không?” Khi nhớ đến câu hỏi này, tôi luôn cảm thấy biết ơn vì bên tôi luôn có người ủng hộ những quyết tâm phấn đấu của mình và luôn hết mực tin tưởng tôi. Người nhà giáo này tuy không phải là những thầy cô dạy cho tôi các môn học trên lớp nhưng qua mỗi tuần gặp nhau, chỉ một buổi trên sân sinh hoạt mà tôi đã học hỏi thêm được những kiến thức về đời sống. Những kiến thức này trước đây tôi chả biết gì cả nhưng nhờ sự dạy bảo tận tình mà người này đã khiến tôi thay đổi bản thân rất nhiều.
Qua những công việc mà chị làm trên sân sinh hoạt và cả trong cuộc sống thường ngày, chị đã cho tôi một cách nhìn, một cách sống bao dung và biết chia sẻ hơn. Có thể bạn đã đọc qua bài viết về chị, một tấm gương sáng của Tổng đoàn trong đợt dịch Covid–19 vừa qua, bằng việc làm nhỏ nhưng ý nghĩa lại không nhỏ chút nào, bằng cả tấm lòng chị san sẻ từng bó rau, quả trứng cho những gia đình khó khăn… Không chỉ có thế, chị luôn ưu tiên giúp đỡ các bạn thủ lĩnh Sao Bắc Đẩu gặp khó khăn trong cuộc sống. Bằng những bài học và lời khuyên của một người chị lớn, chị đã luôn đồng hành, lắng nghe và hỗ trợ chúng tôi, những đứa trẻ đang từng ngày học hỏi và rèn luyện mong sao được trưởng thành và trở nên dạn dĩ, tự tin hơn.
Chắc hẳn tất cả mọi người cũng một phần nào đó đoán được ra người này là ai. Người mà tôi đang nói đến chính là chị Lê Thị Thùy Trang – Phó chủ nhiệm Sao Bắc Đẩu Đông Tao Đàn. Chị bắt đầu cuộc hành trình với Sao Bắc Đẩu bằng một cơ duyên đặc biệt khi đồng hành cùng con gái nhỏ đến tham gia hoạt động của Tổng đoàn, và rồi cơ duyên ấy ngày càng kéo chị đến gần hơn với hoạt động và trở thành một thành viên gắn bó cùng ngôi nhà chung này.
Thời niên thiếu của tôi đã được thêm màu sắc khi có những nhà giáo như chị đến và giảng dạy những lời hay ý đẹp. Người xưa thường có câu “Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy”, vậy nên tôi vô cùng biết ơn chị. Biết ơn những gì mà chị đã dạy bảo, biết ơn vì những gì mà chị đã giúp cho cộng đồng, biết ơn vì chị đã luôn đồng hành cùng những thành viên trong đại gia đình Sao Bắc Đẩu. Lúc ngồi viết những dòng này, tôi nhớ lại những kỷ niệm của mình đối với người giáo dục viên cộng đồng ấy.
“Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng…” – Trích bài hát “Để gió cuốn đi” của tác giả Trịnh Công Sơn
Tôi dành tặng bài hát này cho chị, bởi tấm lòng của chị đối với đại gia đình Sao Bắc Đẩu nói riêng và với cuộc sống này thật đẹp và rộng lớn, cảm ơn chị đã đến và đồng hành cùng tôi suốt một quãng đường dài, tôi mong rằng sẽ được cùng chị bước tiếp thật lâu trên con đường tương lai phía trước, tiếp tục được chị dạy dỗ và cùng chị kiến tạo nên những giá trị tốt đẹp đến với cộng đồng.
Mong ngày 20/11 sắp đến, tất cả thủ lĩnh của Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu sẽ cùng nhau trải qua một ngày lễ thật ý nghĩa, cùng nhau tạo ra một sân chơi thật ý nghĩa và sáng tạo cho các bạn nhỏ và học tập thêm được những điều hay ho từ những vị tiền bối đi trước.
Xin cảm ơn những nhà giáo dục viên cộng đồng đã luôn không ngại mệt mỏi mà luôn có mặt tại những điểm sinh hoạt để hướng dẫn các bạn nhỏ những điều hay lẽ phải như cách mà mình đã được học. Hãy cùng nhau góp sức giúp cho Tổng đoàn Sao Bắc Đầu ngày càng vươn cao và vươn xa hơn nữa!