THỦ LĨNH XUẤT SẮC TIÊU BIỂU NĂM 2016 – ANH HUỲNH MINH QUÂN

Huỳnh Minh Quân

Thủ lĩnh Sao Mai – ĐTĐ

Tảng mạn xuân NẾU CÓ AI HỎI

Nếu có ai hỏi tôi mơ ước gì?

Tôi xin ước hóa thành nhành hoa

Lặng lẽ dâng đời mỗi sớm mai

Lặng bay theo ngàn gió

Lúc buổi chiều tà theo nắng xuống…..

Nếu có ai hỏi tôi mơ ước gì?

Tôi xin ước được cống hiến cho quê hương

Khi tôi, còn sức trẻ…..

        Thật vậy, tôi đã cảm nhận được điều ấy ở
nơi mà tôi gọi là gia đình thứ hai, gia đình Sao Bắc Đẩu. Đã từ rất lâu trong
tôi luôn sôi sục một bầu nhiệt huyết được cống hiến sức mình cho đất nước cho
quê hương. Và rồi cơ may đã đưa tôi đến với Sao Bắc Đẩu, một tổ chức của Hội
Liên Hiệp Thanh Niên thành phố. Sao Bắc Đẩu không chỉ là nơi để cho tôi cho thỏa
sức cống hiến, giải tỏa tinh thần sau một tuần học tập mệt mỏi, mà còn là nơi để
cho tôi giao lưu, học hỏi, rèn luyện và cho tôi trưởng thành thêm từng ngày,
qua những ngày sinh hoạt tại đây. Tuy thời gian tôi gắn bó với Sao Bắc Đẩu là
không lâu, nhưng trong tôi vẫn cảm nhận được tình yêu thương của người anh, người
chị, người em dành cho tôi, và một người tôi luôn xem như một người cha tinh thần
đáng kính của tôi, thầy Huỳnh Văn Toàn (Tổng trưởng Tổng Đoàn Sao Bắc Đẩu).

 

Tôi
nhớ như in ngày mà tôi bước chân đầu tiên vào Sao Bắc Đẩu, khoảnh khắc thầy tận
tay dắt tôi đến bàn tiếp nhận, giới thiệu tôi với các anh (chị) nơi mà tôi sinh
hoạt, cảm giác lúc ấy ấm áp vô cùng. Với Sao Bắc Đẩu thì tôi không quên những
kì trại rèn luyện, sau mỗi kì trại giúp tôi thêm trưởng thành hơn, nhận thức
cao hơn, nâng cao nhân cách, rèn luyện thêm nhiều kĩ năng sống bổ ích, đôi khi
tôi bị thầy trách phạt bởi những điều đơn giản, tôi cảm thấy khó chịu và tự hỏi
“Vì sao Thầy lại khó tính đến thế?”, nhưng ngẫm lại nếu việc nhỏ không thành
mai sau việc lớn khó thành và tôi thầm cảm ơn Thầy vì đã nhắc cho tôi nhớ chân
lí ấy.

 

Mỗi sáng chủ nhật trong tôi luôn
nhộn nhịp, nôn nao một cách lạ kì, chỉ muốn được gặp các anh các chị, chơi đùa
cùng các em, sáng kiến kinh nghệm, học hỏi và tiếp thu những cái mới, giao lưu cùng bè bạn, với tôi Sao Bắc Đẩu dần
trở thành một nơi không thể thiếu dù đi đâu có xa cách mấy tôi mãi không quên
Sao Bắc Đẩu, một gia đình thân thương. Một
ngày là Sao Bắc Đẩu mãi mãi là Sao Bắc Đẩu
, tôi luôn nhớ và khắc ghi vào
tim mình để mãi không quên nơi đây có một gia đình yêu thương một người cha cả
kính mến, tôi mãi không quên hình ảnh tung bay của lá cờ Sao Bắc Đẩu trong nắng
sớm uy nghi làm sao, cao thượng làm sao đúng với câu phương châm hào hùng “YÊU
NƯỚC – DŨNG CẢM – HÀO HIỆP – CAO THƯỢNG”. Gia đình đã nuôi tôi lớn dạy cho tôi
khôn, Sao Bắc Đẩu dạy tôi nghệ thuật sống, cho tôi đôi cánh bay đến ước mơ thêm
gần hơn và cho tôi cơ hội để được thể hiện bản thân, phát huy những năng khiếu
còn ẩn trong tôi,  trao cho tôi sức mạnh
để đứng vững trước những cơn gió ngược của cuộc đời, và còn nhiều hơn thế nữa.

Tôi tự hào
khoác lên mình bộ trang phục uy nghiêm của Sao Bắc Đẩu, được hát lên bài  Hành
Khúc Sao Bắc Đẩu,
tôi tự hào được
đứng vào hàng ngũ thủ lĩnh Sao Bắc Đẩu, được đặt tay lên ngực hô to khẩu hiểu
“YÊU NƯỚC – DŨNG CẢM – HÀO HIỆP – CAO THƯỢNG”, được làm những điều có nghĩa và trao cho nhau bằng chữ tình. Cảm ơn gia đình Sao Bắc Đẩu, cảm
ơn người Thầy đáng kính, người anh thân thương, người chị chân tình và người em
thân yêu.

Một ngày là Sao Bắc Đẩu mãi mãi  là Sao Bắc Đẩu, Sao Bắc Đẩu yêu thương!

Xuân Bính Thân 2016

 

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng