Nguyễn Lê Minh Tùng
Thành viên Ban quản trại Tiểu trại Nắng Hồng
PHÚT GIÂY KỶ NIỆM
“Đi trại hè, em đi trại hè, trong lòng vui sướng có nhiều tiếng ve.
Đi trại hè, em đi trong mùa hè, cho thỏa ước mơ bao ngày mong chờ”.
Khi những con đường trong thành phố bắt đầu có tiếng ve râm ran, những khóm hoa phượng vĩ đỏ thắm bắt đầu nở rộ thì khi ấy là lúc một mùa hè mới, một kỳ nghỉ thú vị sắp bắt đầu. Bước vào chuỗi ngày oi ả dưới cái nắng mùa hè, lòng tôi lại nôn nao, háo hức chờ đón kỳ trại thường niên của Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu. Khác với những kỳ trại trước, kỳ trại hè lần thứ XVI được tổ chức tại Ninh Thuận đã phá vỡ nhiều kỷ lục từ trước tới nay.
Năm nay, tôi được phân công vào Tiểu trại 4 – “Nắng Hồng”, nghe cái tên thôi đã cảm thấy thành viên tiểu trại ta tràn đầy năng lượng, nhiệt huyết, sẵn sàng ở các trò chơi, tiết mục tại đất trại Vĩnh Hy. Trong gia đình “Nắng Hồng”, tôi có cơ hội được làm việc cùng các anh chị mới, những người bạn mới, hứa hẹn một kỳ trại thật sôi động và hào hứng.
Không khí kỳ trại năm nay đã tràn ngập, sôi nổi từ những lần họp trại đầu tiên, những buổi chuẩn bị cho công tác trại. Ban quản trại Nắng Hồng đều được phân công rõ ràng: người soạn băng reo, người biên đạo các tiết mục, có người chuẩn bị đạo cụ, trang phục hóa trang các loài sinh vật biển,…, ai cũng đều hăng hái, sẵn sàng cho một đêm hội văn hóa thật thành công và ý nghĩa. Riêng tôi được nằm trong đội thời trang của tiểu trại, trong ba tuần ngắn ngủi trước thềm khai mạc trại, tôi cùng các bạn đều đặn hằng tuần hẹn gặp nhau cùng tô vẽ, cắt dán, tạo nên những trang phục thật dễ thương. Dù có phải chỉnh sửa nhiều lần, hay đôi lần bị vấy màu lên quần áo, hay những lần chạy khắp phố phường Sài Gòn để tìm mua vật liệu, những điều tưởng chừng là khó khăn ấy thật ra lại là những kỷ niệm khó quên, lại càng làm chúng tôi trở nên gắn kết, quý mến nhau hơn. Chúng tôi chỉ mong nhận lại là những ánh mắt say mê, yêu thích của các bạn nhỏ khi khoác lên mình những bộ trang phục, trình diễn thật tự tin dưới ánh đèn sân khấu thì những khó khăn trước đó trở nên nhỏ bé vô cùng.
Thoáng chốc, ngày trại đầu tiên đã đến, chúng tôi cùng hẹn nhau đi lên Trường Đoàn thật sớm để hỗ trợ các anh chị vận chuyển các vật dụng của Ban tổ chức lên bốn chiếc xe sẽ đưa đón trại sinh trong kỳ trại lần này. Chiều dần buông cũng là lúc nơi Trường Đoàn Lý Tự Trọng được lấp đầy bởi tiếng vui đùa rộn rã, tiếng thở hì hục vội bước đến tập trung cùng các bạn của các trại sinh, sẵn sàng cho buổi lễ khai mạc trại. Cơn mưa hè lướt qua khiến chúng tôi đành phải làm lễ khai mạc trại trong hội trường. Tuy khác với mọi năm, nhưng khi 200 trại sinh cùng tập hợp trong hội trường tạo nên không khí thật ấm cúng, lại thật khí thế cho kỳ trại hè. May mắn thay, khi lời phát biểu vừa hết cũng là lúc mưa tạnh, tôi thật hào hứng khi lễ rước đuốc truyền thống vẫn được diễn ra. Thật vinh dự làm sao khi đây lại thêm một kỳ trại tôi được đứng trong hàng ngũ thủ lĩnh – Ban quản trại. Sức nóng từ ngọn đuốc hừng hực phà ra khắp cả sân, ngọn lửa cháy nghi ngút tựa như là sự nhiệt huyết, đam mê cháy bỏng trong lòng mỗi trại sinh khi ấy. Không khí trang nghiêm, xen lẫn những cảm xúc tự hào khi được rước đuốc tại tượng đài anh Lý Tự Trọng – người chiến sĩ trẻ hy sinh anh dũng, một tấm gương sáng cho thanh thiếu niên Việt Nam, càng thêm sự phấn khởi, khí thế cho một hành trình trại hè đáng nhớ. Bốn chiếc xe mang trên mình 200 trại sinh tràn đầy hứng khởi đã bắt đầu lăn bánh, tiến tới đất trại tại Vĩnh Hy – Ninh Thuận.
