TRẠI HÈ – ĐI ĐỂ TRƯỞNG THÀNH – Bảo Nghi & Minh Duy (Sao Hỏa)

TRẠI HÈ – ĐI ĐỂ TRƯỞNG THÀNH

Võ Gia Bảo Nghi
& Võ Minh Duy Sao Hỏa

     Trại Huấn
luyện và Nâng bậc lần thứ XII với chủ đề “Năng Động Việt Nam – Tiếp Bước Hành
Trình”, 4 ngày 3 đêm tổ chức tại Trung tâm hoạt động thanh thiếu niên tỉnh Bình
Thuận, thành phố Phan Thiết. Đây cũng là lần trại thứ ba em được đồng hành cùng
Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu.

      Sáng
đầu tiên của trại, chúng em phải dậy từ rất sớm, trong lòng hào hứng, phấn khởi.
Mang theo hành lý của mình ra công viên Tao Đàn, các anh chị đón chúng em bằng
một nụ cười nở trên môi, cùng giúp chúng em vận chuyển hành lý lên xe. Trước
khi đi, thầy Toàn và các anh chị dặn dò chúng em rất nhiều điều. Sau khi đã ăn
sáng và nghỉ ngơi tại trạm dừng chân, chúng em lên xe. Khi tất cả đều đã tỉnh
táo cho một ngày mới, chúng em cùng nhau sinh hoạt, cùng nhau hát những bài hát
tập thể, cùng nhau tập băng reo cho tiểu trại và chơi những trò chơi nhỏ làm
chuyến xe trở nên nhộn nhip hơn.

      Đến
nơi, Phan Thiết đón chúng em bằng cái nắng chói đặc trưng ở nơi đây, cùng những
cơn gió mát dịu nhẹ. Buổi chiều, chúng em chơi với nhau những trò chơi trên biển
vui nhộn và thú vị, cùng nhau thả những chú diều nhiều màu sắc trên biển, hòa
quyện vào dòng nước mát lạnh, chơi đùa cùng bạn bè làm chúng em cảm thấy rất
vui. Tối đến, để thay đổi không khí, chúng em đi dạo ngoài bờ kè, mỗi cơn gió
thổi qua đều mang theo mùi hương đặc biệt của biển, có những con tàu đang nằm
ngủ hiu hiu trong làn gió mát, đợi ngày mai đồng hành cùng các bác ngư dân ra
khơi. Chúng em có dịp được  thưởng thức
các món ăn ngon của Phan Thiết nhưng chắc điều làm em nhớ nhất đó là cả tiểu trại
em cùng ngồi tụ lại một quán nước mía nhỏ ngoài lề phố. Những tiếng cười đùa
vang lên, dù một ly nước mía không ngon lắm nhưng vì có bạn bè ngồi quay quần
bên nhau nên ly nước mía bỗng ngon đến lạ thường. Khi đã đến giờ ngủ, chúng em
không thể nào chợp mắt nổi vì háo hức cho ngày hôm sau. Khi trời đã tờ mờ sáng,
em và các bạn được đánh thức bằng bài hát “Năng động Việt Nam”. Mặc dù vẫn còn
mệt mỏi vì buồn ngủ nhưng không hiểu sao cơ thể của em lại cứ tự động nhảy theo
bài hát.

      Trong
các buổi ăn, tuy những món ăn chỉ là những món quen thuộc mà chúng em được ăn mỗi
ngày nhưng bỗng nhiên hôm nay chúng lại ngon đến lạ thường, chắc vì có bạn bè
thân thiết ngồi cùng nên chúng cũng trở nên ngon miệng. Đến đêm giao lưu văn
hóa – văn nghệ, các tiểu trại được trình diễn những tiết mục sôi động mà mọi
người đã tập luyện hăng say vào những ngày thứ bảy, chủ nhật để đêm nay được
trình diễn những tiết mục đặc sắc nhất cho các bạn trại sinh cùng xem, và càng
sôi động hơn khi có những tiếng vỗ tay, hô băng reo của từng tiểu trại đã hòa
mình vào không khí sôi động của đêm hội hôm ấy.

