Đây là lần thứ hai tôi tham gia trại hè nhưng cảm xúc nôn nao, khó tả ấy vẫn như lần đầu tiên. Là sự nôn nóng được gặp những người bạn mới, được tham gia các hoạt động thú vị và hát vang những bài hát tập thể
TRẠI HÈ TRONG TIM TÔI
Huỳnh Minh Phương – Chòm Bò cạp
Đây là lần thứ hai tôi tham gia trại hè nhưng cảm xúc nôn nao, khó tả ấy vẫn như lần đầu tiên. Là sự nôn nóng được gặp những người bạn mới, được tham gia các hoạt động thú vị và hát vang những bài hát tập thể. Kì trại lần này mang chủ đề: “NĂNG ĐỘNG VIỆT NAM – TIẾP BƯỚC HÀNH TRÌNH”.
Ngày xuất phát, chúng tôi được nhận lệnh tập hợp lúc bốn giờ sáng tại sân Tao Đàn – nơi Tổng đoàn đang hoạt động. Tôi đến đúng giờ lệnh nhưng xung quanh tôi lúc ấy là bầu không khí náo nhiệt, sôi nổi. Sự nhộn nhịp ấy tạo thành nhờ những tiếng chỉ huy của thầy Toàn, tiếng hỏi thăm nhau của những người bạn trong tiểu trại và cả những tiếng than thở buồn ngủ nữa. Bầu không khí ấy mang lại cho tôi một cảm giác thật sự hào hứng để tham gia kì trại này và đặc biệt là tìm hiểu những người bạn chung tiểu trại. Chúng tôi làm lễ xuất quân trong bầu không khí mát mẻ hòa cùng với những lời căn dặn của thủ lĩnh dành cho những trại sinh. Tôi cảm nhận được những lời căn dặn ấy xuất phát từ tận đáy lòng của các thủ lĩnh, một sự quan tâm ấm áp dành cho những trại sinh của mình.
Chúng tôi lên xe tiến thẳng đến đất trại – trung tâm Thanh thiếu nhi Bình Thuận. Trên xe, chúng tôi được sinh hoạt về một số nội quy trại, băng reo và cả những tiết mục văn nghệ đã được tập trước. Tôi cảm nhận được trọn vẹn sự chu đáo của chú Trung và hai chị Chi dành cho tiểu trại “Biển xanh” của chúng tôi. Đây là bài học đầu tiên tôi học được nơi các thủ lĩnh, bài học về tinh thần trách nhiệm với những nhiệm vụ mình đã nhận.
Chúng tôi có mặt tại đất trại, nhận phòng, ăn trưa rồi tiếp tục với việc dựng lều, dựng cờ,… Nghỉ ngơi một chút, chúng tôi được lệnh tập hợp tiến hành lễ khai mạc trại. Bầu không khí trang nghiêm cùng những lời chia sẻ của thầy Toàn đã thật sự đã tiếp thêm rất nhiều năng lượng cho chúng tôi. Chúng tôi thay quần áo và tiến thẳng ra biển. Những trò chơi vận động sôi nổi cùng với bầu không khí của dàn cổ động đã dạy cho tôi một bài học về tinh thần đoàn kết, hết lòng vì tập thể. Chúng tôi chơi hết mình, cổ vũ nhiệt tình cho nhau dù chưa từng quen nhau trước đây. Chúng tôi làm tất cả những chuyện đó nhờ sự thôi thúc của cái được gọi là “tinh thần tập thể”.
Tắm rửa, thay quần áo, ăn tối và chúng tôi được dạo một vòng bờ kè, uống ly nước mía “to đùng” nhưng rất rẻ. Bản thân tôi cảm nhận được sự nhiệt tình của người dân nơi đây. Thật may mắn khi địa điểm được chọn để dừng chân lần này lại là một nơi nắng gió chan hòa, khí hậu dễ chịu và có cả những người bản xứ chân thật, dễ mến và thật thà. Rồi chúng tôi cũng kết thúc ngày đầu tiên bằng một giấc ngủ sâu.
Sáng ngày thứ hai chúng tôi tập trung lúc năm giờ ba mươi sáng tại đồi Hồng – một địa danh nổi tiếng với khối lượng cát khổng lồ nhưng tất cả đều là tự nhiên. Chúng tôi được tham gia các trò chơi cùng đồng đội của mình. Vẫn là tiếng hò reo cổ vũ ấy nhưng khỏe khoắn hơn hôm trước vì có lẽ chúng tôi đã nạp đầy đủ năng lượng.
Sau đó chúng tôi ăn sáng và di chuyển đến trường Dục Thanh – ngôi trường mà Nguyễn Tất Thành (Bác Hồ) đã dừng chân để dạy trong một khoảng thời gian ngắn. Chúng tôi được làm nghi thức “Hoa thơm dâng Bác”, thắp hương và đọc lời hứa của những thanh thiếu niên yêu nước, dũng cảm, hào hiệp, cao thượng. Chúng tôi đi tham quan, nghe giới thiệu, và đặc biệt chúng tôi học hỏi hơn được rất nhiều kiến thức về ngài chủ tịch kính yêu của đồng bào dân tộc ta.
