NHỮNG NHÀ GIÁO DỤC VIÊN CỘNG ĐỒNG
Anh: Lê Duy Minh
– – – – – – – – – –
DÀNH TẶNG CHO ANH
Tác giả: Bùi Lưu Thành Đạt
Vậy là những tháng cuối năm đã đến, thời tiết cũng dần chuyển sang dịu dàng hơn, chúng tôi cũng tất bật chuẩn bị cho những nội dung cuối cùng của năm 2023. Có một ngày quan trọng mà tôi chẳng thể nào quên được, đó là ngày 20/11 – ngày tri trân các thầy cô, những người đã truyền lửa tiếp sức cho chúng tôi trên con đường hoàn thiện ước mơ của chính mình.
Đến thời điểm hiện tại, khi ngành giáo dục phát triển hơn, các ngôi trường đều được xây dựng khang trang hơn nhưng những truyền thống xưa kia vẫn không bị mai một đi. Cứ đến ngày 20/11 là những cô cậu học trò bắt đầu túm tụm lại làm những món quà thật xinh xắn dành tặng riêng cho giáo viên của mình, tuy món quà đơn sơ nhưng chứa đựng thật nhiều tình cảm, cũng như một lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất.
Tôi may mắn được sinh ra trong gia đình có tinh thần nhà giáo, ông ngoại tôi từng là vị hiệu trưởng tại một ngôi trường người Hoa ngày xưa, đến dì tôi dạy học cho các trẻ em nghèo tại các vùng quê ở Campuchia, mẹ tôi thì đảm nhận dạy tôi khi tôi học dưới mái trường cấp 1. Những điều đó đã nung nấu được tinh thần, khát khao trong tôi bỗng trỗi dậy, tôi biết rằng tôi cũng có ước mơ là truyền đạt những kiến thức và kinh nghiệm ít ỏi của mình để có thể mang lại lợi ích nhỏ cho cuộc đời. Đến khi tôi tìm được Sao Bắc Đẩu, sứ mệnh ấy mới được bắt đầu.
Từ là một chàng trai bình thường, tôi lại được gặp thầy Huỳnh Toàn, cuộc sống của tôi dần thay đổi hoàn toàn, thầy là một người truyền cảm hứng cho tôi rất nhiều, từ những việc nhỏ đến những sai lầm của tôi luôn được thầy nghiêm khắc dạy dỗ. Ở bài viết này, tôi không nói quá nhiều về thầy Toàn. Tôi sẽ nói đến một người anh, một người thầy trong suốt 13 năm qua với nhiều thế hệ thủ lĩnh ở đây, anh vẫn giữ tinh thần nhiệt huyết đó đến ngày hôm nay. Đó chính là anh Lê Duy Minh, Phó Chủ nhiệm của Sao Bắc Đẩu Bắc Tao Đàn, là một người anh lớn của nhóm Tiểu Sao.
Khi tôi mới bước chân đến Bắc Tao Đàn, anh đã chỉ dẫn tôi rất nhiều, điều làm tôi hạnh phúc hơn khi qua những ngày tháng gián đoạn do sức khỏe, tôi cũng đã được đứng nhóm Tiểu Sao. Vừa ngày đầu tiên, tôi đã nhanh tay xây dựng nội dung và đã được anh thông qua, mọi nội dung đều diễn ra rất hiệu quả, các bạn nhỏ đã rất vui vẻ. Lúc đó nếu tôi không thể kìm lòng, có lẽ đã rơi nước mắt. Nhưng đối với anh, anh luôn đánh giá tôi ở mức tốt, chưa thực sự xuất sắc, lúc đó tôi cũng chỉ cố gắng hết sức làm tốt nhiệm vụ mình được giao. Anh cũng hướng dẫn rất nhiều từ việc tổ chức trò chơi cũng như xây dựng một tập thể làm việc nghiêm túc. Khi có những thủ lĩnh gặp khó trong việc dựng trò chơi hay nội dung, anh đều thực hành cùng với các bạn, qua những cử chỉ hành động của anh để rèn luyện chuyên nghiệp hơn. Anh cũng thường xuyên nói rằng: “Cứ mạnh dạn làm, nếu thành công thì tốt, không thì lấy đó làm bài học để rút kinh nghiệm sau này, quan trọng là có dám làm hay không thôi.” Câu nói đó đã tạo động lực cho tôi rất nhiều.
Tôi đã học được ở anh rất nhiều, anh như là một người anh lớn thân thiết. Khi tôi gặp những chuyện khó khăn trong công tác thủ lĩnh và không thể tìm ra hướng giải quyết, anh luôn là người lắng nghe và chia sẻ, điều đó khiến tâm trạng của tôi dịu đi rất nhiều. Anh cũng đưa ra những lời khuyên chân thành, giúp tôi vực dậy khỏi những tiêu cực, chuyên tâm cho các hoạt động của nhóm.
“Anh muốn em là một thủ lĩnh giỏi.” Khi anh nói câu này, tôi mới dần hiểu ra rằng anh đã kỳ vọng vào tôi rất nhiều, điều tôi không thể làm lúc này là khiến anh thất vọng. Anh muốn tôi phải luôn nỗ lực không ngừng nghỉ, không được ngủ quên trong chiến thắng hay sống day dứt trong thất bại.
Qua thời gian ở nhóm Tiểu Sao, tôi đã học được những bài học bổ ích, từ thái độ cho đến phong cách làm việc của tôi đều thay đổi hoàn toàn, nhờ vào những lời nói của anh. Tôi muốn tri ân đến anh những lời cảm ơn trong suốt thời gian qua, tôi xin dành riêng những lời này cho anh: “Dù em có nhiều khuyết điểm, sai sót nhưng anh đã động viên em rất nhiều, em luôn ngưỡng mộ tinh thần của anh, em sẽ luôn ghi nhớ những bài học anh đã giảng cho em để sau này khi em bước ra ngoài, em có thể trở thành một người bản lĩnh hơn.”
Qua bài viết này, tôi muốn nhấn mạnh về tầm quan trọng của nghề nhà giáo, nếu không có những nghề cao cả như vậy, thì văn minh con người có lẽ cũng sẽ không thể tiến bộ như thế này. Nếu có bạn nào ước mơ trở thành một giáo viên, hãy cố gắng vì ước mơ đó, hãy chắp cánh cho ước mơ của mọi người. Tôi mong rằng các bạn học sinh sẽ cố gắng học tập thật tốt, trở thành con ngoan trò giỏi, để trở thành người có ích cho xã hội, đó cũng là mong mỏi của những người thầy, người cô. Và tôi cũng gửi lời cảm ơn đến thầy cô, người đã gieo những mầm xanh cho cuộc đời kỳ diệu này.
“Và tôi gieo mầm xanh ấy cho cuộc đời
Nhẹ vun tay và tiêu tưới lên cao vời
Đến một ngày tương lai rồi mầm xanh kia
Sẽ có bóng râm và chở che cả con đường…”
– Người gieo mầm xanh (Hứa Kim Tuyền)
Một lần nữa, xin cảm ơn anh, nhà giáo dục viên cộng đồng. Cảm ơn vì anh đã đặt niềm tin và trao cho em thật nhiều cơ hội. Chúc anh luôn vui, khoẻ và đồng hành cùng tập thể Bắc Tao Đàn thật lâu thật lâu nữa. Chúng ta sẽ cùng nhau ươm mầm và chăm sóc những đoá hoa bé xinh để tô điểm thêm thật nhiều màu sắc rực rỡ cho vườn hoa hướng dương của Đại gia đình Sao Bắc Đẩu anh nhé.