      Lửa
trại là phần được mong chờ nhất. Được nắm tay nhau kết thành vòng tròn, nhảy những
điệu nhảy chachacha, twist và có những bức hình bá đạo,… Đâu đấy còn nghe cả tiếng
hát, tiếng đàn guitar phát ra từ mỗi tiểu trại nữa cơ. Vui nhất vào lúc các tiểu
trại giao lưu các món chè với nhau, dù ở nhà em không hay ăn những món chè ấy
nhưng khi được hòa vào không khí vui nhộn với bạn bè thì những chén chè ấy
trông rất hấp dẫn.

      Khi
nhắc đến tỉnh Bình Thuận thì không thể quên đến một điểm du lịch hấp dẫn mà các
bạn trại sinh mong chờ từ ngày đầu tiên của trại. Đó chính là Đồi Hồng. Trên Đồi
Hồng, chúng em được ngồi thiền, thả lỏng cơ thể, hòa mình vào làn gió sớm. Đây
là một cách tập thể dục buổi sáng hiệu quả. Trải nghiệm tuyệt nhất là cùng bạn
bè trượt cát, ăn món bánh bột lọc thơm ngon, và nhảy những điệu nhảy dân vũ
thân quen đã khiến em không bao giờ có thể quên được ngày hôm ấy. Vườn trái cây
là nơi mà các trại sinh có thể tự mình hái những trái chôm chôm, măng cụt từ  trên cây xuống và có thể ăn tại chỗ là một trải
nghiệm đáng nhớ.

      Vào
đêm đăng quang, ai cũng cảm thấy hồi hộp, hào hứng. Lúc thầy Toàn xướng tên bạn
đạt thủ khoa Hướng dương 1 lên, em cảm thấy lo lắng, cũng có chút buồn vì mình
không phải là thủ khoa năm nay nhưng em sẽ cố gắng vào năm sau. Đăng quang xong,
có bạn khóc, có bạn cười vì những ngày trại mà chúng ta đã trải qua cùng nhau,
tất nhiên kỉ niệm ấy sẽ không ai có thể quên được, em còn nghe được có bạn thủ
thỉ với nhau rằng: “Năm sau nhất định phải đi trại tiếp đấy nhé!”

      Mỗi
tiểu trại đều có một băng reo riêng biệt, đậm phong cách khác nhau nhưng em vẫn
thấy khá ấn tượng với băng reo của tiểu trại em vì nó đã mang hết những điểm đặc
trưng của quê hương Bình Thuận vào trong ấy, cũng như những câu nói ngộ nghĩnh,
vui tai:

–        Anh em ơi!Ơi!Nào mình cùng lên xe buýt, nào mình cùng đi chơi
nhé!Nào mình cùng lên xe buýt, nào mình cùng đi chơi nhé!

–        Lên xe đi đâu?Trại hè Phan ThiếtPhan Thiết có gì?

–        Đồi Hồng – Biển xanh – Cát Trắng – Nắng Vàng-Chúng ta là:

–        Tiểu trại Biển Xanh-Chúng ta có:

–        Đôi mắt tinh anh-Chúng ta có:Tinh thần dũng cảm

–        Chúng ta có:Trái tim thiện lành

Bao mong chờ, nay đến rồi, trại
hè của chúng em đây rồi.

123 – 123 – 1234567 – Oh yeah!

      Nhưng
nếu nhìn lại tất cả thì sẽ thấy được để chúng em có một chuyến đi thú vị thì
không thể quên công sức của các anh chị thủ lĩnh phải dựng cột cờ, dựng lều vào
giữa trưa nắng. Em thực sự rất cảm ơn các anh chị đã giúp chúng em có một trại
hè không bao giờ quên. Và cũng cảm ơn cha mẹ và ông bà đã tạo cơ hội cho chúng
con được tham dự trại hè năm nay, con sẽ cố gắng phấn đấu học tập trong năm tới
để có thể đồng hành cùng Sao Bắc Đẩu trong kì trại năm tới tại miền Tây đồng bằng
sông Cửu Long với chủ đề “Bức Họa Đồng Quê”.