Chúng tôi quay về đất trại, thay quần áo và xuống biển. Đặc biệt hôm đó chúng tôi còn có một nhiệm vụ quan trọng đó là chuẩn bị cho “Đêm hội văn hóa”. Đêm hôm đó, chúng tôi cổ vũ hết mình cho tất cả các tiết mục văn nghệ, băng reo. Mỗi tiết mục đều mang màu sắc riêng của nó. Nhưng tất cả đều là mồ hôi, nỗ lực của tất cả chúng tôi, là công sức mà chúng tôi đã bỏ ra để tập luyện và sáng tạo. Vì chúng tôi vốn dĩ là một gia đình nên cho dù ai là người nhận được giải thì tất cả chúng tôi đều hoan nghênh. Tôi gọi đó là tình anh em – một cái tình thật “to” từ những trái tim của những người không chung họ, không chung nhà và thậm chí là chưa từng quen biết nhau nhưng tại đêm đó, tất cả chúng tôi là một và chúng tôi yêu thương nhau như chính anh em ruột thịt của mình. Đêm trại kết thúc bằng những nồi chè ngọt thanh, thấm đậm tình cảm yêu thương mà chúng tôi dành cho nhau!
Sáng hôm sau, tất cả chúng tôi lại một lần nữa tập trung tại đồi Hồng, tham gia cát trò chơi trên cát như trượt cát, chuyền banh bằng ống nước,… Sau đó chúng tôi được tự do tham quan cũng như chụp hình. Ngồi trong một không gian mát mẻ pha lẫn chút nắng nhẹ, chúng tôi ngồi thưởng thức món đặc sản nơi đây – bánh bột lọc. Vừa thưởng thức, chúng tôi vừa trò chuyện cùng nhau. Chia sẻ cho mỗi người một miếng bánh, tinh thần của chúng tôi cũng được gắn kết hơn!
Sau những hoạt động tại đồi Hồng, chúng tôi thay quần áo và ăn sáng. Nội dung cho buổi sáng hôm đó là trò chơi lớn. Những trò chơi được tổ chức trên tinh thần giúp chúng tôi tham gia tập thể. Tất cả chúng tôi tham gia cùng nhau, cổ vũ cũng như hỗ trợ lẫn nhau. Tinh thần rất hăng hái, vui vẻ, chúng tôi lần lượt cùng nhau hoàn thành tất cả thử thách được đặt ra. Sau những trò chơi, tôi học được tất cả chúng tôi đã thật sự hết mình vì chiến thắng của tập thể, chúng tôi đã thực sự gạt bỏ được cái tôi để hòa mình vào tập thể.
Sau đó là nghỉ trưa và chuẩn bị cho đêm đăng quang, lễ tri ân và lễ bế mạc trại. Mỗi cá nhân đều mang trên mình màu sắc của những bông hoa hướng dương và nơ bướm, thể hiện từng giai đoạn rèn luyện khi sinh hoạt tại Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu. Mỗi đẳng cấp là một chuỗi kiến thức và rèn luyện khác nhau, nhưng tất cả đều ở đây, để chúc mừng nhau, để tôn vinh những thủ khoa và top 5 cá thể xuất sắc trong công tác rèn luyện. Chúng tôi đều ở đây chứng kiến và hoan nghênh giây phút thiêng liêng ấy, giây phút những đẳng cấp được trao cho những ai đã thật sự nỗ lực hết mình. Và quan trọng hơn hết là giây phút các thủ khoa được xướng tên, tự hào rằng “những bông hoa” ấy đã thật sự cố gắng hết sức để cuối cùng thành tích được kết luận bằng hai chữ “THỦ KHOA”.
Sau buổi lễ đăng quang là buổi lễ tri ân. Tri ân cha mẹ, điều mà chúng tôi đã và sẽ tiếp tục làm. Nhưng đây là cơ hội hiếm hoi để tất cả chúng tôi có thể tri ân các anh chị cũng như những thủ lĩnh đã trực tiếp giảng dạy hoặc giúp đỡ cho Tổng đoàn trong thời gian qua. Tri ân thủ lĩnh vì họ đã hết mình tham gia huấn luyện chúng tôi, giúp chúng tôi hoàn thành tốt sứ mệnh của một người con yêu nước, giúp chúng tôi hoàn thành tốt khóa rèn luyện tại Tổng đoàn và giúp chăm sóc chúng tôi trong những trại hè vừa qua. Thông qua những món quà nhỏ, chúng tôi đã nói lên được rằng: “Chúng con/em thật sự cảm ơn tất cả thủ lĩnh, thành viên danh dự, những mạnh thường quân và cả những bậc phụ huynh đã luôn ủng hộ, đóng góp hết sức mình cho Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu”. Qua buổi lễ, tôi tin, không chỉ riêng tôi mà tất cả trại sinh có mặt tại kì trại lần này đều cảm thấy thêm yêu thương “đại gia đình” này hơn rất nhiều. Sau đó là lễ bế mạc trại, hạ cờ và một buổi liên hoan hoành tráng của từng tiểu trại.
Sáng ngày cuối cùng, chúng tôi đổi địa điểm vui chơi sang bờ biển xanh ngắt. Vui chơi được một hồi rồi vào phòng tắm rửa, thay quần áo và kết thúc kì trại lần này của chúng tôi tại đồi Hồng – Phan Thiết. Trên đường về, chúng tôi có ghé một vườn trái cây nho nhỏ với rất nhiều chôm chôm. Tham quan, ăn thử một hồi thì cũng đến lúc phải về nhà rồi.
Trại hè kết thúc với biết bao nhiêu cảm xúc, vui có, buồn có và cả xúc động nữa. Mỗi cảm xúc, mỗi kỷ niệm tôi sẽ để dành cho nó một chỗ trong trái tim. Còn về phần những bài học, bộ não sẽ là nơi tôi cất giữ điều đó và mãi mãi tôi sẽ nhớ về chúng để làm hành trang cho những chặng đường tiếp theo trong cuộc sống. Cảm ơn đồi Hồng – Phan Thiết, trung tâm thanh thiếu nhi tỉnh Bình Thuận và cả Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu đã cho tôi những trải nghiệm thật tuyệt vời trong mùa hè này!