Sau giấc ngủ dài trên xe, địa điểm đầu tiên tại Ninh Thuận mà chúng tôi đặt chân đến là Quảng trường 16 tháng 4, nơi chúng tôi được ngắm mặt trời phía xa dần ló dạng, thắp sáng bầu trời đêm đầy sao. Ánh nắng ban mai dịu nhẹ chiếu lên từng gương mặt trại sinh, đem lại cảm giác ấm áp, sẵn sàng cho một ngày mới bắt đầu. Những điệu nhạc vang lên, chúng tôi cùng khởi động, tập thể dục đón chào ngày đầu tiên tại Ninh Thuận trong hành trình trại lần này. Tiếp đến, chúng tôi có cơ hội được tham quan và ăn sáng tại chợ Phan Rang. Khung cảnh nhộn nhịp từ sớm của người dân làng chài lưới, phảng phất mùi biển dân dã, tạo một cảm giác thật háo hức, tại đây chúng tôi được thưởng thức các đặc sản miền Trung. Đặc biệt là món bánh căn giòn giòn nóng hổi, ăn cùng với chén nước súp cá ngừ mà ai cũng nên một lần nếm thử khi tới nơi đây.
Đến Vĩnh Hy không thể nào bỏ lỡ dịp được hòa mình vào dòng nước trong xanh mát rượi, đi trên bãi cát trắng mịn màng cùng làn gió thổi mang đầy hơi thở của biển cả. Đặc biệt năm nay, chúng tôi được vui đùa tại bãi tắm riêng: bãi cát dài sạch sẽ trở thành nơi thật lý tưởng để tổ chức các trò chơi đồng đội, gắn kết các thành viên tiểu trại lại với nhau. Các trò chơi luôn đòi hỏi sự phối hợp nhịp nhàng giữa các thành viên, biết bao trò hay như kéo co, đua rết, chuyền nước,… đều được hưởng ứng tham gia nhiệt tình từ các em nhỏ đến cả những bậc phụ huynh cũng xắn tay tham gia. Nếu trò chơi teamwork – team building là linh hồn của buổi tắm biển, thì trò chơi lớn lại là phần không thể thiếu khi tham gia trại hè. Là một chuỗi trò chơi chạy trạm, giải mật thư và thử thách, vì vậy trò chơi lớn đòi hỏi sự gắn kết chặt chẽ giữa các thành viên nếu muốn đạt được điểm số cao và về đích sớm nhất. Tuy có sự cạnh tranh là thế, nhưng qua các trò chơi, bốn tiểu trại đều không bao giờ đặt nặng thắng thua mà quan trọng hơn là những giây phút hạnh phúc, vui vẻ, là tinh thần đoàn kết không ngại thử thách, còn là những thước phim kỷ niệm quý giá.
Ở đêm hội văn hóa sẽ là phần thi giữa các tiểu trại, nơi mà thể hiện sự dày công chuẩn bị thời trang, đạo cụ đến từng động tác nhảy của cả bốn tiểu trại: Biển Xanh – Mây Trắng – Cát Vàng – Nắng Hồng. Các tiết mục nhảy cổ động sôi nổi, những bước chân nhịp nhàng trong điệu nhảy Chachacha, hay các bài ca múa nhạc lắng đọng chứa đựng những câu chuyện sâu lắng về gia đình lần lượt được các tiểu trại trình diễn. Các sinh vật biển cùng long vương, nàng tiên cá được các bạn nhỏ hóa trang trong tiết mục thời trang biển, những cử điệu đáng yêu cùng bộ trang phục hài hước thật đáng là tiết mục cuối cùng của đêm hội văn hóa sôi động, ấm cúng.