 

                       KỲ TRẠI CỦA NHỮNG KỈ
NIỆM

      Trại Huấn luyện và Nâng bậc lần thứ XII
“Hành trình theo chân Bác” với chủ đề NĂNG ĐỘNG VIỆT NAM – TIẾP BƯỚC HÀNH
TRÌNH, được tổ chức tại Trung tâm hoạt động thanh thiếu nhi tỉnh Bình Thuận từ
ngày 10/7 đến ngày 13/7, là mốc đánh dấu kì trại lần thứ sáu tôi đã tham gia.

      Sáng sớm tinh mơ, lúc ông mặt trời còn
chưa nhô lên thì các bạn trại sinh của Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu đã thức dậy với một
tâm trạng háo hức. Vừa tới nơi, các bạn nhận được những tiếng chào vui vẻ của
các anh chị thủ lĩnh và các bạn trại sinh khác. Sau khi nhận lời dặn dò từ các
anh chị thủ lĩnh và phụ huynh, chúng tôi vận chuyển đồ đạc lên xe và khởi hành.
Mỗi bạn được nhận một gói xôi để lót dạ. Xôi là món ăn sáng quen thuộc và đơn
giản với mọi người, cũng như tôi. Nhưng hôm nay, tôi cảm thấy gói xôi ngon hơn
mọi ngày, chắc là vì có các bạn ngồi xung quanh cùng nói chuyện nên cảm thấy
gói xôi như ngon hơn.

      Khi đã tới nơi, “thủ phủ” thanh long đón
chào chúng tôi bằng cái nắng quen thuộc, bằng những bãi cát vàng trải dài khắp
Đồi Hồng, bằng một bầu trời xanh đẹp tựa bức vẽ, bằng những cảm xúc quen thuộc
đến khó tả. Nếu các bạn hỏi tôi rằng tôi đã học được tính tự lập ở đâu thì câu
trả lời sẽ là ở kì trại lần này. Tôi đã học được từ những việc nhỏ nhặt nhất
như là tự nhận biết thời gian, ý thức bản thân những việc nên làm,…. tới những
việc cần dùng nhiều sức hơn như là dựng cột cờ, dựng lều, căng băng rôn,…. Khi
đã tới giờ cơm trưa của trại, tuy buổi ăn khá giản dị nhưng có các bạn ngồi
xung quanh, buổi cơm bỗng trở nên nhộn nhịp, vui vẻ lạ thường. Tính đoàn kết,
tích cực tham gia là những đức tính tốt, và tôi đã học được nó thông qua trò
chơi teambuilding cũng như là trò chơi lớn, khi các bạn cùng tích cực tham gia
dù ai cũng cảm thấy mệt nhưng vẫn hát to lên băng reo của tiểu trại mình. Ở kì
trại lần này, hoạt động mà tôi cảm thấy thích nhất đó chính là tắm biển. Khi tắm
biển, chúng tôi được hòa mình vào một làn sóng mát, được vui đùa với những con
sóng vỗ rì rào, được múa những điệu nhạc dân vũ, mọi căng thẳng học tập như tan
biến đi.

      Tối đến, khi được ra phố biển Phan Thiết,
chúng tôi có thể ngửi được vị đặc trưng của biển cả, thấy được những bác ngư
dân đang ngồi nghỉ ngơi trên chiếc tàu thân yêu của mình. Trong chợ đêm, chúng
tôi còn được thưởng thức những li nuớc mía rất ngọt, li nước mía rất bình thường
khi tôi uống ở thành phố, nhưng khi uống cùng với bạn bè, tôi thấy chúng ngon
hơn hẳn. Tới giờ ngủ, mọi người mệt đến mức có một số bạn nằm đè lên nhau mà ngủ,
có bạn thì đắp mền lại nó chuyện với nhau thì thầm đến khuya. Đồi Hồng cũng là
một kỉ niệm khó quên. Trên đồi, các bạn cùng nhau chơi đùa rất vui vẻ, có bạn
thì ăn bánh bột lọc, đậu hủ, có bạn thì làm một vài bức hình ngộ nghĩnh “để đời”.

