Trần Trịnh Hữu Trí
Phụ huynh Tiểu trại Biển Xanh
TRẠI HÈ VĨNH HY YÊU THƯƠNG
Ngoài trời tiếng ve kêu rôm rả một góc trời, báo hiệu mùa hè đã đến, và đó cũng là dấu hiệu trại hè của chúng ta đã đến, đó cũng là sự mong chờ của chúng tôi. Năm nay, gia đình chúng tôi quyết định đi trại hè cùng nhau, cùng với Tổng đoàn Sao Bắc Đẩu. Đất trại lần này là một nơi quê hương miền Trung: Ninh Thuận – Vĩnh Hy, một miền đất thật mới lạ và hy vọng sẽ mang đến cho chúng tôi và mọi người trải nghiệm mới.
Không biết đã bao lâu rồi tôi lại được đi trại hè, biết bao hồi tưởng về những lần trại hè thời còn trẻ lại quay về trong tôi. Thời ấy, tôi và các bạn cùng trang lứa là những thành viên chủ chốt của trại, với bao ý tưởng, kế hoạch, trách nhiệm,… Chúng tôi đã trải qua những trại hè đầy ý nghĩa, chúng tôi thật đoàn kết, đồng lòng, chung sức, cùng vượt qua những thử thách của trại. Và những lần trại đó đã giúp cho tôi trưởng thành hơn trong công tác, công việc, giúp cho sự gắn kết của chúng tôi thêm bền chặt.
Trại hè này, thật đặc biệt. Chúng tôi tham gia trại với vai trò là những trại sinh “lớn” – phụ huynh – nhưng trong tôi vẫn thấy mình vẫn còn “nhỏ” khi hoà mình vào các trại sinh “nhí” khi đứng cạnh các bạn cùng hô to khẩu hiệu trại và cùng hát to bài hát chủ đề trại “Lớn rồi còn khóc nhè”, một ca khúc thật ý nghĩa: gia đình là số một, gia đình là tình yêu thương, đùm bọc nhau, là cái nôi của đời ta. Gia đình là nơi chúng ta dẫu có đi đâu, đi bao lâu cũng là nơi khiến chúng ta phải quay về. Gia đình có ba nè, mẹ nè, còn có ông và bà. Gia đình là tuổi thơ, là nơi chứng kiến các con thơ trưởng thành.
Trại hè của chúng tôi được bắt đầu bằng buổi lễ khai mạc trại thật trang nghiêm tại tượng đài anh Lý Tự Trọng – Trường Đoàn Lý Tự Trọng. Tất cả trại sinh chúng tôi cùng đứng quanh tượng đài Anh với lòng tôn kính, thầm cảm ơn Anh về tấm gương anh dũng của mình và chúng tôi tự nhắc nhở nhau rằng: tuổi trẻ phải có nhiệt huyết, tuổi trẻ phải có khát vọng, tuổi trẻ phải có trách nhiệm, phải biết ơn, phải có hoài bão lớn, tuổi trẻ phải biết yêu thương, đoàn kết, chung sức, chung lòng…
Đến đất trại, hình ảnh quê hương miền Trung tươi đẹp trước mắt với cảnh đèo dốc uốn lượn, rừng núi hùng vĩ, xa xa biển xanh mát khiến tôi như muốn nhảy ùm xuống biển, được hoà mình vào dòng biển xanh mát ấy như trẻ thơ khi về nhà được sà vào lòng mẹ. Cái cảm giác ấm áp đến lạ thường.
Và từng ngày trại thật nhanh chóng trôi qua. Trong các ngày ấy, chúng tôi trải qua các cuộc thi đua với nhau, cùng đoàn kết, gắn bó với nhau qua các nội dung: thi hát băng reo nè, thi hát cổ động nè, thi nhảy các điệu khiêu vũ sôi động nè, cuối cùng là phần thi hoá trang với các trang phục tự thiết kế về biển. Dẫu có giành được giải thưởng hay không đối với chúng tôi dường như không quan trọng mà quan trọng hơn là chúng tôi được vui đùa cùng nhau. Lửa trại là phần yêu thích nhất của tôi, đêm lửa trại thật hùng tráng. Toàn trại quây quần bên lửa trại, hô to băng reo của tiểu trại mình, bình chọn cho các giải thưởng yêu thích. Bên cạnh đó, người quản trò trong đêm lửa trại là người Thầy yêu mến của tôi, sự vui tươi, việc khéo léo quản trò của Thầy làm cho đêm lửa trại càng thêm náo nhiệt, đêm lửa trại dường như được kéo dài ra trong tiếng vỗ tay, lời hát kèm theo các điệu nhảy thật vui tươi.
Sau bao nhiêu nỗ lực và phấn đấu, chúng tôi đến với đêm “Lễ đăng quang”. Đây là đêm trao giải cho các bạn đã có những thành tích tốt trong thi nâng bậc, và công nhận các bạn được thăng lên bậc mới. Trong đêm đó, được chứng kiến các bạn trên bục nhận giải, chúng tôi vô cùng khâm phục tinh thần học tập nghiêm túc của các bạn ấy, các bạn ấy thật là giỏi. Các bạn ấy là những thủ lĩnh đã đạt được thủ khoa trong khoá thi nâng bậc hoặc đã thi đạt trong đợt thi nâng bậc này. Hoà trong không khí trang trọng ấy, chúng tôi gởi lời cảm ơn chân thành đến Trại trưởng, Ban quản trại đã tổ chức thật tốt “Trại hè – Vĩnh Hy” cho cả trại, mang lại cho chúng tôi nhiều trải nghiệm mới ở nơi quê hương miền Trung yêu mến.