Đêm trại ý nghĩa nhất, khi mà cảm xúc được đẩy lên cao trào trong lòng trại sinh ắt hẳn là đêm lửa trại. Tại lễ khai mạc, chúng tôi chỉ là những ngọn đuốc tuy hướng về cùng một đích đến lại chỉ đứng riêng lẻ, nhưng tại đêm lửa trại, những ngọn đuốc ấy hòa lại làm một tạo nên ngọn lửa trại cháy rực, như khẳng định tất cả trại sinh đều đoàn kết, hòa thành một đại gia đình Sao Bắc Đẩu đoàn kết. Pháo hoa nổ sáng rực cả bầu trời như sự thăng hoa của cảm xúc, ngọn lửa nhiệt huyết, cảm xúc của trại sinh dường như lấn át cả sức nóng của ngọn lửa trại. Chúng tôi cùng nắm tay nhau, lắc lư theo điệu nhạc, nhảy những vũ điệu sôi động, và cùng đi quanh ngọn lửa trại bập bùng. Có lẽ trong mỗi trại sinh sẽ khó quên hình ảnh gắn bó, những giây phút tràn ngập trong sự vỡ òa cảm xúc bên ánh lửa hồng.
Sau thời gian rèn luyện, ôn tập kiến thức để vượt qua kỳ thi nâng bậc thường niên, có lẽ đêm đăng quang sẽ là thời khắc được các thành viên Sao Bắc Đẩu mong đợi nhất khi được xướng tên, vinh dự được trao đẳng cấp mới mà mình đạt được. Đeo trên mình đẳng cấp mới với đầy màu sắc rực rỡ, đó là lời khẳng định, công nhận sự nỗ lực của các bạn cũng như là lời nhắc nhở bản thân phải luôn cố gắng để xứng đáng với đẳng cấp mới của mình. Nhìn thấy những bạn nhỏ sinh hoạt cùng mình hằng tuần, hay các anh chị bước lên bục nhận đẳng cấp mới, hay đặc biệt hơn khi đạt danh hiệu thủ khoa khiến tôi vừa ngưỡng mộ, vừa vui sướng khi đã chứng kiến quá trình nỗ lực của các bạn, các anh chị.
Trong niềm vui sướng ấy lại bắt đầu nhen nhóm những nghẹn ngào, nuối tiếc khi lễ bế mạc trại diễn ra. Dẫu biết bữa tiệc nào vui đến mấy cũng sẽ tàn, nhưng trong mỗi trại sinh lại luyến tiếc không thôi. Năm ngày trại trôi qua thật ngắn ngủi nhưng để lại biết bao kỷ niệm trong tim mỗi người, để rồi hóa thành những giọt lệ rưng rưng trên khóe mắt trong không khí trang nghiêm của buổi lễ. Chỉ ngày mai nữa thôi, chiếc xe sẽ lăn bánh về đến thành phố Hồ Chí Minh, mỗi người lại trở về với guồng quay cuộc sống, nhưng những ký ức về kỳ trại tại Vĩnh Hy – Ninh Thuận sẽ luôn còn mãi.
“Vì đâu anh em chúng ta ngày nay sắp cùng bùi ngùi xa cách,
Cớ sao ta không còn trông rồi đây có ngày mình còn gặp nhau.
Cách nhau nhưng ta hằng vui vì nay biết sau còn ngày sung sướng.
Cách xa nhưng ta hằng mong rồi đây có ngày lại còn gặp nhau”.
Kỳ trại hè năm nay có lẽ là kỳ trại đặc biệt nhất đối với tôi: đặc biệt không chỉ ở khâu tổ chức, ở địa điểm, ở bữa ăn giấc ngủ, mà đặc biệt vì trở thành bữa tiệc chia tay những người bạn đi đến một vùng trời mới để học tập và làm việc. Có lẽ sẽ thật lâu, chúng tôi mới có thể cùng nhau đi trại hè Sao Bắc Đẩu một lần nữa, vì vậy tôi rất trân quý khi được là một trại sinh tại kỳ trại hè tại Vĩnh Hy – kỳ trại lưu giữ kỷ niệm của những tình bạn đẹp.
Chia sẻ bài viết lên:
Đóng