TÌNH THƯƠNG TRỌN VẸN – Tôn Vĩ Anh – Thủ lĩnh Sao Bắc Đẩu Đông Tao Đàn

TÌNH THƯƠNG TRỌN VẸN
Tôn Vĩ Anh – Thủ lĩnh Sao Bắc Đẩu Đông Tao Đàn
“Chúng ta vẫn có thể yêu thương nhau trọn vẹn mà không cần hiểu nhau một cách trọn vẹn”.
Thật lạ lùng vì mỗi cá thể tại Sao Bắc Đẩu chưa bao giờ hiểu hết về những người xung quanh nhưng mỗi người vẫn yêu thương nhau một cách chân thành, trọn vẹn, không toan tính. Dẫu cho ban đầu khi gặp nhau giữa dòng đời chảy trôi, họ có thể đã từng lướt qua nhau mà không hay biết, dẫu cho trước đây chẳng ai có một mối quan hệ gắn kết nào; họ giờ đây vẫn dành một vòng tay ấm áp để an ủi đối phương.
Nào còn có gì có thể chia cách, giờ đây chung một màu áo, chung một vòng tay, chung cả một trái tim. Vì thế nên tôi vẫn luôn muốn nói về hai chữ “yêu thương” – điều mà tôi được cảm thụ qua Trại Tập huấn Thủ lĩnh Sao Bắc Đẩu – yêu thương khi là một đội, là một gia đình lớn.
Tại đó, chúng tôi được làm quen nhau, có cho mình những mối quan hệ tích cực mới. Trước đây chưa từng gặp nhau giờ chẳng còn là lý do quan trọng để cản trở chúng tôi chung vòng tay nữa. Chẳng có sự xa cách nào ở đây cả, mọi người đối với nhau như đều đã quen biết từ lâu. Từng buổi học, buổi sinh hoạt, buổi ăn đều khắc sâu trong tâm trí tôi một cách lạ kỳ. Tôi có lẽ chưa từng nghĩ bản thân sẽ được trau dồi thêm những kiến thức quý giá như vậy.
Tại trại tập huấn, chúng tôi hiểu thế nào khi thật sự là một đội, hiểu cách vui vẻ và hạnh phúc bất kể là thắng hay thua. Được nhìn thấy những người bạn, người anh chị của mình toả sáng, nở nụ cười há chẳng phải luôn là một điều cực kỳ hạnh phúc hay sao?
Có lẽ phải tự bản thân mình trải nghiệm, tôi mới nhận ra được sự quý giá của tình thương trong một đội. Trước đây, tôi luôn tự tạo cho mình những suy nghĩ, cảm giác “lười” trải nghiệm cuộc sống, “lười” tiếp xúc với người khác, rồi những chuyến đi thế này liệu có cần thiết hay không? May mắn thay tất thảy suy nghĩ ấy đều đã tan biến. Tôi chưa bao giờ hối hận vì đã tham gia Trại tập huấn, thậm chí còn có cảm giác nuối tiếc khi không thể ở lại lâu hơn.
Dẫu tôi thường không biết cách bày tỏ cảm xúc qua hành động, nhưng tôi vẫn có thể bày tỏ tình cảm thật lòng của mình qua trang giấy. Vì vậy, trại tập huấn nói riêng và Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu nói chung, luôn là một trải nghiệm duy nhất trên đời và cả đời cũng sẽ không thể quên của tôi.
Thế nên, khi còn được sống, hãy yêu cho trọn vẹn, yêu cho hết mình vì có chắc rằng mình sẽ hiểu nhau một cách hoàn toàn đâu?
Chúng ta đến bên đời này, không chỉ đơn giản là tồn tại mà còn phải sống một cách có ý nghĩa nhất. Và một trong những điều làm cuộc sống thêm ý nghĩa ấy chính là tình yêu. Không cần hiểu nhau trọn vẹn, không cần phải trở nên vĩ đại mới có thể yêu thương người khác. Dẫu chỉ là một người nhỏ bé, chúng ta cũng mang trong mình một trái tim yêu thương và “chúng ta có thể yêu thương nhau trọn vẹn mà không cần hiểu nhau một cách trọn vẹn”.
Chia sẻ bài viết lên:
Đóng