      Chúng tôi được tham quan đài tưởng niệm
Bác Hồ và trường Dục Thanh vào buổi trưa đầy nắng. Khi bước vào đài tưởng niệm
Bác Hồ, tất cả đặt cánh tay phải lên tim như là lời hứa với Bác sẽ thực hiện
đúng tám chữ vàng của Sao Bắc Đẩu. Sau đó, chúng tôi ghé thăm trường Dục Thanh.
Một ngôi trường lâu đời nhưng cũng không thể không chăm chút vẻ đẹp của thiên
nhiên xung quanh trường.

      Tôi thích xem mọi người biểu diển những tiết
mục văn nghệ, và tôi nghĩ đêm giao lưu văn hóa văn nghệ là một đêm khá phù hợp
với sở thích của tôi. Trong đêm giao lưu văn hóa văn nghệ, tiểu trại của tôi đã
hoàn thành xuất sắc tiết mục cổ động (Happy + Shake it off) và tiết mục ca múa
nhạc (Bức họa đồng quê). Không thể thiếu tiết mục nhảy Cha Cha Cha vui nhộn của
bốn cấp bậc, nào là sao, chòm sao, thủ lĩnh, phụ huynh. Ngoài ra, các tiểu trại
còn thực hiện những bộ thời trang bá đạo qua tiết mục biểu diễn thời trang với
chủ đề là nghành nghề. Lửa trại chính là tâm điểm cho đêm ấy. Các anh chị thủ
lĩnh làm những động tác hài hước, ngoài sức tưởng tượng khiến các bạn trại sinh
cười lăn cười bò với những động tác đó. Mọi người cùng nhau hát lên những bài
ca quen thuộc. Sau một thời gian dài nhảy nhót, mọi người cùng ngồi với nhau, mỗi
người có một ly chè, cùng nhau ăn. Tôi vốn là một người không hề thích chè,
nhưng lạ thay, tôi thấy chè rất ngon và vừa ăn vừa nói chuyện với bạn vui không
tả xuể.

      Khoác lên mình bộ đồng phục màu ô-liu,
giày bata trắng, caravat polo, cũng như các đẳng cấp Nơ bướm, Hướng dương tươm
tất, đêm đăng quang là đêm quan trọng đối với tôi và các bạn thi nâng bậc trước
ngày đi trại. Tôi rất tự hào khi được nghe tên mình và lên sân khấu nhận đẳng cấp
mà mình đã cố rèn luyện sau một thời gian dài ôn tập. Niềm vui được nhân lên
nhiều lần nữa khi tôi đạt được danh hiệu thủ khoa, tôi rất hạnh phúc khi nhận
được danh hiệu này. Bế mạc cũng là những phút giây thiêng liêng, có người khóc,
có người trao cho người mình yêu quý những điều tốt đẹp nhất.

      Bế mạc và đăng quang đã khép lại và mở ra
phần liên hoan. Mọi người tươi cười, cùng ăn uống, cùng nói chuyện với nhau khiến
cho không khí trở nên nhộn nhịp hơn, tươi vui hơn. Sáng hôm sau, khi tới lò nước
mắm, có rất nhiều bạn liền chạy xuống xe đi mua những món ăn đặc sản cho ba mẹ.

      “Gặp nhau đây, rồi chia tay,

      Ngày dài như đã vụt qua trong phút giây…”

      Bốn ngày trại tưởng như rất dài, nhưng với
tôi, nó chỉ bằng một cái chớp mắt. Dù khoảng thời gian chúng tôi ở bên nhau
không được dài, những nó đủ để chúng tôi viết lên những kỉ niệm đẹp trong tim,
mãi mãi sẽ không quên được. Tạm biệt Đồi Hồng – “biển cát”, tạm biệt những cơn
sóng trắng xóa, tạm biệt cái nắng Phan Thiết. Cảm ơn đã cho chúng tôi bốn ngày
trại tuyệt vời, tôi sẽ không quên. Hẹn gặp lại tất cả trại sinh đến với đất miền
Tây. Tạm biệt nhé, tạm biệt nhé, bạn ơi!

 

Chia sẻ bài viết lên:
Đóng